Chúa Nhật Lễ Hiển Linh - Năm B

"Chúng tôi từ phương Ðông đến thờ lạy Ðức Vua". (Mt 2, 1-12)
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

Chúa Nhật Lễ Hiển Linh - Năm B

 

Ca nhập lễ

Này Chúa Tể càn khôn ngự đến, tay nắm trọn vương quyền, thế lực và vinh quang.

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến, Lễ Hiển Linh cử hành biến cố ba nhà đạo sĩ đến thờ lạy Chúa. Họ là ba người ngoài Do Thái, được coi là dân ngoại nhưng đã tìm hiểu và tin nhận Chúa Giêsu là Chúa của mình. Vì thế ngày lễ này được coi là ngày lễ của niềm tin. Chiêm ngắm cuộc hành trình đức tin của ba nhà đạo sĩ, chúng ta có dịp để hâm nóng lại niềm tin của mình. Tất cả chúng ta đây là các đạo sĩ của thời nay, có nhiệm vụ làm cho cả thế giới nhận biết Chúa Giêsu là Đấng Cứu Chuộc nhân loại. Nhiệm vụ đặc biệt của chúng ta là làm cho mọi người sẵn sàng mở rộng tâm hồn đón tiếp Lời Chúa, để có thể nhận ra Chúa Giêsu trên khắp nẻo đường đời, Người cần chúng ta cộng tác để nối dài công trình cứu thế của Người. Xác tín như thế, chúng ta cùng thành tâm thống hối.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, hôm nay Chúa đã khiến ngôi sao chỉ đường mà mặc khải cho muôn dân nhận biết Con Một Chúa. Phần chúng con đã nhận biết Chúa nhờ đức tin dẫn lối đưa đường, xin dủ lòng thương đưa chúng con về chiêm ngưỡng Thánh Nhan vinh hiển. Chúng con cầu xin...

Bài Ðọc I: Is 60, 1-6

"Vinh quang Chúa xuất hiện trên ngươi".

Trích sách Tiên tri Isaia.

Hãy đứng lên, hãy toả sáng ra, hỡi Giêrusalem! Vì sự sáng của ngươi đã tới, vì vinh quang của Chúa đã bừng dậy trên mình ngươi.

Kìa tối tăm đang bao bọc địa cầu, vì u minh phủ kín các dân, nhưng trên mình ngươi Chúa đang đứng dậy, vì vinh quang của Ngài xuất hiện trên mình ngươi. Chư dân sẽ lần bước tìm về sự sáng của ngươi, và các vua hướng về ánh bình minh của ngươi.

Hãy ngước mắt lên chung quanh, và hãy nhìn coi: tất cả những người đó đang tập họp, đang tìm đến với ngươi; các con trai của ngươi tự đàng xa đi tới, và các con gái ngươi đứng dậy từ khắp bên hông.

Bấy giờ ngươi sẽ nhìn coi, và ngươi trở nên rực rỡ, tim ngươi sẽ rạo rực và sẽ phồng lên. Bởi vì những kho tàng bể khơi tuôn đến với ngươi, nguồn phú túc của chư dân sẽ tới tay ngươi. Những con lạc đà tràn ngập vây phủ lấy ngươi, những lạc đà một bướu tự xứ Mađian và Epha; tất cả những ai từ Saba đi tới, đem theo vàng và nhũ hương, và họ sẽ tuyên rao lời ca ngợi Chúa.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 71, 2. 7-8. 10-11a. 12-13

Ðáp: Lạy Chúa, mọi dân tộc trên địa cầu đều thờ lạy Chúa

Xướng: Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người đoán xét dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực.

Xướng: Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại người, cho đến khi mặt trăng không còn chiếu sáng. Và người sẽ thống trị từ biển nọ đến biển kia, từ sông cái đến tận cùng trái đất.

Xướng: Vì người sẽ giải thoát kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ. Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống kẻ cùng khổ.

Xướng: Chúc tụng danh người đến muôn đời, danh người còn tồn tại lâu dài như mặt trời. Vì người, các chi họ đất hứa sẽ được chúc phúc, và các dân nước sẽ ca ngợi người.

Bài Ðọc II: Ep 3, 2-3a. 5-6

"Bây giờ được tỏ ra rằng các dân ngoại được đồng thừa tự lời hứa".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.

Anh em thân mến, (chắc) anh em đã nghe biết rằng: Thiên Chúa đã ban cho tôi việc phân phát ân sủng cho anh em, là theo ơn mạc khải cho tôi biết, tôi đã được thấu hiểu mầu nhiệm mà con cái loài người các thế hệ khác không được biết, nhưng nay đã mạc khải cho các thánh Tông đồ của Người, và cho các vị Tiên tri, nhờ Thánh Thần. Và nhờ Tin Mừng, các dân ngoại được nên đồng thừa tự, đồng một thân thể và đồng thông phần với lời hứa của Người trong Chúa Giêsu Kitô.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Mt 2, 2

Alleluia, alleluia! - Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đã đến để triều bái Người. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 2, 1-12

"Chúng tôi từ phương Ðông đến thờ lạy Ðức Vua".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: "Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta".

Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: "Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người". Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Vì tình thương, Chúa đã dùng mọi biến cố để tỏ mình cho con người, giúp con người biết được ý Chúa qua các dấu chỉ, và sẵn sàng làm theo ý Ngài. Nhờ đó, mọi người có thể đạt được ơn cứu độ. Ý thức như thế chúng ta cùng dâng lời nguyện xin :

1.“Nguồn phú túc của chư dân sẽ tới tay ngươi”.- Xin cho các vị Chủ chăn, biết tìm nơi kho tàng Thánh Kinh những giải đáp cho việc hướng dẫn đoàn chiên, cũng như giúp mọi người tìm đến nguồn sống thật là Đức Kitô, hầu trở nên những người loan báo cho Tin Mừng.

2. “Người sẽ giải thóat kẻ nghèo khó và cứu thoát người bất hạnh”.- Xin cho các tín hữu biết can đảm nhẫn nại trong hành trình về quê trời, để giữa muôn thử thách, họ luôn vững tin như các đạo sĩ, nhờ đó, họ luôn gặp được Đức Kitô trong mọi biến cô cuộc đời.

3. Nhờ nghiên cứu các hiện tượng thiên nhiên, các đạo sĩ đã nhận ra điềm báo sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế.- Xin Chúa chiếu soi tâm trí những người chưa biết Chúa, giúp họ khám phá ra sự hiện diện của Ngài, qua những công trình nghiên cứu khoa học nơi vũ trụ vạn vật, để họ dễ dàng tin theo Chúa.

4. “Lúc nhìn thấy ngôi sao họ hết sức vui mừng...”.- Xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta trở thành ánh sao dẫn đường đưa nhiều người về tới bến cứu độ.

Chủ tế: Lạy Chúa, xin ánh sáng Chúa chiếu soi đến những tâm hồn đang sống xa Chúa, giúp họ nhận ra chỉ mình Chúa là lẽ sống, mà tìm về tháp nhập vào thân thể mầu nhiệm Chúa Kitô, hầu trở nên những chi thể sống động và hữu dụng cho Tin Mừng cứu độ. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô    

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin đoái nhìn lễ vật Hội Thánh Chúa tiến dâng: đây không phải là vàng, nhũ hương và mộc dược, nhưng là bánh rượu tượng trưng cho Ðức Giêsu Kitô, Ðấng đã tự hiến tế và trở thành lương thực nuôi dưỡng chúng con. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Lời tiền tụng Hiển Linh

Ca hiệp lễ    

Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện ở Phương Đông, và chúng tôi mang của lễ đến bái thờ Người.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con tham dự vào bí tích Thánh Thể, xin thương ban ánh sáng bởi trời hướng dẫn chúng con mọi nơi mọi lúc, để từ đây chúng con biết chiêm ngưỡng và đón nhận bí tích này với niềm tin sâu sắc là lòng mến thiết tha. Chúng con cầu xin...

Suy niệm

Ngôi Sao Giáng Sinh
Sưu tầm

Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, có một chi tiết làm cho tôi suy nghĩ đó là ngôi sao bỗng biến mất khi các nhà đạo sĩ tới Giêrusalem, và rồi lại hiện ra, khi họ rời bỏ thành thánh để đi Bêlem. Tại sao lại như thế?

Như chúng ta đã biết Giêrusalem được coi là thành thánh, bởi vì ở đó có di tích, nơi mà xưa kia tổ phụ Abraham đã đem con mình là Isaác để sát tế cho Thiên Chúa. Chính nơi đây, vua Salomon đã xây dựng một đền thờ nguy nga bằng gỗ quý từ Libăng đem về. Vào thời Đức Kitô, ngôi đền thờ ấy đã được xây dựng lại. Một công trình vĩ đại, phải mất 46 năm trời người ta mới hoàn tất. Vì là thành thánh và là nơi có đền thờ, nên không lạ gì khi các nhà đạo sĩ, đi tìm vua dân Do Thái mới sinh, lại không dừng chân, tưởng đó là chặng đường chót. Nhưng oái oăm thay, ngôi sao lạ đã biến mất, còn trong thành cũng chẳng thấy ai bàn tán xôn xao về tin tức một vị tân vương mới ra đời. Ba nhà đạo sĩ chỉ là những người khách lạ, nhưng đã đem đến một tin làm chấn động cả dân thành, khiến từ vua chúa quan quyền cho đến bậc thứ dân đều sửng sốt hoang mang.

Nhà vua liền triệu tập các học giả vốn được coi là những người đoán biết được mệnh trời. Các vị ấy liền tìm ra ngay nơi Chúa sinh ra, đó là Bêlem. Nhưng đáng ngạc nhiên thay, nhà vua cùng các bậc học giả uyên thâm đó, chẳng một ai nghĩ là chính mình cần phải đi tìm vị tân vương. Họ chỉ hướng cho ba nhà đạo sĩ đi Bêlem, nhưng rốt cuộc chính ngôi sao lạ đã hướng dẫn ba vị khách phương xa tìm ra Đức Kitô. Vậy tại sao ngôi sao lại biến mất trên nền trời thủ đô Giêrusalem?

Ở mọi nơi và trong mọi lúc, chúng ta đều nhận thấy: Tôn giáo nào cũng có những nơi được dành riêng cho việc thờ phượng, nào là nhà thờ, nào là chùa chiền, nào là thánh thất. Điều đó thật tốt, nhưng đối với chúng ta ngày hôm nay thì không đủ, bởi vì Thiên Chúa đã làm người và ở giữa chúng ta.

Tin Mừng đã khởi đầu từ trong căn nhà nhỏ bé ở Nadarét với biến cố truyền tin, rồi được công bố cho những kẻ chăn chiên trên cánh đồng Bêlem. Tin Mừng ấy đã được diễn tả cụ thể trong cuộc sống và hành động của Đức Kitô tại Nadarét và trên khắp các nẻo đường Palestine. Tin Mừng ấy đã được hoàn thành trong cái chết của Ngài ở ngoài đền thờ, ngoài thành thánh, và trong sự phục sinh của Ngài, để rồi từ đó được loan truyền đi khắp thế gian. Điều đó muốn nói lên rằng thờ phượng Thiên Chúa nơi thánh đường mà thôi chưa đủ, chúng ta còn phải nhập cuộc, còn phải hoà mình đối với mọi người, nhất là những kẻ đau yếu, bậnh tật khổ đau.

Ngày nay ngôi sao Giáng sinh hình như cũng đang biến dần và những người tìm Chúa lại phải ra khỏi thành thánh, hướng về những Bêlem mới, đó là những kẻ bất hạnh đang bị bóc lột, và khinh bỉ như các người chăn chiên thuở trước. Thế nhưng liệu chúng ta có dám tìm Chúa theo sự hướng dẫn của ngôi sao lạ như thế, hay là chúng ta lại ngại ngùng không dám bước theo, để rồi cuối cùng trong tay chỉ còn là một cánh sao bằng giấy.

KHÔNG MUỐN – KHÔNG DÁM

(Lễ Chúa Hiển Linh) - Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Thiên Chúa không chỉ muốn mà Người còn tìm mọi cách thế tỏ mình ra cho mọi người mọi thời thuộc mọi hoàn cảnh để có thể nhận biết Người mà được hưởng hạnh phúc đích thật, vĩnh tồn.

Với những người dân dã, chăn nuôi loài vật thì đó là sự xuất hiện của các thiên thần. Với các nhà chiêm tinh (thiên văn gia) thì đó là sự xuất hiện của ngôi sao lạ. Với Vua Hêrôđê là câu hỏi của các thiên văn gia: “Đức Vua dân Do Thái mới sinh ra hiện ở đâu?” (Mt 2,2). Với các thượng tế và kinh sư thì chính là Lời Chúa trong sách ngôn sứ Mikêa: “Phần ngươi, hỡi Bêlem, miền đất Giuđa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giuđa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Israel dân ta sẽ ra đời” (Mt 2,6).

Ánh Sáng Chân – Thiện – Mỹ đã tỏ bày thế mà đã và đang còn đó nhiều người không muốn thấy như Hêrôđê và không dám thấy như các thượng tế và kinh sư ngày nào.

Hêrôđê đã không muốn thấy và còn tìm cách dập tắt Ánh Sáng ấy vì nó đụng đến đặc quyền, đặc lợi của mình.

Các kinh sư và thượng tế không dám thấy vì sợ bị thiệt thân, bị bách hại. Nếu lên đường đi đến Bêlem thì hầu chắc sẽ không yên với vua Hêrôđê và cũng có thể bị rơi đầu.

Số người không muốn thấy mà còn tìm cách dập tắt Ánh Sáng hầu như không nhiều, vì thường đó là những người gian ác đang nắm quyền cao chức trọng. Tuy nhiên số người không dám thấy Ánh Sáng thì có lẽ đếm không xuể. Biết đó là điều đúng, đẹp và tốt nhưng rồi lắm nỗi sợ hãi bủa vây khiến ngay cả nhiều người xem ra là “công chính”, là “đạo đức”… cũng không dám thấy, nghĩa là không can đảm bảo vệ, xây dựng.

Như các mục tử, các nhà chiêm tinh đã thực hiện thì một dấu chỉ minh chứng cho việc can đảm tìm thấy Ánh Sáng Chân – Thiện – Mỹ đó là “ra đi – lên đường” và có lúc cần cũng phải biết “xuống đường”.

 
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
 
 

Chúa Nhật Lễ Hiển Linh – Năm B
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 2, 1-12).
 
Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: “Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người”. Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: “Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta”.

Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: “Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người”. Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.
 
Suy niệm
 
Mỗi khi lễ Ba Vua trở về, câu chuyện các nhà đạo sĩ từ phương xa tìm về Belem để thờ lạy Chúa Hài Đồng lại được kể thật hùng hồn và trang trọng. Quả là như thế, nhưng vị vua này không những ra khỏi cung điện mà còn tỏ mình cho những ai yêu mến Ngài biết về sự hiện diện của Ngài, để họ tìm về và gặp gỡ. Ba vị đạo sĩ đã gặp được vị vua đang vi hành trong thế giới, họ đã ngập chìm trong hạnh phúc khi được diện kiến Đấng chủ tể vũ trụ nay trở nên một em bé mong manh, yếu đuối, đang nằm trong chiếc máng ăn của súc vật, bên cạnh những người thân. Một Thiên Chúa làm người quá tầm thường và khiêm hạ mà con người không thể hình dung được. Tất cả vì yêu và yêu.
 
Đền thờ Giêrusalem được coi là biểu tượng của đời sống tinh thần giữa cộng đoàn Do-thái, dân riêng của Thiên Chúa, do đó, dù đi đâu, trong hoàn cảnh nào, họ luôn hướng về đền thờ để cầu nguyện, ngay cả khi họ phạm tội bị Thiên Chúa trừng phạt đi lưu đày, họ đều hướng về đền thờ. Đó còn là biểu tượng của ngôi nhà Thiên Chúa hiện diện giữa dân riêng của Ngài, vì thế, tiên tri Isaia đã thốt lên rằng: “Hãy đứng lên, hãy toả sáng ra, hỡi Giêrusalem! Vì sự sáng của ngươi đã tới, vì vinh quang của Chúa đã bừng dậy trên mình ngươi. Kìa tối tăm đang bao bọc địa cầu, vì u minh phủ kín các dân, nhưng trên mình ngươi Chúa đang đứng dậy, vì vinh quang của Ngài xuất hiện trên mình ngươi. Chư dân sẽ lần bước tìm về sự sáng của ngươi, và các vua hướng về ánh bình minh của ngươi”. Trách nhiệm của dân Do-thái là phải chiếu tỏa ánh sáng của Thiên Chúa bằng chính đời sống mẫu mực trong niềm tin và thái độ tùng phục. Khi con người tùng phục Thiên Chúa, chân nhận Ngài là Thiên Chúa, là chủ tể lịch sử và vũ trụ bằng một niềm tin tuyệt đối và chân thành, từ đó, niềm tin và thái độ sống niềm tin đó của họ, là những dấu chỉ Thiên Chúa đang ở giữa dân người, muôn dân sẽ kéo về thờ lạy và suy phục Ngài: “Bấy giờ ngươi sẽ nhìn coi, và ngươi trở nên rực rỡ, tim ngươi sẽ rạo rực và sẽ phồng lên. Bởi vì những kho tàng bể khơi tuôn đến với ngươi, nguồn phú túc của chư dân sẽ tới tay ngươi. Những con lạc đà tràn ngập vây phủ lấy ngươi, những lạc đà một bướu tự xứ Mađian và Epha; tất cả những ai từ Saba đi tới, đem theo vàng và nhũ hương, và họ sẽ tuyên rao lời ca ngợi Chúa”.
 
Niềm tự hào của người chứng nhân tin mừng được hiển lộ trong chính công việc hàng ngày của họ. Thánh Phaolô trong mọi nẻo đường truyền giáo, ngài luôn ý thức mình chỉ là một người thợ trong vườn nho của Thiên Chúa, vì thế, sự chuyên chăm làm việc phải là tâm niệm sống mỗi ngày, bởi đó còn là bổn phận của người được vinh dự trở nên môn đệ của tin mừng tình yêu: “Thiên Chúa đã ban cho tôi việc phân phát ân sủng cho anh em, là theo ơn mạc khải cho tôi biết, tôi đã được thấu hiểu mầu nhiệm mà con cái loài người các thế hệ khác không được biết, nhưng nay đã mạc khải cho các thánh Tông đồ của Người, và cho các vị Tiên tri, nhờ Thánh Thần”. Thái độ đức tin của người môn đệ là vì sao nhỏ, chiếu sáng những giá trị tin mừng giữa bầu trời thế gian. Dù chỉ là một đốm sáng nhỏ cũng có thể sưởi ấm bao tâm hồn lạnh, chỉ đường cho bao người lạc lối. Tâm tình đó được thánh Phaolô khắc ghi trong suốt hành trình truyền giáo của ngài, và hôm nay, ngài muốn nhắc cho chúng ta hãy sống như thế trong một thế giới không mấy sáng sủa vì thiếu gương chứng nhân.
 
Câu chuyện các đạo sĩ từ phương Đông tìm đến Belem để được triều bái Đấng Cứu Thế, là một hành trình tìm kiếm chân lý, tìm kiếm sự thật và tìm kiếm đấng chủ tể mọi loài mọi vật. Các ngài thấy trong cuộc sống có những dấu lạ từ trời đất, vũ trụ, thiên nhiên và biết có sự đổi thay về vận mệnh của thế giới và con người, các ngài đã lên đường đi tìm kiếm sự thật mà các dấu lạ gợi mở. Họ lên đường theo kinh nghiệm thường nghiệm của mình. Họ đã tìm về đất Do-thái theo kinh nghiệm cuộc sống. Tới đất Do-thái, họ mất hết dấu vết từ thiên nhiên và vũ trụ, con đường phía trước bế tắc, họ tìm đến triều đình, tìm đến nhà vua, bởi đó là nơi hội tụ kiến thức khoa học của bao thế hệ, bao con người, chỉ với một tia hy vọng là giúp họ tiếp tục hành trình tìm kiếm. Tất cả đều vô vọng khi nhà vua và mọi người lúng túng, không hay biết về những gì đang diễn ra trong thế giới qua những dấu lạ các đạo sĩ đã thấy: “Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: “Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người”. Theo chân những dấu lạ, dấu lạ biến mất, theo chân vào triều đình hỏi han, mọi sự bế tắc, còn lối nẻo nào để lên đường tìm kiếm nữa đây. May thay, các đại giáo trưởng và các luật sĩ đã giúp họ bằng cách trưng dẫn Kinh thánh ra và tìm thấy lời giải đáp: “Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: “Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta”. Vậy là niềm vui và hy vọng lại được nhen nhóm, họ lên đường tiếp và đã gặp được Đấng là chủ tể lịch sử vũ trụ và con người: Thiên Chúa. Họ quá vui mừng và phục lạy ngài, đồng thời dâng ngài những món quà quý trong cuộc sống của họ: “Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược”.
 
Hành trình tìm kiếm Đấng là Chân lý, là Đường, là Sự Thật của các đạo sĩ tượng trưng cho hành trình tìm kiếm Thiên Chúa của con người. Hành trình đó khởi đi từ khao khát trong tâm hồn của con người, mong muốn đi tìm nguồn cội của mình cũng như của vạn vật. Họ đã dựa vào kinh nghiệm cuộc sống, thường gọi là tri thức thường nghiệm, để lên đường. Tri thức đó giúp họ quan sát vũ trụ, thiên nhiên, vạn vật để thấy dấu vết của con đường. Họ đi theo những kinh nghiệm đó, tiếc thay, con đường đó chưa dẫn họ tới điểm cuối hành trình. Họ phải dựa vào kinh nghiệm khoa học, kinh nghiệm đó tồn tại ở đâu nếu không phải là trong triều đình, là nhà vua, bởi đó được coi là nơi hội tụ của các nhà thông thái, các nhà khoa học, và cánh cửa phía trước sẽ được mở ra nếu có sự giúp đỡ của kinh nghiệm khoa học. Thế nhưng, mọi sự không là như thế, họ chưa thể tìm ra con đường dẫn tới điểm cuối hành trình. Khi mọi thứ không thể giải quyết được mọi vấn nạn của con người, thì Lời của Thiên Chúa là cứu cánh. Kinh thánh được mở ra, niềm vui đến, ánh sao dẫn đường lại xuất hiện, họ lại tiếp tục lên đường. Kinh thánh là lối nẻo cuối cùng dẫn con người đến với Đấng là chủ tể vũ trụ và muôn loài. Tri thức thường nghiệm, tri thức khoa học chưa thể giải đáp cho con người mọi vấn nạn trong cuộc sống, ngay cả cội nguồn của con người, chỉ có Kinh thánh, mới giúp con người tìm thấy câu trả lời về nguồn cội vũ trụ, về tương lai của con người và về ý nghĩa cuộc đời của con người.
 
Từ câu chuyện tìm kiếm đấng là chủ tể muôn loài, muôn vật của các đạo sĩ, chúng ta có thể thấy mối tương quan cũng như sự bổ trợ giữa kinh nghiệm thường nghiệm và kinh nghiệm khoa học, khi những kinh nghiệm đó chưa thể giải đáp những vấn nạn cuộc sống cho con người, thì Kinh thánh sẽ là cánh cửa cuối cùng mở ra, giúp con người tìm thấy tất cả. Để hiểu được Kinh thánh, cần có một niềm tin khiêm tốn, cần có một lòng khao khát chân thành và cần có một thái độ yêu mến dành cho Kinh thánh. Không những hỗ trợ cho con người đi tìm nguồn cội mình, Kinh thánh còn giúp giải quyết nhiều vấn nạn khác của khoa học. Tất cả bổ trợ cho nhau để đưa con người đến điểm cuối là Chân – Thiện – Mỹ, là Đấng ban sự sống, làm chủ sự sống và bảo vệ sự sống cho con người. Sự thật là vậy, nhưng thử hỏi con người hôm nay có chấp nhận sự thật đó không, hay chỉ tự mãn với những thành công của con người, và loại trừ Kinh thánh khỏi cuộc sống. Khi ý tưởng đó ẩn hiện trong thế giới, điều chắc chắn là con người không thể tìm thấy những giá trị của chính mình, cũng không thể tìm thấy chiều kích linh thánh của con người trước mọi sinh vật. Hơn nữa, con người không thể tìm thấy nguồn cội của mình là Tạo Hóa mà chỉ chấp nhận một giả thuyết về cội nguồn của mình là đến từ các loài vật. Và bao yếu tố khác sẽ đến như là hậu quả của việc loại trừ Kinh thánh, loại trừ Thiên Chúa ra khỏi thế giới này.
 
Lạy Chúa, ba đạo sĩ khao khát tìm gặp Đấng là chủ tể mọi sự, đã lên đường và đã gặp, bao lần chúng con cũng mong gặp Chúa nhưng lòng khao khát chưa đủ lớn, niềm tin chưa đủ mạnh nên chúng con chưa thể gặp, xin ban thêm niềm tin và khát vọng tìm Chúa trong thế giới, để chúng con được một lần gặp Chúa thực sự. Chúa đã hướng dẫn các đạo sĩ đi tìm Chúa từ chính cuộc sống và những kinh nghiệm của con người, xin giúp chúng con biết khởi đi từ kinh nghiệm cuộc sống, công việc và gia đình, chúng con tìm gặp được Ngài, Đấng là Sự Thật, là Sự Sống của chúng con. Amen.

Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

 
Suy niệm Lễ Hiển Linh - Năm A
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 2, 1-12).
 
Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giêrusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: "Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta".
 
Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: "Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người". Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.
 
Suy niệm
 
Mỗi khi lễ Hiển linh trở về, ánh sáng của mầu nhiệm Giáng sinh như sáng lên, bởi ngôi sao cứu độ của Thiên Chúa thêm một lần nữa, toả sáng trên bầu trời tăm tối của nhân loại, nơi đó, con người đang lần mò trong đêm tối, được ánh sáng của vì sao chiếu soi, đã tìm thấy con đường tới bến bờ cứu độ và sự sống đời đời.
 
Khi những vì sao chiếu sáng trên bầu trời Bêlem, đem lại cho bao người khiêm hạ niềm vui, trong đó có những người canh giữ súc vật ngoài đồng, họ đã lên đường, đã gặp một Hài Nhi đang nằm giữa Cha Mẹ của em bé là Đức Maria và thánh Giuse. Họ đã thờ lạy Người trong niềm hân hoan và hơn nữa là ngập tràn trong bình an của trời cao. Niềm vui đó không chỉ dừng lại nơi dân tộc Do-thái, nhưng Thiên Chúa còn để ánh sáng đó chiếu giãi tới mọi dân tộc, mọi tâm hồn dưới bầu trời này, đặc biệt là những ai thành tâm thiện chí, những ai biết dùng đời sống mình làm vinh danh Thiên Chúa. Ánh sáng cứu độ từ Hài Nhi Giêsu đem đến cho nhân loại niềm vui lớn lao dường nào, ánh sáng đó đã ngập tràn nơi nơi: “Kìa tối tăm đang bao bọc địa cầu, vì u minh phủ kín các dân, nhưng trên mình ngươi Chúa đang đứng dậy, vì vinh quang của Ngài xuất hiện trên mình ngươi. Chư dân sẽ lần bước tìm về sự sáng của ngươi, và các vua hướng về ánh bình minh của ngươi”. Ánh sáng đó chiếu toả muôn nơi, trên mọi lối nẻo thế giới này, nhưng ai sẽ là người nhận ra ánh sáng đó và can đảm bước đi theo sự hướng dẫn của ánh sáng đó, người ấy mới thực sự là những người đang làm vinh danh Thiên Chúa, và họ sẽ là người có được sự bình an đích thực trong tâm hồn. Người có được sự bình an trong tâm hồn là: “tất cả những người đó đang tập họp, đang tìm đến với ngươi; các con trai của ngươi tự đàng xa đi tới, và các con gái ngươi đứng dậy từ khắp bên hông. Bấy giờ ngươi sẽ nhìn coi, và ngươi trở nên rực rỡ, tim ngươi sẽ rạo rực và sẽ phồng lên. Bởi vì những kho tàng bể khơi tuôn đến với ngươi, nguồn phú túc của chư dân sẽ tới tay ngươi. Những con lạc đà tràn ngập vây phủ lấy ngươi, những lạc đà một bướu tự xứ Mađian và Epha; tất cả những ai từ Saba đi tới, đem theo vàng và nhũ hương, và họ sẽ tuyên rao lời ca ngợi Chúa”. Đó là lúc họ nhận ra ánh sáng cứu độ đến từ tình thương của Thiên Chúa, và đó cũng là lúc lời hứa cứu độ của Chúa Cha được thực hiện. Tất cả những điều này được Ngôn sứ Isaia loan báo cho muôn dân từ xưa và nay đã trở nên hiện thực trong niềm vui của muôn dân muôn người.
 
Niềm vui cứu độ còn được Thiên Chúa trao cho nhiều người khác là môn đệ của Ngài, để họ đem tới cho mọi dân tộc, mọi thời đại và mọi bờ cõi. Bởi ơn cứu độ của Thiên Chúa không dành cho riêng ai, nhưng là cho mọi người. Ý thức được sứ mạng cao cả đó, thánh Phaolô đã nhắc nhở con cái thành Êpêesô cũng như chúng ta hôm nay, hãy tiếp nối sứ mạng cao quý từ nơi thánh nhân, từ Hài Nhi Giêsu, để lên đường loan tin vui cho mọi người: “Thiên Chúa đã ban cho tôi việc phân phát ân sủng cho anh em, là theo ơn mạc khải cho tôi biết, tôi đã được thấu hiểu mầu nhiệm mà con cái loài người các thế hệ khác không được biết, nhưng nay đã mạc khải cho các thánh Tông đồ của Người, và cho các vị Tiên tri, nhờ Thánh Thần”. Ơn gọi loan báo tin vui đó dành riêng cho ai nhưng là những ai muốn trở nên môn đệ của Đức Kitô, đều được mời tham dự vào ơn gọi đó, bởi từ ơn gọi đó, và: “nhờ Tin Mừng, các dân ngoại được nên đồng thừa tự, đồng một thân thể và đồng thông phần với lời hứa của Người trong Chúa Giêsu Kitô”. Từ một vì sao nhỏ bé trên bầu trời Bêlem, ánh sáng của nó đủ sáng để chiếu soi cho bất cứ ai muốn tìm về với Chân – Thiện – Mỹ, tìm về với sự bình an đích thực, một quà tặng từ Chúa Cha trao cho con người.
 
Trở lại với lời kể của tác giả thánh trong bài Tin Mừng, chúng ta được mời trở lại làng Bêlem, một ngôi làng nhỏ bé, khiêm tốn, nơi đó có gì đáng cho chúng ta quan tâm, để thấy ánh sáng của vì sao cứu độ đưa dẫn những con người thành tâm thiện chí tới bái thờ Đấng Cứu Độ trần gian. Họ đã đặt chân đến mảnh đất nghèo đầy sỏi đá với một khát vọng để triều bái, để phục lạy và để được cứu độ: “trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Để có thể tìm tới Bêlem, nơi Đấng Cứu Độ ra đời, họ đã thao thức và quan sát mọi biến chuyển của thế giới và con người, họ đã trăn trở trước những lầm than của nhân loại, ước mong sao tìm được một lối nẻo để vượt thoát khỏi cảnh khổ đau kiếp người, họ lắng nghe và đón nhận lời tiên báo của các Ngôn sứ và đặc biệt là từ thiên nhiên, bởi thế, họ đã tìm được con đường tới ngôi làng hẻo lánh, nơi Con Thiên Chúa làm người: “hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta”. Vì sao hy vọng, vì sao cứu độ, vì sao bình an đã xuất hiện cách này cách khác giữa cuộc đời của họ, thôi thúc họ lên đường, dẫn lối họ tới miền đất nhỏ bé, không đáng là gì, thế nhưng, nơi đó, họ đã gặp một Hài Nhi được quấn tã, đặt nằm trong máng cỏ, và họ đã quỳ xuống phục lạy Ngài. Dù chỉ là một Hài Nhi bé nhỏ, không thể chống chọi với mọi thế lực của thế gian, và cũng không thể tự mình tồn tại trong thế giới này, nhưng đó lại là một Thiên Chúa làm người và ở giữa chúng ta. Để có thể nhận ra từ dấu chỉ đó là Con Thiên Chúa, cần có một tấm lòng khiêm hạ, cần có một niềm tin kiên định và cần có một sự khát khao trong tìm kiếm. Gặp được Hài Nhi, một vì sao cứu độ, chắc chắn tâm hồn họ đã được biến đổi, và ngay cả suy nghĩ của họ về cuộc đời, về con người cũng sang một trang mới. Hơn nữa, niềm tin của họ từ nay như được vun tưới thêm niềm hy vọng được giải thoát khỏi những bóng đêm của tội lỗi và đau khổ. Ngôi sao hy vọng đó đưa họ trở lại với cuộc sống, với gia đình trong niềm vui khôn tả, và niềm vui đó sẽ được nhân rộng tới mọi người, mọi gia đình của họ.
 
Và hôm nay, vì sao cứu độ đó đang từng ngày xuất hiện đó đây giữa gia đình chúng ta, trong cộng đoàn xứ đạo và ẩn hiện nơi những con người thành tâm thiện chí. Vì sao đó giúp mỗi người có thêm sức sống mới, niềm tin mới và niềm hy vọng mới, nếu như mỗi người, trong ơn gọi được trao ban, sống trọn vẹn bổn phận và trách vụ hàng ngày, đó cũng là lúc vì sao hy vọng, vì sao cứu độ xuất hiện, đem lại niềm vui và sức sống cho tổ ấm, cho cộng đoàn và cho những người thân bên cạnh mình.
 
Tiếc thay, chỉ có ba đạo sĩ đi tìm kiếm Hài Nhi, và bên cạnh thì rất nhiều các nhà thông thái, các người hiểu biết câu chuyện thì vẫn dửng dưng với tất cả, thậm chí còn rắp tâm xoá tan một chút ánh sáng le lói ở cuối con đường cuộc đời. Biết bao lần người Kitô hữu tham dự thánh lễ Giáng sinh, họ chỉ tham dự các nghi thức của thánh lễ, nhưng chưa một lần mở lòng để đón Con Thiên Chúa vào tâm hồn mình, chưa một lần chuẩn bị tâm hồn như một hang đá nhỏ nhưng ấm áp cho Con Thiên Chúa vào đời. Xa hơn nữa, họ còn chối bỏ những giá trị của Tin Mừng cứu độ mà Hài Nhi Giêsu đem đến, để giúp họ phân định ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái thiện và điều ác, giữa sự sống và sự chết. Họ vẫn mải mê với cuộc sống ồn ào nên không nghe được tiếng hát của các Thiên Thần: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”. Từ đó, cả cuộc sống, với ơn gọi của mình, họ chỉ thực hiện một nửa lời ca vang của các Thiên Thần, để rồi đi tìm sự bình an cho bản thân, tìm sự an phận trong trách nhiệm và trong đời phục vụ, đi tìm chỗ nhất cho mình khi có trong tay quyền bính và địa vị, và thế là họ quên đi làm phần việc của mình là làm vinh danh cho Thiên Chúa. Thiên Chúa không đòi hỏi bất cứ điều gì nơi con người, Ngài chỉ trông chờ con người mở trái tim, mở tâm hồn và mở vòng tay của mình, để xứng đáng là môn đệ của Con Thiên Chúa làm người. Dù có phải đối diện với thử thách và đau khổ, hơn nữa là bắt bớ và thiệt thòi, người môn đệ đó phải là một vì sao của hy vọng, của niềm tin và của sự bình an đích thực giữa đời và trong ơn gọi cũng như trong linh đạo mà mỗi người được mời tham dự sống.
 
Lạy Chúa Hài Đồng, giữa cuộc sống ồn ào và đầy những biến động, Ngài vẫn nằm đó, nơi máng cỏ trong sự tĩnh lặng của bình an, để trở nên điểm đến cho ai có tâm hồn thiện chí, xin cho chúng con luôn nhận ra nơi Ngài là sự bình an đích thực, để chúng con tìm về mỗi khi mệt mỏi, mỗi khi chán chường giữa dòng đời. Dù chỉ là một Hài Nhi bé bỏng, nhưng nơi Ngài chính là nguồn mạch cứu độ và sự hoà bình cho nhân loại, xin cho mỗi người chúng con biết đến với Ngài, để kín múc ân sủng trời cao cùng với sự hoà bình đích thực đó, để trao ban cho tha nhân đang sống trong một thế giới lạnh cóng tình người, cũng như đang gặp nhiều sự bất an trên hành trình cuộc đời. Chúa đã cho đi tất cả, ngay cả sự sống, xin cho chúng con đừng tiếc với tha nhân điều gì, để cả cuộc đời chúng con được Chúa khoả lấp đầy tình thương của Ngài, dù sống trong ơn gọi và hoàn cảnh nào. Amen.

 

Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...