GIA ĐÌNH - GIA ĐÌNH - GIA ĐÌNH


GIA ĐÌNH - GIA ĐÌNH - GIA ĐÌNH

(Một tiếng gọi thật thân thương)

“Người ta có nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một nơi để quay về”.


Đó là câu mà mọi người vẫn thường hay nhắc tới khi nói về gia đình. Ngày nay chúng ta đang sống trong thời kì hội nhập và phát triển một cách mạnh mẽ, chúng ta có rất nhiều lý do để đến nhiều nơi nhằm có thể bắt kịp với thời đại, vì mục đích công việc, để giải trí, giao lưu và gặp gỡ, nhưng đi nhiều rồi cũng sẽ có lúc chúng ta mỏi gối chùn chân và lúc đó chúng ta cần một nơi để về đó là gia đình. Gia đình là điểm hẹn thân thương, là nơi mà mọi người lúc nào cũng chờ đợi chúng ta, dù bất cứ hoàn cảnh và tình trạng nào. Tiếc rằng, trong cơn giông bão của cuộc sống hiện đại, được đánh dấu bằng chủ nghĩa tiêu thụ, gia đình hôm nay đang có nguy cơ tan vỡ, không còn là chốn trở về bình yên và thân thương đối với nhiều người. Có nhiều người đã từng nói khi nhắc về gia đình, họ nói rằng: “quay về đó ư? Không bao giờ, thà tôi ngủ ngoài đường còn hơn là quay về đó”.

Thành ngữ dân gian có câu “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, đó là những gì mà người ta thường nói thế để tự động viên và an phận trong lúc gia đình gặp khó khăn ly tán. Chẳng biết từ khi nào mà chúng ta lại khó có thể thống kê chính xác tỷ lệ gia đình ly hôn ở Việt Nam, nhưng chắc chắn số gia đình tan vỡ là không nhỏ và đang có chiều hướng gia tăng. Trước đây, gia đình Công giáo vẫn tự hào là bền vững vì có mối giây hôn phối qua bí tích, tuy vậy, khá nhiều cặp đôi đã tuyên hứa trung thành trước bàn thờ Chúa mà vẫn chia tay, để lại những hệ quả to lớn và những đứa con có cha thì mất mẹ, có mẹ thì mất cha hoặc không có cha lẫn mẹ. Người ta tìm đủ mọi lý do để biện minh cho sự ly tán. Có người đã so sánh hôn nhân giống như một quyển sách, chương đầu được viết bởi những vần thơ, nhưng các chương sau thường là văn xuôi hiện thực phê phán. Bởi lẽ khi mặn nồng thì toàn nói những lời hoa mỹ lãng mạn, khi chán nhau rồi thì đổ lỗi cho nhau, không tìm được tiếng nói chung trong gia đình. Cũng có tác giả diễn tả một cách cay đắng về đời sống gia đình: Trước hôn nhân, hai người là thi sĩ; trong hôn nhân, họ trở thành những nhà hùng biện; sau hôn nhân, họ đều là những nhà phê bình chuyên nghiệp. Dù viện cớ nào đi nữa, nguyên nhân dẫn tới ly tán vẫn là sự ích kỷ của cả hai bên, cái tôi của hai bên quá lớn. Vì ích kỷ nên họ chỉ nghĩ về mình, bắt người khác phải theo ý mình và lấy mình làm tiêu chuẩn để rồi mọi sự phải quy hướng về mình. Khi loại bỏ ích kỷ, người ta sẽ sống cho người khác, lấy niềm vui và hạnh phúc của người bạn đời cũng như của con cái làm phương châm sống. Lúc đó, cái tôi sẽ bị loại bỏ dần dần, để sống hòa hợp trong tình yêu thương. Muốn cho người khác được hạnh phúc, đó chính là tình yêu đích thực.

Trên đài truyền hình một vài năm trước đã từng chiếu trương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly”. Những cuộc gặp gỡ của những người thân thật cảm động, lấy đi bao nước mắt của những người xem truyền hình. Quả thật, cuộc gặp gỡ sau bao năm xa cách làm cho niềm vui vỡ òa. Nhưng trớ trêu thay, nếu có những người bỏ cả đời để đi tìm người thân, chấp nhận bao khó khăn và tốn kém, thì trong khi đó lại có những người họ hàng gần gũi, thậm chí là anh chị em ruột thịt, chỉ ở cách nhau vài trăm mét mà chẳng bao giờ muốn nhìn mặt nhau. Nguyên nhân cũng chỉ vì tiền bạc, đất đai hoặc chia gia tài của cha mẹ không đồng đều. Cuộc đời vẫn có những mâu thuẫn nghịch lý như thế. Tiền bạc vật chất làm cho người ta sẵn sàng bán đứng anh em máu mủ, để rồi coi nhau như kẻ thù, người dưng nước lã.

Người ta có thể dùng tiền để mua mọi thứ mình muốn mình thích mình cần, nhưng hãy nhớ rằng tiền không thể mua một mái ấm. Nhiều người trong chúng ta đã hơn một lần cảm nhận điều này. Một hai thập kỷ trước đây, gia đình lý tưởng được diễn tả như sau: một vợ, hai con, ba phòng, bốn bánh. Tuy vậy, những mơ ước trên ngày hôm nay đã thành hiện thực với rất nhiều người, vậy mà hạnh phúc vẫn không bền, gia đình vẫn ly tán. Nhiều cặp vợ chồng giàu có, thành đạt, mà vẫn không tìm được hạnh phúc trong hôn nhân. Điều đó chứng minh, hạnh phúc lâu bền không chỉ nhờ vật chất, mà còn ở tình yêu, lòng trung thành, sự tôn trọng nhau và tâm tình đạo đức. Người ta chỉ có một chốn để về, nhưng về với chốn ấy đôi khi lại không dễ. Có một câu chuyện kể rằng một người đàn ông luống tuổi với một khuôn mặt đượm buồn, chiều 30 tết, đi ngang qua cửa nhà mình mà không muốn bước vào, vì những đứa con bất hiếu, đòi bán nhà để chia gia tài ngay khi bố mẹ còn sống. Được biết, cuối cùng người đàn ông bất hạnh ấy đã tìm đến nhà một người bạn, trong lúc giao thừa thiêng liêng của đầu năm mới. Những mâu thuẫn bất hòa đã làm cho ngôi nhà không còn là một mái ấm, không còn là nơi trở về, nhưng là nơi xung đột cãi vã và khắc sâu hận thù.

Tìm lại những giá trị nền tảng của gia đình, đó là một trong những ưu tư hàng đầu của Đức Thánh Cha Phanxicô. Ngay vừa khi mới được bầu làm Chủ chăn của Giáo Hội hoàn vũ, Đức Thánh Cha đã có sáng kiến triệu tập Thượng Hội đồng ngoại thường về gia đình được tổ chức tại Rôma. Trong giáo huấn của vị Giáo Hoàng người Argentina, vai trò gia đình luôn được nhấn mạnh. Ngài cũng luôn khích lệ những cặp vợ chồng đang gặp khó khăn thử thách, khẳng định với họ rằng Giáo Hội luôn yêu thương và chăm sóc họ với tình mẹ hiền. Theo Đức Thánh Cha, hạnh phúc của các gia đình, không chỉ là niềm mong ước của con người, mà còn là giấc mơ của Thiên Chúa! Mỗi chúng ta đang cộng tác phần mình để làm cho giấc mơ này được thực hiện. Giữa cuộc sống hiện tại, có biết bao người, nam cũng như nữ, đang kiên trì nhẫn nại để diễn tả vẻ đẹp của hôn nhân. Trong cuộc gặp gỡ tại Berlin, nhiều chứng từ cụ thể đã được trình bày, để khẳng định với thế giới hôm nay rằng, dù trong bất cứ xã hội nào và trong hoàn cảnh nào đi nữa, hạnh phúc hôn nhân và lòng chung thủy vẫn là điều có thể thực hiện được, với ơn phù trợ của Thiên Chúa và với lòng bao dung độ lượng và kiên nhẫn của con người. Gia đình hạnh phúc là khởi đầu cho một xã hội ổn định và một cộng đoàn Kitô hữu Thánh Thiện.

“Hỡi gia đình, hãy trở nên đúng với bản chất của mình!” Đó là lời kêu gọi của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II (Tông huấn Familiaris Consortio, số 17). Ngài ước mong cho mỗi gia đình hãy trở thành “cộng đoàn thân mật của sự sống và tình yêu”. Khi thấm đượm tình yêu, gia đình không chỉ là một “ngôi nhà” cho con người trú mưa trú nắng, nhưng là “mái ấm”, là chốn trở về thân thương, để mọi người được bù đắp những thiệt thòi cô đơn trong những lúc xa nhà.

Như vậy bằng con mắt đức tin mạnh mẽ, chúng ta hãy nhớ rằng Chúa luôn đồng hành với mọi gia đình trong mọi hoàn cảnh, để nhờ sự đồng hành của Chúa mà các gia đình biết biến gia đình mình thành một Thiên Đường, một gia đình đúng nghĩa… để chính gia đình đó, mái ấm đó sẽ là điểm tựa vững chắc, sẽ là một nơi an toàn, thân thương và ấm áp để trở về, và ở đây không chỉ đơn thuần là sự trở về mà còn là sự cư ngụ và hiện diện của Chúa nơi gia đình đó nữa, qua đó gia đình không còn chỉ là nơi ở của con người mà luôn là tổ ấm yêu thương có Chúa ngự trị.

Mong bạn và tôi cùng nỗ lực để xây dựng được điều đó cho gia đình của mình.

Người con của Chủng Viện Phaolo Lê Bảo Tịnh - Bmt

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...