Tin Mừng Chúa nhật I Mùa Vọng - Năm C

Mùa Vọng Năm C Chúa nhật I Bài Ðọc I: Gr 33, 14-16 "Ta sẽ làm nảy sinh cho Ðavít một chồi công chính". Trích sách Tiên tri Giêrêmia. Ðây lời Chúa phán: Ðã đến ngày Ta sẽ
Mùa Vọng Năm C
Chúa nhật I


Bài Ðọc I: Gr 33, 14-16

"Ta sẽ làm nảy sinh cho Ðavít một chồi công chính".

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Ðây lời Chúa phán: Ðã đến ngày Ta sẽ thực hiện tin mừng Ta loan báo về nhà Israel và nhà Giuđa. Trong những ngày đó và trong thời gian đó, Ta sẽ làm nảy sinh cho Ðavít một chồi công chính, Ngài sẽ xét xử và thi hành công lý trong xứ sở. Trong những ngày đó, Giuđa sẽ được cứu thoát, Giêrusalem sẽ sống yên ổn. Và đây là tên người ta sẽ gọi Ngài: "Thiên Chúa, Ðấng Công Chính của chúng tôi".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 24, 4bc-5ab. 8-9. 10 và 14

Ðáp: Lạy Chúa, con vươn linh hồn lên tới Chúa (c. 1b).

Xướng: 1) Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa; xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con. - Ðáp.

2) Chúa nhân hậu và công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho tội nhân hay đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người khiêm cung đường lối của Ngài. - Ðáp.

3) Tất cả đường nẻo Chúa là ân sủng và trung thành, dành cho những ai giữ minh ước và điều răn Chúa. Chúa thân mật với những ai tôn sợ Chúa, và tỏ cho họ biết lời minh ước của Ngài. - Ðáp.

Bài Ðọc II: 1 Tx 3, 12 - 4, 2

"Xin Chúa làm cho lòng anh em nên dũng cảm khi Chúa Kitô đến".

Trích thư thứ I của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxa-lônica.

Anh em thân mến, xin Chúa gia tăng và ban cho anh em tràn đầy lòng thương yêu nhau, và thương yêu mọi người như chúng tôi đối với anh em, để lòng anh em được bền vững trên đường thánh thiện, không có gì đáng trách trước mặt Thiên Chúa là Cha chúng ta, trong ngày Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngự đến cùng với tất cả các Thánh. Amen.

Anh em thân mến, ngoài ra, tôi còn van nài anh em trong Chúa Giêsu điều này, là như anh em được chúng tôi bảo cho biết phải sống thế nào cho đẹp lòng Chúa, anh em đang sống như vậy, xin anh em cứ tiến thêm nữa. Vì anh em biết rõ huấn thị chúng tôi nhân danh Chúa Giêsu đã ban cho anh em.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Tv 84, 8

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, và ban ơn cứu rỗi cho chúng con. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 21, 25-28, 34-36

"Giờ cứu rỗi các con đã gần đến".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến.

Các con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề, vì chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con, như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!"

Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:
 

Ðứng trước sự uy nghi cao cả của Con Người, vũ trụ này như bị biến đổi: Mặt trời mặt trăng ra khác; sóng biển gào thét; tầng trời rung chuyển. Thế như chính trong những biến động ấy lại là dấu hiệu của ơn cứu độ.

Vì như Ðức Giêsu đã dặn các môn đệ: "Khi điều đó bắt đầu xảy ra, chúng con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi chúng con đã gần đến.Tuy nhiên chỉ được cứu độ, chỉ dám ngẩng đầu lên khi người môn đệ Ðức Giêsu biết giữ mình: đừng quá sy sưa, lo lắng việc đời; trái lại biết tỉnh thức và cầu nguyện thì mới có thể đứng vững trong bình an.


 
HÃY ĐỨNG THẲNG VÀ NGẨNG ĐẦU LÊN!
(Chúa Nhật I Mùa Vọng C) - Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
 
Một năm Phụng vụ mới lại về. Tôi đã từng ví ngày Chúa Nhật I Mùa Vọng như là ngày Tết của đức tin. Với người dân trên hoàn cầu, cách riêng với con dân đất Việt thì những sự kiện, những sứ điệp… trong dịp đầu năm vốn thường mang tính thiêng thánh cách nào đó. Người ta nhận ra điều này qua những tục lệ kiêng cử, kỵ úy hay những tập tục hái lộc, xin xăm… Tín hữu Công giáo Việt Nam đã quen với việc hái lộc Lời Chúa dịp đầu xuân dân tộc. Có thể nói rằng các bài trích đọc Lời Chúa trong Chúa Nhật I Mùa Vọng không phải là lộc hái mà chính là lộc ban cho đoàn con cái Chúa Công giáo. Xin được tuần tự mở lộc để không chỉ xem “Thánh phán” mà nhất là còn để thực thi “Thiên Ý”.

Lời Chúa trong sách ngôn sứ Giêrêmia (Gr 33,14-16): “Sấm ngôn của Đức Chúa: Này sẽ đến những ngày Ta sẽ thực hiện điều tốt lành Ta đã phán về nhà Isrsel và về Giuđa…” (33,14). Điều tốt lành mà Thiên Chúa hứa ban đó là sẽ cho mọc lên một Đấng Công Chính. Đấng ấy sẽ giải cứu dân và cho dân được an cư lạc nghiệp bằng các chủ trương, chính sách, luật lệ đầy chính trực và công minh.

Đây là một quẻ tốt, nói như anh em lương dân. Kitô hữu thì khẳng định đó là một tin vui, một sứ điệp tràn trề hy vọng. Thế nhưng cái quẻ ấy, cái sứ điệp ấy đã ứng nghiệm cách đây hơn hai ngàn năm nơi Đức Giêsu Kitô. Vậy còn gì để mong, còn gì để chờ? Xin thưa vẫn còn. Chúa Kitô đã từng hứa rằng “Thầy ở với anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Đấng Công Chính mãi ở cùng nhân loại chúng ta cách huyền nhiệm nơi thánh Phaolô, người đã từng khẳng định: “tôi sống nhưng không phải là tôi sống mà Chúa Kitô đang sống trong tôi” (Gl 2,20), nơi thánh Gioan Vianey, người được một cụ ông xác nhận trước tòa phong thánh rằng đã thấy Thiên Chúa hiện diện nơi Ngài. Chắc hẳn Chúa Kitô hằng khát mong mỗi người chúng ta góp phần để cho sứ điệp hy vọng ấy được ứng nghiệm trong môi trường, hoàn cảnh và thời đại chúng ta. Mong cho sứ điệp hy vọng được ứng nghiệm là điều tốt, nhưng góp phần làm cho sứ điệp ấy thành hiện thực thì tốt hơn nhiều. Xin đừng quên, mang danh Kitô hữu thì phải có trách vụ làm cho Đức Kitô hiện diện nơi con người và cuộc sống của mình, nghĩa là hãy làm cho mình, cuộc sống của mình trở thành sứ điệp của niềm hy vọng.

Thánh Phaolô tông đồ đã nhìn nhận tình yêu thương, liên đới giữa các tín hữu Thêxalônica. Và Ngài khuyên nhủ họ hãy bền tâm vững chí trong sự thánh thiện, tấn tới nhiều hơn nữa trong việc yêu thương nhau hầu xứng đáng đón chờ Đức Kitô lại đến trong vinh quang. Các nhà chú giải Thánh Kinh cho ta hay thánh Tông đồ dân ngoại thuở ấy những tưởng rằng Chúa Kitô sắp giáng lâm. Giờ ngày Chúa Kitô tái giáng tức là ngày tận thế thì không một ai có thể biết, ngay cả với Chúa Kitô khi còn tại thế (x.Mc 13,32). Tuy nhiên cái ngày giờ mỗi người chúng ta ra khỏi trần gian này thì có thể lường đoán cách nào đó vì nó có giới hạn. Chúa sẽ đến với anh, với chị, với bạn, với tôi không biết khi nào, nhưng chắc chắn là không quá xa. Vấn đề đặt ra là thái độ của chúng ta khi đón Chúa đến. Và thái độ ấy tùy thuộc vào niềm tin của chúng ta.

Bài trích Tin mừng thánh Luca Chúa Nhật này hé mở cho chúng ta về mục đích việc Chúa lại đến. Chúa đến để cứu độ chúng ta, ban hạnh phúc vĩnh cửu cho chúng ta. Chúa Kitô khẳng định sự thật này: “Khi những biến cố ấy (những điềm lạ của thiên nhiên) bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc” (Lc 21, 28). Chúa đến để ban ân phúc thì sao ta lại hãi sợ? Trái lại, trong niềm tin thì chúng ta phải hân hoan vui mừng. Tuy nhiên cần phải tỉnh thức, canh chừng chớ để vuột mất ân phúc Chúa ban tặng. Đây chính là sứ điệp Chúa Kitô muốn nhắn gửi chúng ta. Người nhắc bảo chúng ta hãy “đứng thẳng và ngẩng đầu lên”, đừng để “lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời” và “hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn”. Qua các mệnh lệnh của Chúa Kitô trên đây chúng ta có thể xếp thành hai chuỗi động thái hữu quan như sau:

1. Đứng thẳng: đây là động thái dứt mình khỏi hố sâu tội lỗi, hay những đam mê bất chính mà cụm từ “chè chén say sưa” minh họa. Để có thể đứng thẳng lên, nghĩa là ra khỏi tình trạng tội lỗi thì tiên vàn phải biết mình, một kiểu biết theo ngôn ngữ triết học là phản tỉnh và ngôn ngữ đạo đức là tỉnh thức. Đức giáo hoàng Phaolô VI đã từng nhận xét rằng cái hiểm họa của con người thời đại hôm nay không phải là phạm nhiều thứ tội mà là không còn ý thức về sự tội. Không ý thức việc mình vấp té thì sẽ không bao giờ có chuyện chỗi dậy. Không biết mình ngã quỵ thì không bao giờ có chuyện đứng lên.

2. Ngẩng đầu lên: Đây là động thái hướng thượng, vươn mình lên tới những giá trị cao cả hơn. Thiên Chúa dựng nên mọi sự ở trần gian này đều là tốt đẹp (x. St 1). Tuy nhiên thần dữ đã ma mãnh sử dụng những thiện hảo giới hạn, chóng qua để kìm giữ con người không vuơn lên đến với nguồn của mọi thiện hảo. Là người, chúng ta phải chu toàn những sự ở đời này, nhưng đừng để chúng trói buộc chúng ta không cho chúng ta hướng thượng, bay lên. Chúa Kitô đã từng lập luận kiểu so sánh mạng sống với của ăn, thân thể với áo mặc, để dạy bảo chúng ta phải biết kiếm tìm thiện hảo cao hơn và cao nhất là Nước Thiên Chúa và sự công chính của Người (x.Mt 6,25-34). Và Người đã cảnh tỉnh rằng nhiều khi chúng ta đã để cho cái việc “lo lắng sự đời” trở nên nguyên cớ khiến chúng ta đánh mất vĩnh phúc.

Để có thể thoát khỏi những ràng buộc của những thiện hảo hữu hạn thì không gì hơn là phải biết ngẩng đầu lên. Cầu nguyện chính là cách thế ngẩng đầu lên, chiêm ngắm, gặp gỡ Đấng là nguồn mọi thiện hảo. Gặp được Đấng ban ơn lành thì chúng ta sẽ dễ dàng tự do với các ơn lành. Tiếp xúc với nguồn hạnh phúc đích thật, vĩnh tồn, thì chúng ta cũng sẽ dễ dàng tự do với những thiện hảo hữu hạn và chóng qua.

Sứ điệp đầu năm đã tuyên ban hay nói như anh em lương dân là quẻ đã mở. Không phải ngồi chờ quẻ ứng, Kitô hữu chúng ta đón nhận sứ điệp là phải sống, phải gắng công, nỗ lực làm cho sứ điệp thành hiện thực. Đó là đứng dậy ra khỏi tình trạng tội lỗi, ngẩng đầu lên trong sự hướng thượng, vươn tới những giá trị cao cả, để trở nên một dấu chỉ hy vọng cho tha nhân bằng tình yêu trong sự công mình chính trực hay nói như Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI là bằng “Bác Ái trong Chân Lý”.

 

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

 
Suy niệm của Lm Pet. Trần Bảo Ninh


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 21, 25-28, 34-36)
 
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến.
Các con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề, vì chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con, như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!"
 
SUY NIỆM
Mỗi khi Mùa Vọng trở về, những bài thánh ca nguyện xin trời cao đổ mưa hồng ân cứu độ xuống cho con người, nguyện xin Đấng Cứu Thế đến giải thoát con người khỏi bóng đen tội lỗi và khổ đau, tất cả vang lên như lời khẩn cầu tha thiết của nhân loại, của kiếp người.
 
Mùa Vọng với sắc màu tím xuất hiện trong phụng vụ, mang vẻ đượm buồn đó không đưa con người đi vào tương lai với những suy nghĩ bi quan, nhưng nhen nhóm lên trong tâm hồn mỗi người niềm hy vọng ngày Đấng Cứu Độ đang gần đến. Có thể nói Mùa Vọng là mùa của hy vọng, của niềm vui. Hy vọng lời hứa của Thiên Chúa sớm được thực hiện, để con người được tham dự vào sự thánh thiện công chính của Thiên Chúa, và niềm vui cứu độ tràn về, giúp con người như tìm lại được chính mình, bởi bấy lâu như đang bị ngụp lặn trong biển đời tăm tối.
 
Tâm tình trông đợi con Thiên Chúa đi vào trần gian, mở đường cho con người trở về với Thiên Chúa, vẫn vang lên mỗi ngày trong Mùa Vọng, và đó như là lời cầu xin. Con người cầu mong Thiên Chúa xuống giải thoát và đưa con người ra khỏi cảnh tăm tối của sự chết, lời cầu mong thật khẩn thiết, như thể con người đang đứng bên bờ vực thẳm của sự chết, thế nhưng, lời Chúa trong sách Khải Huyền cho chúng ta thấy, Thiên Chúa đã xuống trần gian rồi, “Ngài đang đứng ngoài cửa và gõ, nếu ai nghe tiếng Ngài mà mở cửa, thì Ngài sẽ vào cùng người ấy, cùng ăn bữa tối với người ấy”.
 
Mỗi ngày, Thiên Chúa vẫn đứng đó và hành động cách tích cực, Ngài gõ cửa, Ngài kêu mời, Ngài lay động tâm hồn mỗi người, có những lúc Ngài gõ cửa mỏi cả tay, vậy mà, con người vẫn thinh lặng, vẫn dửng dưng, vẫn không nghe thấy tiếng Ngài. Ngài kêu gọi con người trở về qua Tin mừng, qua giáo huấn của Giáo hội, Ngài thức tỉnh con người qua những biến cố trong cuộc đời, Ngài đánh thức con người qua những chuyển biến của thiên nhiên, của thời tiết và vũ trụ, vậy mà con người vẫn miệt mài với những toan tính của mình, con người vẫn chạy theo những tiếng gọi khác của thế gian, như là quyền lợi, quyền lực, địa vị và vật chất.
 
Tỉnh thức là một lời nhắc được gởi đến cho mỗi người trong ngày đầu của Mùa Vọng. Chứng kiến thảm cảnh con người ngụp lặn trong đam mê của xác thịt, hấp dẫn của vật chất và choáng ngợp của hưởng thụ, Thiên Chúa đã gõ vào cánh cửa cuộc đời của mỗi người rồi và Ngài vẫn đang tiếp tục gõ mỗi ngày. Vậy chúng ta cầu xin Thiên Chúa hay chúng ta nên tự nói với cõi lòng mình hãy mở ra để đón Chúa đi vào cuộc đời của mình.
 
Đã bao lần chúng ta đón Mùa Vọng trở về, nhưng thực sự tinh thần Mùa Vọng vẫn chưa đi vào trong tâm hồn, trong mọi sinh hoạt của con người. Biết bao gia đình còn nhiều núi đồi của bạo lực, của ganh tị, của oán hờn, biết bao con người trong một gia đình còn bị ngăn cách bởi những hố sâu của hận thù. Nơi mỗi cộng đoàn cũng không thiếu những nẻo đường quanh co của dối trá, của lười biếng và của ích kỷ. Nơi đó cũng đang tồn tại nhiều hố sâu của nghi kỵ, của chia rẽ và hận thù.
 
Ngài đã đến nhưng chưa tìm được con đường để đi vào tâm hồn, vào từng ngày sống của chúng ta, chắc con người phải thay đổi tâm tình sống của mình trong từng lời cầu nguyện của Mùa Vọng, và đó cũng là tâm tình của thánh Phaolô mong muốn con cái ngài trong thành Thexalonica và chúng ta hãy cố gắng thay đổi, khởi đi từ tương quan tình người và tương quan tình trời. Chính khi con người thay đổi tâm tình sống mỗi ngày, là lúc tâm hồn mỗi người rộng mở, là lúc con người bớt giận hờn, bớt oán ghét, là lúc thế giới bớt khổ đau.
 
Lạy Chúa, xin cho lòng chúng con luôn mở rộng chờ mong Chúa đến, xin cho lòng chúng con luôn quảng đại với mọi người, để cuộc sống của chúng con ngày một ấm áp tình người, rồi từ đó, chúng con được hòa mình vào niềm vui và hy vọng được Chúa ghé thăm và đưa chúng con đi vào vương quốc của Ngài là vương quốc của tình yêu và sự sống đời đời. Amen.

 

Lm Pet. Trần Bảo Ninh


DỌN DẸP BÀN GHẾ
Sưu tầm

Đêm 15.4.1912, chiếc tàu Titanic đang chạy trên vùng bắc Đại Tây Dương thì đụng phải một tảng băng sơn, khiến cho con tàu bị chìm và hơn 1500 người bị thiệt mạng. Đây là một trong những tai nạn đường biển khủng khiếp nhất của lịch sử từ trước đến nay.

Cách đây vài năm khi thuật lại thảm họa này trong một bài báo, tác giả đã đưa ra một câu hỏi có tính cách châm biến: Nếu chúng ta có mặt ở đó, lúc tàu Titanic đang chìm, thì liệu chúng ta có còn tiếp tục dọn dẹp bàn ghế trên tàu hay không?


Thoạt nghe câu hỏi này, chúng ta thấy nó khôi hài làm sao, bởi vì khi còi báo động vang lên, thì người còn chút tỉnh tảo, ai lại đi dọn dẹp bàn ghế giữa những tiếng kêu la kinh hoàng và khủng khiếp của những kẻ sắp chết đuối? Tuy nhiên, nếu đọc tiếp bài báo chúng ta sẽ hiểu được tại sao tác giả lại nêu lên cau hỏi kỳ quặc ấy, để rồi chính bản thân chúng ta cũng sẽ tự hỏi: Nếu bây giờ cuộc đời tôi, như con tàu, đang chìm dần vào cõi chết, biết đâu tôi lại còn đang mải mê lo dọp dẹp bàn ghế, nghĩa là tôi đang còn mải mê lo những chuyện vật chất đời này mà quên đi những việc đạo đức thiêng liêng của mình, hay là cứ miệt mài kiếm sống đến nỗi chẳng còn biết đến mục đích cuối cùng của đời mình là gì nữa, chẳng còn biết rằng cuộc sống hiện tại là một chuẩn bị cần thiết cho tương lai vĩnh cửu?

Bởi đó, qua đoạn Tin Mừng sáng hôm nay, Chúa Giêsu cảnh cáo chúng ta: Các con đừng bê tha, chè chén say sưa hay quá lo lắng việc đời. Ngài khuyên chúng ta hãy tỉnh thức và cầu nguyện trông chờ Chúa đến vào lúc cuộc sống dương thế này được chấm dứt để chúng ta bước sang cuộc đời mai hậu. Chủ đề này được Chúa nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong Phúc Âm: Hãy tỉnh thức vì Con Người sẽ đến vào ngày các con không ngờ, vào giờ các con không biết.

Và đây cũng chính là tâm tình Giáo Hội muốn chúng ta sống trong Mùa Vọng, không phải chỉ bốn tuần lễ trước Giáng sinh, mà còn trong suốt cả cuộc đời bởi vì cuộc đời chúng ta cũng chính là một Mùa Vọng.

Ước chi trong giây phút cuối cùng, chúng ta có thể bình thản thưa lên cùng Chúa: Lạy Chúa, sau bao nhiêu trung thành với việc tỉnh thức và cầu nguyện, thì giờ đây con vui mừng được gặp Chúa. Và rồi Chúa sẽ nói với chúng ta: Hãy đến đây hỡi những người con yêu dấu của Ta, sau bao nhiêu năm tháng xa cách, Ta hết sức vui mừng được gặp lại các con. Hãy tỉnh thức như những cô trinh nữ khôn ngoan đi đón chàng rể, để bất kỳ lúc nào Chúa đến, chúng ta cũng sẵn sàng thưa lên cùng Chúa: Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Chúa.

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...