ĐÂU PHẢI…


ĐÂU PHẢI…
 
Đâu phải tự nhiên mà con sinh ra đời
Lớn lên bằng cơm ăn áo mặc
Đâu phải tự nhiên mà con bỗng thành người
Buồn vui theo nụ cười, tiếng khóc.
 
Con được sinh ra từ tình yêu duy nhất
Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng con
Để mỗi ngày sống trên mặt đất
Con phải là tiếng hát giữa trần gian.
 
Chúa biết rằng khi con hát lên
Đâu chỉ từ ấm êm, hạnh phúc
Con vẫn hát giữa tháng ngày đói khát
Kể cả khi lạc mất bình yên.
 
Những lúc lầm than, đau khổ, yếu hèn
Thì con ơi, hãy chạy về với Mẹ
Hãy trải lòng ra khi con có thể
Để Mẹ dệt vào những năm tháng bình an.
 
Chúa sinh con ra đâu phải để ngủ quên
Phải tỉnh thức và bền gan chiến đấu
Vũ khí đây con: Tràng Mân Côi yêu dấu
Giữa muôn thù, con vẫn được bình yên.
 
Có Mẹ đây, con ơi! Hãy đứng lên!
Hãy hát vang những lời ca ngợi Chúa
Mẹ sẽ dẫn con đến trước ngai vàng rực rỡ
Đón nhận Hồng ân Thiên Chúa trao ban.
 
ĐA MINH THIÊN SA
 
 
Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...