Tin Mừng Chúa Nhật III mùa Chay - C

Chúa Nhật III mùa Chay - Năm C   Nghe MP3:    Ca nhập lễ Mắt tôi luôn hướng nhìn về Chúa, vì chính Người gỡ chân tôi khỏi lưới dò. Xin Chúa đoái
 

Nghe MP3: 

 

Ca nhập lễ

Mắt tôi luôn hướng nhìn về Chúa, vì chính Người gỡ chân tôi khỏi lưới dò. Xin Chúa đoái nhìn và thương xót tôi, vì tôi cô đơn và thân tôi đau khổ.

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến! Chúng ta đã khởi đầu mùa chay với nghi thức xức tro một nghi thức thật cụ thể để diễn tả mục tiêu của mùa chay đó là sám hối và trở về.

Qua bài Tin Mừng, Đức Giêsu đã nói về hai biến cố thời sự làm cho nhiều người chết thảm khốc. Vào thời bấy giờ nhiều người nghĩ rằng những người bị giết hay bị tai nạn đều là người xấu, bị Chúa trừng phạt. Nhưng Chúa Giêsu đã xác định “không phải thế đâu”. Người nhắc cho mọi người ý thức thân phận tội nhân của mình và hết mọi người phải sám hối.

Trong tâm tình đó, hôm nay vào giữa mùa chay, một lần nữa Mẹ Hội Thánh mời gọi chúng ta tin tưởng vào lòn nhân từ hay tha thứ của Chúa để can đảm đứng dậy, thống hối về tất cả những yếu đuối lỡ lầm của chúng ta trong cuộc sống. Chúng ta cần sám hối thực sự để xứng đáng với lòn thương xót bao dung của Thiên Chúa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa là Ðấng rất từ bi nhân hậu, Chúa đã từng chỉ dạy chúng con cách chữa lành những vết thương tội lỗi: là ăn chay hãm mình, siêng năng cầu nguyện và chia cơm sẻ áo cho kẻ khó nghèo. Này chúng con nhận biết mình yếu hèn lầm lỗi, và hết lòng sám hối ăn năn; xin Chúa thương đoái nhìn chúng con và đưa tay nâng đỡ. Chúng con cầu xin...

Bài Ðọc I: Xh 3, 1-8a. 13-15

"Ðấng hiện hữu sai tôi đến với anh em".

Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, Môsê chăn chiên cho ông nhạc là Giêtrô, tư tế xứ Mađian. Ông lùa đoàn chiên qua sa mạc, đến núi Horeb là núi của Thiên Chúa. Thiên Chúa hiện ra với ông trong ngọn lửa cháy từ giữa bụi gai. Ông nhìn thấy bụi gai bốc lửa, nhưng không bị thiêu rụi. Môsê nói: "Ta hãy lại xem cảnh tượng kỳ lạ này, vì sao bụi gai không bị thiêu rụi".

Thiên Chúa thấy ông lại xem, từ giữa bụi gai Người gọi ông: "Môsê! Môsê!" Ông thưa: "Dạ con đây!" Chúa nói: "Ngươi đừng đến gần đây. Hãy cởi dép ở chân ra, vì chỗ ngươi đang đứng là nơi thánh". Chúa lại nói: "Ta là Thiên Chúa của Tổ phụ ngươi. Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp". Môsê che mặt, vì không dám nhìn Thiên Chúa. Chúa nói: "Ta đã thấy dân Ta phải khổ cực ở Ai-cập. Ta đã nghe tiếng chúng kêu than kẻ đốc công áp bức. Ta biết nỗi đau khổ của chúng, nên Ta xuống cứu chúng thoát khỏi tay người Ai-cập và đưa ra khỏi đất ấy đến miền đất tốt tươi rộng lớn, đất tràn trề sữa và mật".

Môsê thưa với Thiên Chúa rằng: "Này con sẽ đến với con cái Israel và bảo họ: Thiên Chúa của tổ phụ anh em đã sai tôi đến với anh em. Nếu họ hỏi con: "Tên Người là gì?", con sẽ nói sao với họ?" Thiên Chúa nói với Môsê: "Ta là Ðấng Tự Hữu". Chúa nói: "Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế này: "Ðấng Tự Hữu sai tôi đến với anh em".

Thiên Chúa lại nói với Môsê: "Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế này: "Thiên Chúa của tổ phụ anh em, Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp sai tôi đến với anh em". Ðó là danh Ta cho đến muôn đời, đó là danh Ta phải ghi nhớ qua mọi thế hệ".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 6-7. 8 và 11

Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).

Xướng: Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người. 

Xướng: Người đã thứ tha cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân, Người đội đầu ngươi bằng mão từ bi, ân sủng. 

Xướng: Chúa thi hành những sự việc công minh, và trả lại quyền lợi cho những người bị ức. Người tỏ cho Môsê được hay đường lối, tỏ công cuộc Người cho con cái Israel. 

Xướng: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết sức khoan nhân. Nhưng cũng như trời xanh cao vượt trên trái đất, lòng nhân Người còn siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người. 

Bài Ðọc II: 1 Cr 10, 1-6. 10-12

"Ðời sống dân chúng đối với Môsê trong hoang địa được viết ra để răn bảo chúng ta".

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, tôi không muốn để anh em không hay biết điều này, là tất cả cha ông chúng ta đã được ở dưới áng mây, đi ngang qua biển và tất cả nhờ Môsê mà được thanh tẩy, dưới áng mây và trong lòng biển; tất cả đã ăn cùng một thức ăn thiêng liêng, và uống cùng một thức uống thiêng liêng. Thật vậy, tất cả đã uống nước phát xuất từ tảng đá thiêng liêng đi theo họ: tảng đá ấy chính là Chúa Kitô. Tuy nhiên, không phải phần đông trong họ đã sống đẹp lòng Chúa, vì họ đã bị gục ngã trong hoang địa.

Bao nhiêu sự kiện đó nêu gương cho chúng ta, để chúng ta đừng chiều theo những dục vọng xấu xa như những người đó đã chiều theo. Anh em đừng lẩm bẩm kêu trách như một số người trong bọn họ đã làm, và đã vong mạng bởi tay một sứ thần huỷ diệt. Những việc đó đã xảy đến cho họ để làm gương, và đã được ghi chép để răn bảo chúng ta là những người đang sống trong thời đại cuối cùng. Thế nên, ai tưởng mình đang đứng vững, hãy ý tứ kẻo ngã.

Ðó là lời Chúa.

Câu Xướng Trước Phúc Âm: 2 Cr 6, 2

Này là lúc thuận tiện, này là ngày cứu độ.

Phúc Âm: Lc 13, 1-9

"Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có những kẻ thuật lại cho Chúa Giêsu về việc quan Philatô giết mấy người Galilê, làm cho máu họ hoà lẫn với máu các vật họ tế sinh. Ngài lên tiếng bảo: "Các ngươi tưởng rằng mấy người xứ Galilê bị ngược đãi như vậy là những người tội lỗi hơn tất cả những người khác ở xứ Galilê ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy. Cũng như mười tám người bị tháp Silôe đổ xuống đè chết, các ngươi tưởng họ tội lỗi hơn những người khác ở Giêrusalem ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy".

Ngài nói với họ dụ ngôn này: "Có người trồng một cây vả trong vườn nho mình. Ông đến tìm quả ở cây đó mà không thấy, ông liền bảo người làm vườn rằng: "Kìa, ba năm nay ta đến tìm quả cây vả này mà không thấy có. Anh hãy chặt nó đi, còn để nó choán đất làm gì!" Nhưng anh ta đáp rằng: "Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân; may ra nó có quả chăng, bằng không năm tới ông sẽ chặt nó đi".

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Tình yêu hải hà của Thiên Chúa luôn luôn rộng mở trao ban cho những tâm hồn sẵn sàng đón nhận. Chúng ta phải biết lợi dụng ơn Chúa ban để sám hối trong mùa chay thánh này. Vậy chúng ta hãy cùng nhau dâng lời nguyện xin.

1. “Thiên Chúa của tổ phụ anh em đã sai tôi đến với anh em”- Xin lửa nhiệt thành cứu rỗi các linh hồn hun đúc tâm hồn các vị Mục tử để với đời sống thánh thiện, sự xả thân trong tác vụ, lòng quảng đại nhân từ, các ngài luôn là lời kêu gọi mọi người trở về cùng Thiên Chúa.

2. “Các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị hủy diệt” - Xin cho nguyên thủ quốc gia nhận thức được những biến động trên thế giới, như là cách Chúa cảnh tỉnh họ, biết tìm về với Chúa trong tinh thần phục thiện và thực thi bác ái.

3. “Thưa ông xin để cho nó một năm nay nữa” - Xin cho tội nhân nhận ra tình thương của Chúa mà can đảm dứt khoát với tội lỗi, để sống xứng đáng địa vị làm nghĩa tử của Chúa.

4. “Ai tưởng mình đang đứng vững hãy ý tứ kẻo ngã”.- Xin cho mọi Kitô hữu đang được sống trong ân sủng, biết đề phòng trước mọi mưu mô quỉ dữ để bảo vệ ơn thánh Chúa ban.

Chủ tế: Lạy Chúa, nhờ tình thương Chúa, chúng con được ươm trồng trong vườn nho Hội Thánh, xin cho chúng con luôn biết hấp thụ sức sống của ơn thánh, để bất cứ lúc nào chúng con cũng có thể mang lại hoa trái dồi dào. Chúng con cíìu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, nhờ những của lễ này, xin tha thứ tội lỗi chúng con đã phạm, và giúp chúng con biết thật tình tha thứ mọi lỗi lầm cho anh chị em chúng con. Chúng con cầu xin...

Lời tiền tụng

Lạy Chúa là Cha chí thánh là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.

Chúa đã thương ấn định cho con cái Chúa một thời gian đặc biệt/ để phục hồi sự trong sạch các tâm hồn, để khi lòng trí được thoát khỏi những tâm tình bất chính, con cái Chúa sử dụng của cải chóng qua/ mà gắn bó hơn với những thực tại bền vững muôn đời.

Vì thế, cùng với toàn thể Thiên thần và các thánh, chúng con hợp tiếng ca ngợi Chúa và tung hô rằng:

Thánh! Thánh! Thánh!...

Ca hiệp lễ

Đến chim sẻ còn kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm để làm nơi ấp ủ con mình cạnh bàn thờ Chúa, lạy Chúa thiên binh, ôi Đại Vương và Thiên Chúa của con: Phúc cho ai ngụ nơi nhà Chúa, họ sẽ ngợi khen Chúa đến muôn đời.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con, tuy còn ở dưới thế, được nếm thử lương thực trên trời. Xin cho mọi người chúng con biết đem cả cuộc đời hiện tại biểu dương những kỳ công tuyệt vời mà bí tích Thánh Thể vừa thực hiện nơi chúng con. Chúng con cầu xin...

Suy niệm

Suy niệm của Lm Pet. Trần Bảo Ninh
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. Lc 13, 1-9
 
Khi ấy, có những kẻ thuật lại cho Chúa Giêsu về việc quan Philatô giết mấy người Galilê, làm cho máu họ hoà lẫn với máu các vật họ tế sinh. Ngài lên tiếng bảo: "Các ngươi tưởng rằng mấy người xứ Galilê bị ngược đãi như vậy là những người tội lỗi hơn tất cả những người khác ở xứ Galilê ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy. Cũng như mười tám người bị tháp Silôe đổ xuống đè chết, các ngươi tưởng họ tội lỗi hơn những người khác ở Giêrusalem ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy".
 
Ngài nói với họ dụ ngôn này: "Có người trồng một cây vả trong vườn nho mình. Ông đến tìm quả ở cây đó mà không thấy, ông liền bảo người làm vườn rằng: "Kìa, ba năm nay ta đến tìm quả cây vả này mà không thấy có. Anh hãy chặt nó đi, còn để nó choán đất làm gì!" Nhưng anh ta đáp rằng: "Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân; may ra nó có quả chăng, bằng không năm tới ông sẽ chặt nó đi".
 
Suy niệm
 
Sau khi được mời gọi chứng kiến vẻ đẹp và vinh quang của Thiên Chúa trên núi Tabor, chúng ta được mời trở lại cuộc sống, trở lại với mọi sinh hoạt thường ngày của mình qua ơn gọi, trách vụ và bổn phận của mỗi người giữa đời thường. Nơi cuộc sống đó, mỗi người như được gợi nhắc về hồng ân cao cả của mình là được Thiên Chúa chọn gọi để làm con của Ngài, là dân riêng của Thiên Chúa, là chi thể trong một thân thể huyền nhiệm có đầu là Đức Kitô.
 
Từ bài đọc 1, chúng ta nghe tác giả thánh giới thiệu về ơn gọi của Môisen, ông được Giavê chọn gọi để trở thành người dẫn đưa dân Do Thái ra khỏi cảnh nô lệ, tang thương trên đất Ai Cập. Ơn gọi đó khởi đi từ Giavê trong ý định giải thoát của Ngài, chứ không đến từ khát vọng của con người, dù có chứng kiến cảnh đau thương, tủi nhục của đồng bào, nhưng Môisen cũng chỉ dừng lại nơi ước mong, dừng lại nơi khả năng hữu hạn của mình. Khi đón nhận lời mời, Môisen đã trở lại đất Ai Cập, mảnh đất đã để lại trong ký ức của ông nhiều nỗi thăng trầm, ông đã thỉnh cầu vua Pharaon để đưa dân ra đi theo chương trình của Thiên Chúa, trở về miền đất dành riêng cho họ. Nghiệt ngã thay, Pharaon đã khước từ và Giavê đã thể hiện quyền năng trên đất Ai Cập với những dấu lạ cả thể. Và họ đã ra đi. Ơn gọi của Môisen quả là một đặc ân Giavê dành cho ông, ông giải thoát dân chúng khỏi nỗi đau kiếp nô lệ.
 
Hình ảnh của Môisen vẫn đọng lại trong tâm hồn của mỗi người Do Thái và họ coi ông như một vị cứu tinh của dân tộc. Và quả đúng là vậy. Thánh Phaolô trong lá thư gởi giáo đoàn Corintô, đã nhắc nhở mọi người hãy nhớ lại những phần phúc mà Giavê đã dành cho dân tộc của mình qua trung gian là Môisen, để trong bổn phận của mỗi người, cùng giúp nhau sống ơn gọi là con cái trong một cộng đoàn thánh, một cộng đoàn đã được chọn làm dân riêng của Thiên Chúa, đã được rửa bằng máu của Đấng Cứu Thế là Con Thiên Chúa thực. Ý thức đó phải thành hiện thực, thành những hành động cụ thể trong đời sống, trong ơn gọi, chứ không được lãng quên hay dửng dưng.
 
Vẻ đẹp rạng ngời và sáng láng trên núi Tabor luôn là mơ ước của mỗi người được chứng kiến, được ngập chìm vào trong, và đó cũng là phần thưởng cho ai sẵn sàng chấp nhận bước vào cuộc xuất hành với Đức Kitô. Bước chân lên đường cùng xuất hành là chấp nhận dấn thân vào mầu nhiệm đau khổ, là chấp nhận tự hủy, là khước từ những vinh quang và hạnh phúc đời này, để ngày sau được đi vào cõi vinh quang của Thiên Chúa. Lời mời gọi đó xem ra nhẹ nhàng, nhưng không kém phần quyết liệt. Bước vào cuộc hoán cải đó, mỗi người phải thay đổi toàn diện, từ ý thức, tư tưởng, đến lời nói và thái độ sống mỗi ngày. Thiên Chúa không chấp nhận một sự hoán cải hình thức, một sự hoán cải máy móc và nông cạn, Ngài muốn con người thực sự cố gắng để thay đổi cuộc sống cách toàn diện, thay đổi cách tích cực và có chiều sâu, thay đổi theo một chiều kích tiệm tiến trong tích cực và cố gắng, Ngài không chấp nhận thay đổi nửa vời, thay đổi cách máy móc và hình thức, chính họ sẽ phải nhận lấy hậu quả của thái độ thay đổi giả hình đó với những hình phạt thích đáng như những người trong câu chuyện tháp Silôe, hay câu chuyện của những người bị Philatô giết hại cách khó hiểu trên.
 
Thiên Chúa đã giữ lời hứa cứu độ con người sau khi nguyên tổ phạm tội bất trung, lời hứa đó đã thành hiện thực khởi đi từ một dân tộc thánh. Từ nơi dân tộc đó, Con Thiên Chúa đi vào lịch sử nhân loại, sống như một con người. Ngài đã làm nổi bật tình yêu của Chúa Cha qua cuộc sống và những việc làm của Ngài, từ những bài giáo huấn, cho đến những phép lạ, những cung cách đối xử với những người bất hạnh, những người đau khổ, dần dần nhân loại nhận ra khuôn mặt Thiên Chúa hiện rõ trong cuộc đời của người Con yêu dấu, và tình yêu của Chúa Cha được hiển lộ rõ ràng nhất qua cuộc tử nạn của người con và đỉnh cao là Thập giá.
 
Mỗi người Kitô hữu đều được mời gọi nên thánh, nên hoàn thiện đời sống của mình, do đó, mỗi người được Thiên Chúa mời gọi sống một ơn gọi thích hợp cho mình. Trong ơn gọi đó, trách vụ và bổn phận luôn đòi hỏi con người cố gắng nhiều, lắm lúc tưởng chừng như bế tắc và lâm vào ngõ cụt vì quá nhiều bất hạnh và khổ đau, nhưng chính những lúc đó, Thiên Chúa đang hiện diện bên cạnh và đỡ nâng chúng ta. Trong hoàn cảnh xã hội hôm nay, sống ơn gọi hôn nhân hay đời tận hiến đều có những khó khăn nhất định, Mẹ Giáo hội mời gọi con cái bước vào những thời gian đặc biệt của năm phụng vụ, để mỗi người phản tỉnh cuộc đời của mình cách rõ nét với những gợi ý và sức mạnh của Thánh Linh, để bản thân hoán cải những gì chưa hoàn thiện, thay đổi những nghĩ suy ích kỷ và tính toán hơn thiệt, những cố gắng đó giúp chúng ta ra khỏi con người của mình, thoát khỏi vỏ bọc của an phận, hòa vào nhịp sống của Con Thiên Chúa nơi tha nhân. Lời mời hoán cải đó vang lên mỗi ngày bên tai, nhưng tận sâu thẳm của lời mời là sự thúc bách đến từ sự thánh thiện của Thiên Chúa. Chắc hẳn đó sẽ là một thách đố cho mỗi tín hữu trong gia đình của Thiên Chúa, trong vòng tay của Mẹ Giáo hội.
 
Chúa ơi, con sẽ để lễ vật lại nơi bàn thờ và trở về làm hòa với anh em mình, khi còn bao hiểu lầm, bao toan tính và bao hiềm khích ngăn cách tình người, chia rẽ tình cộng đoàn và giết chết tình hiệp thông gia đình của Thiên Chúa, đang bủa vây và làm cho con ngại ngùng chưa dám xuất hành với Chúa trong những chặng đường thánh giá.
 
Lạy Chúa, Ngài sẽ hạnh phúc khi thấy con cái mỗi ngày đang cố gắng sửa đổi cuộc đời trong nỗ lực và cậy trông. Xin Ngài ban cho chúng con đủ ơn thánh, để chúng con mạnh dạn thay đổi suy nghĩ, lời nói, việc làm làm và mọi tương quan trong cuộc sống, tất cả nói lên sự cố gắng hoán cải đời sống hàng ngày của chúng con. Xin cho chúng con luôn biết chỗi dậy mỗi khi vấp ngã, luôn biết mạnh dạn mỗi khi thấy ngại ngùng và luôn biết tin tưởng vào tình thương của Thiên Chúa mỗi khi gặp thử thách và khổ đau giữa dòng đời. Amen.
 

Lm Pet. Trần Bảo Ninh


MAY QUÁ, MÌNH THOÁT NẠN! HAY MÌNH XỨNG ĐÁNG?
(Chúa Nhật III Mùa Chay C) - Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
 
Có thể nói một trong những đặc tính của thời đại hôm nay đó là tính thời sự. Nhờ phương tiện thông tin ngày càng hiện đại nên tin tức đó đây tức thời được cập nhật qua các phương tiện nghe nhìn. Chỉ ngồi trước màn ảnh truyền hình một lát thì ta có thể biết khá tường tận nhiều sự việc vừa xảy ra trên thế giới. Chịu khó thống kê một chút, thì chúng ta có thể kết luận rằng nhóm “hung tin” hình như đang chiếm thế thượng phong về tần suất được tường thuật, chẳng hạn như: chiến tranh, dịch bệnh, động đất, sóng thần, lũ lụt, khủng bố, hỏa hoạn, bão tuyết…

Trước những tai ương hoạn nạn thì có những phản ứng khác nhau. Có người thì điềm nhiên như sự việc xảy ra là ở đâu đâu, không liên hệ gì đến mình. Cũng có thể thoạt đầu vẫn có cảm xúc ít nhiều nhưng rồi dần dà nghe thấy quá nhiều tai ương hoạn nạn, nên hóa thành vô cảm. Vô cảm trước hoạn nạn mà tha nhân đang gánh chịu là một thái độ đáng lên án. Thái độ này dễ nhận biết cách nào đó và chẳng ai muốn bị kết án là hạng người vô cảm, vì chính bản thân người vô cảm cũng ít nhiều nhận thấy cái sai trái của mình. Tuy nhiên có một phản ứng thoạt xem ra không đáng trách nhưng thật tai hại. Có thể gọi phản ứng này với câu nói ngoài miệng hay lời thầm trong lòng những người thuộc hạng này: “Hú hồn, may quá, mình vẫn bình yên, mình may mắn hơn! Hay mình đang xứng đáng?”.

“Mình may mắn hơn”. Một câu nói, đúng hơn là một phản ứng rất có thể có nơi nhiều người không bị tai ương hoạn nạn. Trước các biến cố cuộc đời, người ta vốn quen kết luận theo quy luật nhân quả “ở hiền thì gặp lành; làm ác thì chuốc dữ”. Chính vì thế khi một tai ương hay hoạn nạn xảy đến cho người này, người kia, thì người ta dễ quy kết nguyên nhân là do tội, do lỗi của các nạn nhân hay của mẹ cha, ông bà họ trước đây. Chính các tông đồ cũng đã từng hỏi Chúa Giêsu về nguyên nhân khiến cho một người bị mù từ lúc mới sinh mà Tin Mừng Gioan tường thuật: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến cho người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?” (Ga 9, 2).

Cũng vì thói quen nhìn các sự kiện theo mối liên hệ nhân quả nên khi những tai ương hoạn nạn không ảnh hưởng gì đến chúng ta thì chúng ta rất có thể không chỉ nghĩ rằng may quá, mình không vương nạn mà còn có thể tự hào rằng mình đang còn tốt lành, còn đang xứng đáng. Đây quả là một thái độ ít nhiều vừa tắc trách lại vừa đáng trách.

Một tai ương, hoạn nạn xảy ra, có thể là do sự vận động của giới tự nhiên theo quy luật của nó như chuyện hết mưa thì trời lại nắng…, cũng có thể là do tác động của con người như chuyện biến đổi khí hậu bất thường do hiệu ứng nhà kính…, cũng có thể là do lỗi hay tội của người này, tập thể kia gây ra cho chính bản thân họ hay cho tha nhân, chẳng hạn như chiến tranh hoặc nhiều tai nạn giao thông… Là Kitô hữu, chúng ta vốn tin nhận rằng mọi người đều là anh chị em với nhau, có cùng một Cha trên trời thì không thể nào có thái độ vừa tắc trách vừa đáng trách trước các hoạn nạn, tai ương mà tha nhân đang gánh chịu đó đây. Trái lại, chúng ta cần phải tích cực liên đới với họ và đồng thời phải biết cảnh tỉnh bản thân để hoán cải, đổi thay ngay hôm nay.

Sống tình liên đới: Thiên Chúa chúng ta tôn thờ không phải là một ông chủ vô tình hay một vị thần bàng quan với con dân. Khi mạc khải cho Môsê biết mình là “Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaác, Thiên Chúa của Giacóp”, thì Người muốn khẳng định rằng Người mãi đồng hành thiết thân với dân Người tuyển chọn và Người không bao giờ bỏ rơi dân Người. “Đức Chúa phán: “Ta đã thấy rõ cảnh khổ cực của dân Ta bên Ai Cập, Ta đã nghe tiếng chúng kêu than vì bọn cai hành hạ. Phải, Ta biết các nỗi đau khổ của chúng. Ta xuống giải thoát chúng khỏi tay người Ai Cập…” (Xh 3, 7-10). Sự liên đới của Thiên Chúa đã nên phổ quát và trọn hảo khi trao ban chính Người Con Một vì nhân loại chúng ta. “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời…” (Ga 3, 16-17).

Sống tình liên đới với tha nhân, đặc biệt trong những hoàn cảnh hoạn nạn, tai ương mà tha nhân đang gánh chịu, thì trước hết cần ý thức rằng có thể do sự thiếu sót hay do tội lỗi của chính chúng ta đã làm cho tha nhân phải gánh chịu các cảnh bĩ cực ấy. Thứ đến, nếu giả như chúng ta “vô can” trong các hoạn nạn, tai ương ấy thì chuyện “máu chảy, ruột mềm” hay chuyện “một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ” là chuyện tự nhiên, đương nhiên phải có trong nghĩa tình anh em một nhà, cùng một Cha trên trời. Hơn nữa, trong niềm tin, chính tội lỗi mới là tai ương, hoạn nạn đáng sợ nhất. Noi gương Chúa Kitô, vâng lệnh Chúa Kitô, chúng ta “phải làm việc này mà nhớ đến Người”: đó là dùng chính con người của mình, xác thân mình, máu huyết, sự sống của mình để gánh tội của nhau, để làm cho nhau nên thanh sạch, được sống và sống dồi dào (x.1Cr 11, 23-25).

Biết cảnh giác và tỉnh thức để hoán cải: Thánh Tông Đồ dân ngoại lưu ý: “Ai tưởng mình đứng vững, thì hãy coi chừng, kéo ngã” (1Cr 10, 12). Trước chuyện một số người Galilê bị tổng trấn Philatô giết, khiến máu họ đổ ra hòa lẫn với máu tế vật họ đang dâng hoặc chuyện mười tám người bị tháp Silôê đổ xuống đè chết, Chúa Giêsu đã cảnh báo người đương thời rằng chớ vội quy kết rằng họ có tội hoặc cho rằng mình vô tội hay đang xứng đáng, nhưng phải biết tỉnh thức mà sám hối ăn năn.

“Chưa tận thế đâu”. Một câu nói rất có thể có ích khi nhắc nhớ chúng ta chớ hấp tấp, nóng vội mà quên đi quy luật của thời gian. Tuy nhiên, câu nói trên cũng có thể tố cáo sự thiếu cảnh giác và tỉnh thức của chúng ta. Nhiều tổ chức, nhiều chương trình, kế hoạch hay công việc đòi hỏi có thời gian tính. “Dục tốc bất đạt” vốn là kinh nghiệm có từ ngàn xưa. Thế nhưng, trong chuyện sửa sai, nhiều khi không thể để đến ngày mai, vì sẽ không còn có cơ hội hoặc vì hậu quả xấu đã ra trầm trọng, thành tình trạng di căn, khó có thể khắc phục. Đặc biệt trong việc hoán cải tâm hồn thì luôn cần phải làm ngay trong hôm nay, giờ phút này. Xin đừng quên rằng không phải một ngày, không phải một giờ, nhưng có thể chỉ một phút, một giây sẽ quyết định số phận, quyết định hạnh phúc đời đời của bạn, của chính tôi.

Một trong những thái độ sống cần thay đổi đó là sự bàng quan, vô cảm, an phận trước cảnh bĩ cực của tha nhân hoặc tự nhủ: may quá, mình không vương nạn, mình đang xứng đáng!

 

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Hại đất

(Trích trong 'Manna')

Điều làm chúng ta khó sám hối đó là cảm thấy mình ở trong tình trạng an toàn.

Đức Giêsu nói về hai biến cố nóng hổi tính thời sự, một do sự tàn ác của Philatô, một do tai nạn lao động. Cả hai đều dẫn đến cái chết thảm khốc: những người Galilê bị đổ máu ngay lúc dâng lễ ở Đền Thờ, mười tám người chết vì bị tháp Silôa đè bẹp. Vào thời Đức Giêsu, họ bị coi là kẻ có tội, bị Chúa phạt. Những người khác dễ nghĩ mình vô tội, vì còn được bình yên. Điều này đưa đến sự tự hào và an toàn giả tạo.

"Đừng tưởng...": Đức Giêsu đưa ta ra khỏi ảo tưởng về mình. Ngài nhắc mọi người sám hối vì biết ai nặng tội hơn ai.

Lúc còn được sống yên lành là lúc cần hoán cải. Có thể đây là cơ hội cuối cùng, trước khi cái chết ập xuống.

Cây vả trong dụ ngôn cũng ở trong tình trạng an toàn. Nó không cho trái độc, không làm hại nho, không phá cảnh quan. Nó chỉ phạm một tội thôi: tội làm hại đất, tội sử dụng đất màu mỡ mà không sinh trái.

Chúng ta có thể cảm thấy an toàn như cây vả cằn cỗi. Tự hào vì mình không làm điều xấu, chẳng làm hại ai, nhưng lại quên rằng mình đã phạm tội không làm điều tốt, những điều tốt có thể làm được và phải làm. Có bao nén bạc Chúa giao không được đầu tư (Mt 25,18), bao người túng thiếu mà ta không giúp đỡ (Mt 25,42).

Khi không làm điều tốt cho đời, cho người, ta tiếp thêm sức mạnh cho sự dữ tung hoành.

Sống đạo không phải chỉ là lo tránh tội, mà còn là tích cực gieo rắc phát huy cái tốt.

Một Kitô hữu sống an phận, cằn cỗi là một phản chứng.

Thế giới cần những Kitô hữu dấn thân biết bao!

Dụ ngôn cây vả cho ta thấy khuôn mặt Thiên Chúa. Chúa Cha là người chủ vườn kiên nhẫn: "Đã ba năm nay..." Ngài đã nuôi bao hy vọng: "Tôi ra tìm trái mà không thấy".

Quyết định chặt cây chỉ đến sau những lần hụt hẫng.

Ngài chỉ phạt khi đã làm đủ cách để lay động tim ta.

Chúa Giêsu là người làm vườn kiên nhẫn không kém: "Xin ông cứ để nó lại năm nay nữa". Ngài không ngừng ấp ủ chút hy vọng mong manh: "Tôi sẽ vun xới, bón phân, may ra sang năm nó có trái".

Nhưng đừng quên lời đe doạ cuối cùng: "Nếu không ông chủ cứ chặt nó đi".

Kiên nhẫn, hy vọng, chăm bón, nhưng cương quyết đòi hỏi: đó là thái độ của Thiên Chúa đối với tội nhân.

Đức Giêsu vừa thôi thúc chúng ta mau mau hoán cải, vừa chấp nhận cho ta có thời gian trì hoãn.

Hoán cải là đón lấy những săn sóc tế nhị của Chúa, là đừng để thui chột những ơn lành Ngài ban.

Mùa Chay không phải chỉ là để thú tội, mà còn thú cả sự cằn cỗi, ì ạch của mình.

Ước gì cây đời của ta có nhiều trái hơn và ngọt hơn.

Gợi Ý Chia Sẻ

Tội thiếu sót việc bổn phận, tội sống vô trách nhiệm, tội không làm điều lẽ ra phải làm: có khi nào bạn phạm những tội này không? Bạn có thấy xã hội xấu đi vì nhiều người thản nhiên phạm thứ tội này không?

Bạn nghĩ gì về cây vả của đời bạn? Tình trạng này hiện nay của nó ra sao? Làm sao để có thêm nhiều trái ngọt?

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin dẫn con vào nhà của con, căn nhà của trái tim, căn nhà vừa quen vừa lạ.

Xin hãy cho con thấy những phức tạp, rắc rối, những che đậy, giằng co, những mâu thuẫn và vô lý nơi con.

Xin hãy cho con thấy những nhỏ mọn, ích kỷ, những yếu đuối, khô khan, những cứng cỏi và tự ái nơi con.

Xin cho con ý thức những lo âu, sợ hãi đang đè nặng làm con ngột ngạt, những nỗi đau thầm kín khiến đời con mất vui, những vết thương không biết bao giờ lành, những đổ vỡ khiến lòng con khép lại.

Lạy Chúa Giêsu,

Xin giúp con dọn những bề bộn nơi tim con.

Xin biến đổi tim con, để nó trở nên đơn sơ hơn, hồn nhiên hơn và tươi tắn hơn.

Ước gì con nhìn mọi sự, mọi người, bằng trái tim bao dung của Chúa. Và ước gì khi đã ra khỏi nỗi bận tâm về mình, trái tim con được nhẹ nhàng hơn và tự do hơn để yêu mến mọi người. Amen.

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...