Ngỡ Ngàng




Ngỡ Ngàng

 
Chúa chọn những người chẳng ra làm sao
Giờ lâm tử vẫn còn chối Chúa
Nghe tiếng gà trưa mà lòng lệ ứa
Gạt yếu hèn, yêu đến chết mà thôi.
 
Chúa chọn ngôi nhà chẳng ra làm sao
Phường tội lỗi ngồi chung bàn với Chúa
Ừ thì lùn nên phải leo cao
Để thấy Đấng yêu mình chan chứa.
 
Những người khoác vào thân chiếc áo môn đồ
Vẫn cứng lòng tin khi tay chưa sờ thấy
Chạm vào lỗ đòng để niềm tin thức dậy
Mang Lời Người ra đi.

 
Khi Chúa đổ vào tay con hạt giống tình yêu
Và bắt con lên đường gieo hạt
Chúa ơi! Đã bao lần con thấy mình bất lực
Trên con đường sỏi đá chông gai.
 
Là con chứ không phải là ai
Là hôm nay chứ không khi nào khác
Đứng dậy và ra đi! Đừng khóc!
Trong lặng thầm, Chúa đã gọi tên con.
 
Ta chọn con vì con yếu đuối lang thang
Ta chọn con vì chính con hèn nhát
Ta chọn con vì con như hành khất
Nghèo bạc tiền và lận đận bao năm…
 
Chỉ cần con yêu lặng lẽ âm thầm
Công việc con làm chẳng ai biết cả
Cứ lặng thầm gieo, đợi mùa hoa nở
Vườn Đức tin sẽ thắm đượm muôn phần.
 
Ách êm ái và gánh nhẹ nhàng
Hãy đến với Ta, con ơi đừng ngại
Đồng lúa vàng ươm đang chờ con đứng dậy
Mùa về rồi, thấp thoáng những bước chân.
 
ĐA MINH THIÊN SA

 
Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...