BÀI 119 BÀI HỌC TỪ CUỘC SỐNG


BÀI 119

BÀI HỌC TỪ CUỘC SỐNG – TINH THẦN CỘNG ĐỒNG  

1. LỜI CHÚA : Chúa phán : “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta. Vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó” (Mt 7,12).

2. CÂU CHUYỆN : NGƯỜI TỐT BÍ MẬT

Nếu bạn là người thấy cái bập bênh trong công viên mà các em nhỏ hay vui chơi bị hỏng hay chiếc ghế dài để bên đường cho mọi người nghỉ chân đỡ mệt khi đi bộ đã mất thanh gỗ ngang, bạn sẽ làm gì ? Hầu hết sẽ đều coi như không thấy hoặc nghĩ “đó là việc của người khác”. Tờ ĐÊ-LI MÊU TÊ-LÊ-GRÁP (Daily Mail Telegraph)  gần đây có bài viết về STÊ-PHÂN RIM-MƠ, một công dân nước Anh như sau :

Đêm đêm, anh âm thầm một mình đi xe đạp ra khỏi nhà vai đeo túi chứa bộ đồ nghề sửa chữa với bộ dạng bề ngòai chẳng khác gì một tên tội phạm. Đã từng làm lính, năm nay 37 tuổi, STÊ-PHƠN rất khéo tay. Anh bí mật sửa chữa những chiếc ghế dài xiêu vẹo hay bị hư hỏng ở những công viên nhiều người thường lui tới vui chơi, rồi anh lại còn bỏ tiền túi ra mua sơn để làm mới lại những chiếc ghế đó với màu sắc bắt mắt. Anh thường đi làm việc này vào ban đêm vì ít có người tò mò đến làm phiền hoặc hạch hỏi làm ngãng trở công việc. Về sau khi được hỏi, anh đã phát biểu về lý do tại sao làm việc này như sau :

“Một lần kia tôi đạp xe xuống gần một con sông nhỏ, thấy có một chiếc ghế dài bên đường bị mất thanh gỗ để ngồi! Tôi nghĩ mất thanh gỗ như vậy thì làm sao ai còn ngồi được ? Tại sao người có trách nhiệm lại không tu sửa ngay để mọi người sớm có thể sử dụng nhỉ ?”. Vài lần nhìn thấy và bỏ qua, rồi đến một ngày nọ tôi đã quyết định phải sửa lại chúng. Tôi may mắn tìm thấy một thanh gỗ thích hợp mang về nhà làm thành thanh ghế ngồi, sơn lại thật đẹp, rồi chở bằng xe đạp đem lại chỗ chiếc ghế bị hư để lắp vào chỗ bị mất. Cứ thế, lặng lẽ trong gần hai năm qua, tôi đã lần lượt cải tạo được 18 chiếc ghế trong vùng gần nhà, trong đó có cả việc làm mới lại một cái chòi cho khách bộ hành trú chân hoặc cho bọn thanh thiếu niên có thể sử dụng ngồi hóng gió”.

Sau khi xuất ngũ vào sáu năm trước, RIM-MƠ đã kết hôn và hiện anh đang chuẩn bị thi lấy bằng “Thiết kế 3 D” tại trường đại học MEN-CHÉT-TƠ MÊ-TRÔ-PÔ-LI-TƠN.

Ban đầu, Hội Đồng Địa Phương cứ nghĩ rằng : Việc tu sửa các vật dụng bị hư kia là công việc hợp tác giữa nhân viên chăm sóc công viên với công ty quản lý vui chơi trong khu vực. Nhưng khi điều tra kỹ, cả Hội Đồng đều tròn mắt ngạc nhiên khi biết đó lại là công trình của một cá nhân. Cuối cùng, Hội Đồng Địa Phương đã yêu cầu “du kích quân” khéo tay kia lộ diện. Họ đã hết lòng khen ngợi anh, bởi vì chính anh đã giúp địa phương tiết kiệm được khoảng 4.000 đô-la tiền thuế của dân chúng.

3. SUY NIỆM :

Ông TI-VƠ SÌ-MIT, chủ nhiệm các công viên và ngoại ô thuộc Hội Đồng Địa Phương đã phát biểu như sau :

“Đây là một nhân vật tiêu biểu về tinh thần cộng đồng. Khi nghĩ về những công việc tuyệt vời anh đã làm, tự nhiên tôi cảm thấy lòng mình ấm áp hẳn lên!”.

4. SINH HOẠT :

Theo bạn : anh STÊ-PHƠN trong câu chuyện trên đã được Hội Đồng Địa Phương tôn vinh ở điểm nào ? Trong hòan cảnh cụ thể hiện nay, mỗi người chúng ta có thể làm được những việc gì trong khả năng để phục vụ khu xóm và khu vực chúng ta đang sống được Xanh Sạch Đẹp hơn?

{C}5.   {C}LỜI CẦU :

Lạy Chúa. Xin giúp mỗi người chúng con biết ý thức và sẵn sàng phục vụ cộng đồng nơi chúng con sống và làm việc để ngày một tốt hơn. Xin cho chúng con biết hy sinh quên mình và phục vụ tha nhân vô vụ lợi, để xứng đáng nên môn đệ thực sự của Chúa và chiếu ánh sáng tin yêu trước mặt người đời. – AMEN.

LM ĐAN VINH – HHTM

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...