Hạt giống nảy mầm:Chúa Nhật 4 Mùa Vọng, năm A - Lm. Pet Trần Bảo Ninh


SUY NIỆM
 

Vậy là thời gian chuẩn bị tâm hồn đón Chúa Cứu Thế đang dần trôi qua, Chúa nhật thứ 4 Mùa vọng đã khép lại những ngày mong đợi niềm vui Giáng sinh của mọi người, mọi nhà. Tiếng nhạc mừng Chúa sinh ra đã lớn dần lớn dần, đưa mỗi người đến gần hang đá hơn, đến gần với Chúa Hài Đồng hơn. Từ nơi hang đá, mỗi người chiêm ngắm một hình ảnh rất gần gũi với chúng ta đó là gia đình. Một gia đình được gọi là gia đình Thánh: Thánh Giuse, Đức Maria và Hài Nhi Giêsu.

 
Để có được gia đình thánh đó, chúng ta được mời trở lại với Thánh Kinh, để thấy được sự diệu kỳ Thiên Chúa dành cho những ai khiêm tốn, sống tín thác, đặc biệt họ luôn sống với tinh thần của người nghèo Giavê. Khởi đi từ sách Ngôn sứ Isaia trong bài đọc 1, tác giả thuật lại câu chuyện vua Achaz, vì sợ mất lòng Giavê Thiên Chúa, không dám cầu xin một ân huệ nào nữa trước sự vinh quang của Thiên Chúa, vậy mà, ông đã được nhiều gấp bội khi nghe loạn báo về một Hài Nhi sẽ được sinh ra cho mọi người, với tên gọi đầy tình thương: “này đây một trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai, và tên con trẻ sẽ gọi là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta”. Lời loan báo này như hâm nóng niềm vui và hy vọng cho bao người đang trông đợi Đấng Cứu Thế, trong đó có cả Ngôn sứ Isaia. Một dấu lạ lớn lao cả thể sẽ xuất hiện trong dân và niềm vui đó lan toả đến mọi người, mọi nhà. Dù chỉ là một lời loan tin nhưng làm khơi dậy bao nhiêu tâm hồn đang ngụp lặn trong thất vọng, bao nhiêu con người đang lầm lũi trong đêm tối đức tin, và cũng đem lại sức sống cho bao tâm hồn chán nản, gục ngã trong cuộc đời.
 
Niềm vui được cứu độ, được làm con Thiên Chúa nhờ máu của Ngôi Hai nhập thể một lần nữa được thánh Phaolô nhắc lại trong tâm thư của ngài gởi giáo đoàn Rôma. Với những lời nhắn nhủ kèm theo lời động viên, thánh nhân còn khơi gợi niềm vui cứu độ được trao bao cho mỗi người qua mầu nhiệm cứu độ của Con Thiên Chúa, để từ đó mỗi người ý thức hơn về sứ mạng và lời mời cộng tác với Thánh Thần, để loan tin vui cho muôn dân, cho mọi nhà: “Phaolô, tôi tớ Chúa Giêsu Kitô, đã được kêu gọi làm Tông đồ và đã được tuyển chọn để rao giảng tin mừng Thiên Chúa. Tin mừng ấy Thiên Chúa đã hứa trước bằng lời các tiên tri trong Kinh Thánh về Con của Người; Người đã sinh ra theo huyết nhục bởi dòng dõi Ðavít, đã được tiền định là Con Thiên Chúa quyền năng theo Thánh Thần, đã sống lại từ cõi chết. Ðó chính là Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, nhờ Người, chúng tôi đã nhận ân sủng và chức vụ tông đồ, để nhân danh Người, chúng tôi quy phục mọi dân tộc về Ðức Tin, trong đó có cả anh em là những người mà Chúa Giêsu đã kêu gọi”. Niềm vui đó nếu như mỗi người, trong hoàn cảnh và khả năng của mình, cộng tác với Thánh Thần, chắc sẽ đem lại nhiều giá trị cứu độ cho bao người.
 
Lời mời cộng tác được Chúa Cha gởi đến cho mọi người, ai sẽ quảng đại đáp trả lời mời đó, chắc không thiếu, đặc biệt có những người mệnh danh là “người nghèo của Giave” như thánh Giuse, như Đức Maria, như Gioan Tẩy Giả và bao nhiêu tâm hồn quảng đại khác. Câu chuyện về cuộc đời của thánh Giuse và Đức Maria trong bài tin mừng, là một minh hoạ thực tiễn cho thấy khi con người quảng đại đáp lại lời mời của Thiên Chúa, họ sẽ được Thiên Chúa chúc phúc, được ở lại trong sự quan phòng của Thiên Chúa trên mọi nẻo đường cuộc đời, lắm lúc thế gian không nhận ra được những giá trị thiêng liêng đó. Có thể nói một cách thực tiễn đây là một câu chuyện tình giữa chàng thanh niên Giuse và cô thiếu nữ Maria. Hai con người xa lạ, sống với những lý tưởng khác nhau, thờ phượng Thiên Chúa theo những lối nẻo khác nhau, nhưng khi họ được Thiên Chúa mời gọi cộng tác vào chương trình cứu độ, họ không chối từ, dù ban đầu có chút ngại ngùng vì chưa thông hiểu, nhưng khi nghe những lời chia sẻ của sứ thần, các ngài đã mạnh dạn thưa Xin vâng: “Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu”. Để người con của mình vào trần thế có một mái ấm gia đình, có người cha người mẹ chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục, Thiên Chúa đã mời một người thiếu nữ chân chất, dù học vị không có, nhưng có một trái tim đủ lớn, dù khả năng giới hạn, nhưng có một tình thương không bờ bến, cả hai con người đã chấp nhận bước vào một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm, trong đó có cả những lề luật nghiêm khắc của tôn giáo, có những hình phạt nhục nhã của truyền thống tiền nhân nữa, vậy mà cả hai đã dấn thân mạo hiểm. Đây cũng là một hình mẫu về một gia đình Kitô giáo.
 
Hai con người đến với nhau qua lời mời của Thiên Chúa, chấp nhận những khác biệt của nhau, đón nhận nhau trong sự kính trọng, yêu thương nhau trong sự giới hạn của bản thân, và giúp đỡ nhau trong khả năng hạn hẹp của mỗi người. tất cả cho chương trình cứu độ của Thiên Chúa, tất cả để cho Ngài lớn lên, còn chúng tôi thì nhỏ lại. sự hy sinh đầy mạo hiểm và chân chất đó đã được minh định là một gia đình ấm cúng, một tổ ấm đầy ắp tình thương và tình người. Sự khiêm tốn của những người nghèo Giavê cũng được minh định bởi những trách vụ lớn lao, là Cha của Đấng Cứu Thế, là Mẹ của Con Thiên Chúa. Từ đó trở về trước, có ai hạnh phúc cho bằng, từ đó về sau và mãi đời đời, có ai hạnh phúc cho bằng. Trong sự hạnh phúc và đầy ắp niềm vui đó, Con Thiên Chúa đã chào đời, đã nhận được sự hy sinh, đã nhận được sự chăm sóc và bảo vệ thật ý nghĩa trong mọi hoàn cảnh của kiếp người. Người Cha, người Mẹ nơi gia đình đó có một niềm tin đủ lớn, có một trái tim đủ rộng và có một vòng tay đủ ấm để cưu mang không chỉ Con Thiên Chúa mà cả nhân loại, để từ đó niềm vui cứu độ được chia sẻ, hình ảnh tổ ấm gia đình được coi là mẫu mực, trách vụ của mỗi người được coi là khuôn vàng thước ngọc, ơn gọi của mỗi thành viên được coi là ân huệ đến từ tình thương. Có phải đó là hình mẫu cho một ơn gọi hôm nay của người tín hữu Kitô và cũng là một điểm đến cho mọi gia đình Công giáo chăng ?
 
Nhìn lại ơn gọi của người tín hữu Kitô hôm nay, đặc biệt ơn gọi hôn nhân, lắm lúc làm cho chúng ta ngậm ngùi và hoài nghi, có phải đó là một ơn gọi đến từ Thiên Chúa hay không ? hay đó chỉ là một nhu cầu tự nhiên của con người ? nếu là một ơn gọi, sao hôm nay người ta đang tục hoá dần, làm biến dạng giá trị thánh thiêng của ơn gọi rồi, nếu là một nhu cầu, sao con người lại đối xử với nhau tệ bạc thế ? Thiên Chúa chấp nhận những giới hạn của con người, đặc biệt là giới hạn nơi đời sống gia đình, để cho Con của Ngài vào đời, cứu độ thế giới, điểm dừng chân của Con Thiên Chúa là gia đình chứ đâu phải là một người vô gia cư, để phiêu bạt trong thế giới này. Vậy gia đình là nơi được Chúa Cha chọn cho điểm xuất phát của ơn cứu độ trong thế giới, thế mà con người đã làm phai mờ giá trị thánh thiêng của ơn gọi gia đình, thậm chí còn bóp méo những ý nghĩa sâu xa về nguồn gốc sự sống phát xuất từ gia đình.
 
Mỗi người được Thiên Chúa mời gọi bước vào thế giới với kế hoạch đặc biệt, do đó, sống bậc hôn nhân hay ơn gọi dâng hiến, đều là những ơn gọi cao quý và đầy ân sủng của Ngài, lắm lúc con người quan niệm theo cách thế gian, cái gì nhiều là tầm thường, cái gì ít là quý giá, do đó, ơn gọi dâng hiến chỉ xuất hiện nơi một số ít người, còn ơn gọi hôn nhân là lẽ tự nhiên, vì thế, có dấu hiệu giảm nhẹ bên này và đề cao bên kia, thực ra, trước mặt Thiên Chúa, ơn gọi nào cũng đầy ắp sự thánh thiêng và ơn huệ của trời cao. Nếu không có một người Cha âm thầm, hy sinh cuộc đời cho con cái, thì sao có được một Terexa Hài Đồng Giêsu, nếu không có một người cha, người mẹ đạo đức thánh thiện, làm sao có được một Gioan Phaolo II vĩ đại, và bao nhiêu vị thánh lớn đến từ hoa trái tình yêu của đời sống vợ chồng, đến từ ơn gọi hôn nhân.
 
Những ngày cuối của Mùa vọng đưa mỗi người trở về với gia đình của mình, một nơi chốn bình yên nhất, ấm áp nhất và cũng thánh thiêng nhất trong phận người, và cũng nơi đó, Chúa Cha đã chọn để người Con của Ngài được sinh ra, được chăm sóc, được bảo vệ, được lớn lên và được dạy dỗ để trở nên một người môn đệ của Tin mừng cứu độ, Thiên Chúa cũng mời gọi mỗi người chúng ta như thế trong mỗi gia đình, mỗi ơn gọi, mỗi hoàn cảnh và mỗi môi trường khác nhau, hãy quảng đại cộng tác với Thiên Chúa bằng khả năng và điều kiện mình có, để tin mừng cứu độ và niềm vui Giáng sinh đến được với mỗi người và mỗi gia đình.
 
Lạy Chúa, Chúa đã chọn một gia đình để chào đời, để được yêu thương và được dạy dỗ trong tình thương, xin cho mỗi người chúng con biết quý trọng gia đình của mình, đặc biệt là luôn thảo hiếu với Mẹ Cha, để chúng con được yêu, được chăm sóc, được lớn lên và trở thành người môn đệ của Tin mừng cứu độ. Chúa đã chấp nhận những giới hạn của con người và mời gọi tất cả cùng cộng tác với Ngài, xin cho mỗi người chúng con quảng đại đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa, để chúng con cùng lên đường trong tin yêu, cùng loan báo tin mừng trong niềm vui và cùng chung chia sứ mạng trong tình mến. Amen.
 Lm. Pet. Trần Bảo Ninh
Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...