VỊ THA
VỊ THA
Thế gian hai chữ vô thường
Nặng nề đeo bám còn vương vấn gì
Một đời phù phiếm còn chi
Trong ta còn lại những gì ngày qua
Đời này một chốn phù hoa
Mây trôi, nước chảy phong ba phận người
Héo hon vẫn giữ nụ cười
Phong ba vẫn giữ rạng ngời niềm tin
Cốt sao biết sống giữ gìn
Nét thanh cao giữa muôn nghìn lắng lo
An vui như được trời cho
Trải dài nhân thế tựa kho vàng ròng
Dòng đời lúc đục lúc trong
Trần gian ẩn hiện tấm lòng vị tha
Hướng về một nghĩa tình Cha
Câu thơ nhân ái hòa ca giữa đời.
Hoàng Công Nga