SNTM Chúa Nhật VIII Thường Niên -Năm C

“Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu; và ngược lại, cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt”.

Tin Mừng Chúa Nhật tuần lễ thứ 8 thường niên năm C
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

CN8TNc 4

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 6, 39-45)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy: nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi.

“Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh’, trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi.

“Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu; và ngược lại, cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả ở bụi gai, và cũng không hái được trái nho nơi cây dâu đất. Người hiền, bởi lòng tích chứa điều lành, nên phát xuất sự thiện; và kẻ dữ, bởi tích đầy lòng ác, nên phát xuất điều ác: vì lòng đầy, thì miệng mới nói ra”.


Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật VIII Thường Niên -Năm C
Tác giả: Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Giọng đọc: Nguyễn Trinh

 

 

Suy niệm

Khi chủ nghĩa cá nhân lên ngôi, người ta thường đề cao chính mình, thường thích dọi đèn vào cuộc đời ai đó bên cạnh, có thể là đồng nghiệp, có thể là bạn hữu, thậm chí là người thân, để tìm những dấu vết, những câu chuyện gần xa để đặt người đó vào chỗ thấp nhất bên cạnh mình. Trong một xã hội như thế, làm sao phẩm giá con người được quan tâm và đặt đúng chỗ, làm sao giá trị con người được trân trọng, chưa nói đến người nghèo hay những kẻ túng thiếu. Một xã hội như thế thì làm sao ánh sáng của Tin mừng được chấp nhận là một chân lý, làm sao để thuyết phục họ đừng xét đoán người khác, đừng kết án bất cứ ai nhưng hãy cầu nguyện và làm phúc cho họ. Quả thực, một sự đòi hỏi khắt khe của Tin mừng, và đó cũng là chủ đề Mẹ Giáo hội gởi đến cho chúng ta trong tuần lễ thứ 8 thường niên năm C này.

Đọc lại bản văn của sách Huấn ca, kinh nghiệm cuộc đời của tác giả cũng vậy, ông đã trải qua những trải nghiệm chủ quan của bản thân, dẫn đến những suy nghĩ thiếu tích cực, vì thế, để có những vốn liếng để lại cho hậu thế, tác giả như nhắn gởi mọi người: “Khi người ta sàng, những rác rến còn lại thế nào, thì nết xấu của một người cũng xuất hiện trong lời nói kẻ ấy như vậy. Lò lửa thì nung luyện bình sành, còn gian nan thì thử những người công chính. Xem trái liền biết cây thế nào, thì nghe lời nói cũng biết tư tưởng lòng người như thể ấy. Ðừng ca tụng người nào trước khi nghe người ấy nói, vì lời nói là sự thử thách của con người”. Quả là những kinh nghiệm rất tinh tế của tác giả, lời nói của con người là cánh cửa tâm hồn của người ấy đang mở ra, người ngoài sẽ biết được người đối diện là ai. Xét đoán chỉ là những suy nghĩ chủ quan, hãy nghe lời nói ắt sẽ biết được tính xấu của người đó.

Trước sức mạnh vô hình của mầu nhiệm phục sinh, thánh Phaolô đã xác tín sâu sắc rằng, khi con người còn nô lệ trong tội và sự chết, họ sẽ đối xử với tha nhân như kẻ thù, không chấp nhận người bên cạnh là anh em mình, thánh nhân đã nhắc nhở con cái thành Co-rin-thô và chúng ta hôm nay rằng: “Cảm tạ ơn Thiên Chúa, Ðấng đã ban cho chúng ta chiến thắng nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Cho nên, hỡi anh em thân mến, anh em hãy ăn ở bền đỗ và đừng nao núng; hãy luôn luôn thăng tiến trong công trình của Chúa. Hãy biết rằng công lao khó nhọc của anh em không phải là uổng phí trong Chúa”. Sự cố gắng để vượt qua những giới hạn của tội lỗi và sự chết, đưa con người lên một tầm cao mới, đó là được ở bên Thiên Chúa. Đó là lúc con người họ thuộc về thiên giới, được thông chia sự sống của Thiên Chúa. Sự sống đó không dành riêng cho bất cứ ai nhưng là cho tất cả những ai mong muốn tìm gặp Ngài và tuân giữ giới răn của Ngài.

Trước những suy nghĩ thiếu tích cực của người Do-thái khi nói về dân ngoại, họ thường chê bai, khích bác, coi đó là những người tội lỗi, không xứng đáng hưởng những ân phúc từ Thiên Chúa, Đức Giêsu đã phản bác lại cách suy nghĩ chủ quan đó với một ví von rất tinh tế: “Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu; và ngược lại, cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả ở bụi gai, và cũng không hái được trái nho nơi cây dâu đất. Người hiền, bởi lòng tích chứa điều lành, nên phát xuất sự thiện; và kẻ dữ, bởi tích đầy lòng ác, nên phát xuất điều ác: vì lòng đầy, thì miệng mới nói ra”. Từ một trái cây ăn được, nếu đó là giống tốt, trái cây đó sẽ cho quả ngon thơm ngọt, ngược lại, nếu đó là loài cây nguy hiểm sẽ cho những trái không ngon,  không ngọt, thậm chí còn độc hại, cuộc đời con người cũng vậy, nếu tin vào một Đấng là Chân lý, là Sự thật, ắt hẳn người đó sẽ sống và có những suy nghĩ theo chân lý và sự thật, ngược lại, họ sẽ có những cách suy nghĩ theo chiều hướng thế gian, thiếu trung thực, thiếu tôn trọng lẫn nhau.

Đức Giêsu đến thổi một luồng gió mới cho nhân loại, Ngài đề nghị con người thực thi những giới luật của trời cao để nâng con người lên một tầm cao mới, con người thiên giới, thế nhưng, bấy lâu nay con người nói chung và dân Do-thái nói riêng, có những tập tục riêng, những quy định riêng trong tương quan và cả trong đời sống tôn giáo, dẫn đến tình trạng chia rẽ, khinh thường lẫn nhau. Nếu chấp nhận sự hiện diện của một Thiên Chúa làm người, họ phải chấp nhận những gì gọi là thiên luật, tất cả chỉ nhằm xây dựng một gia đình của Thiên Chúa, một cộng đoàn gồm những người tội lỗi đang từng ngày giúp nhau nên thánh, ngược lại, họ sẽ trở thành những tín đồ của phe đối lập với Thiên Chúa. Dẫu biết thế nhưng con người cứ thích xét đoán, cứ thích phê phán lẫn nhau và coi đó là một xu hướng của thời đại, của những người am hiểu cuộc đời của tha nhân. Có nên nhìn vào chính mình trước, rồi sau đó mới nhìn tới tha nhân để thấy cuộc đời ai dễ thương hơn.

Chân lý luôn thuộc về kẻ mạnh, đó là những suy nghĩ của xã hội, của những người có quyền bính trong tay, thực ra, chân lý là sự thật cuộc đời, giúp con người tìm lại đúng chỗ đứng của mình. Người khiêm tốn sẽ là người biết chấp nhận sự thật, chấp nhận con người mình thế nào, chứ không thể dựa vào sức mạnh của quyền lực, của tiền bạc và địa vị xã hội. Thiên Chúa muốn con người cộng tác với Ngài để xây dựng một xã hội công bằng, có những gia đình, những cộng đoàn, trong đó các thành viên được nhìn nhận, được yêu thương, được tôn trọng. Có nên bắt đầu từ gia đình để sửa đổi những giá trị tôn giáo đã bị tục hóa. Sống trong một xã hội nhiễu nhương, con người phải bươn chải kiếm sống, sức nặng của những giá trị tôn giáo chưa thể giữ chân người tín hữu được vì những áp lực của cuộc sống và tương quan trong xã hội, giá trị con người nhiều lúc bị hiểu lầm hoặc bị méo mó vì những đôi mắt mờ dại bởi những hấp lực của vật chất. Thiên Chúa muốn, con người cũng muốn vậy, nhưng đôi tay và khối óc của họ chưa thể làm theo ý muốn của Thiên Chúa, chưa thể áp dụng những giá trị Tin mừng vào cuộc sống trong từng hoàn cảnh được, đó là những thách đố của ngày hôm nay.

Trước một xã hội còn nhiều bất cập, đặc biệt về quyền con người, khoảng cách giữa người với người còn có nhiều chướng ngại vật chưa thể vượt qua, với một cái điện thoại thông minh, con người có thể đi vòng quanh trái đất và thăm tất cả bạn hữu, nhưng người bên cạnh thì xa lạ đối với họ, ngay cả Cha mẹ và con cái, thứ đến là sức mạnh của đồng tiền và áp lực công việc, dù có giúp nhau trong công việc, nhưng giá trị đồng tiền vẫn là một khoảng cách khá lớn giữa con người với nhau, thay vì giúp nhau, họ bòn rút, thậm chí lừa gạt nhau để chiếm đoạt công sức lao động, gợi nhắc lên đây một vài khía cạnh cuộc sống để thấy rằng, việc tôn trọng con người là điều cốt yếu đối với mọi người, và họ biết điều đó, nhưng sức nặng của các yếu tố khác chèn lấy nhịp cầu kết nối đó, vì thế, thay vì nâng đỡ nhau, thì họ xét đoán nhau, thay vì giúp đỡ nhau thì họ chèn ép và đẩy người khác vào bức tường. Đó là những trăn trở của Giáo hội, một Giáo hội luôn đứng về người nghèo, kẻ đau khổ, vì thế, cần phải thay đổi cách suy nghĩ và tiếp cận với người nghèo thế nào cho hợp với tinh thần Tin mừng. Đó có phải là mục đích của vị Cha chung Giáo hội đang muốn tất cả con cái hướng tới trong hiện tại.

Lạy Chúa, xét đoán tha nhân là một tật xấu con người thường vấp phải trong cuộc sống, xin Chúa giúp chúng con thay đổi suy nghĩ và nhận thức của mình, đừng để rơi vào cạm bẫy tinh vi của Satan, của tội lỗi, Chúa không muốn bất cứ ai phải đau khổ và phải chết, xin giúp chúng con luôn biết trân trọng giá máu Chúa đã chuộc chúng con về cho Ngài, để sống đúng với những lời răn dạy của Chúa trong Tin mừng. Trong một xã hội đề cao cái tôi, xin Chúa giúp chúng con đừng lấy những công thức từ xã hội, mà đánh giá và áp đặt lên người khác, vì chúng con cũng chỉ là một hạt bụi, một kẻ tội lỗi trước mặt Chúa mà thôi. Amen.

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...