Một chút lặng đời mình

Dành một phút hướng lòng về chốn lặng

Để thấy mình hạt cát nhỏ mà thôi

Một chút lặng đời mình

 

Ừ!

Ừ thôi ta để lòng thinh lặng

Để trả em về với tinh khôi

Cho dẫu đau lòng nước mắt rơi

Lệ buồn nuốt hết ngày mai cạn

Mắt hướng về trời giũ tương tư

Hồng Bính

 

 

Tìm

Lên đường đi kiếm tìm chút lặng

Đốt cháy trong tâm một chữ bình

Xa chốn xôn xao tìm chữ tĩnh

Có ngọn lửa tình, em với ta.

Hồng Bính

 

Đêm đợi.

Đêm nay phố vắng anh lặng lẽ

Đón hạt mưa sa dấu lệ sầu

Đợi chờ trăng tỏ, Hằng Nga đến

Quỳnh nở hương bay, Nguyệt thắm màu.

Hồng Bính



 

Hướng lòng

Dành một phút hướng lòng về chốn lặng

Để thấy mình hạt cát nhỏ mà thôi

Nắng nhú lên chưa thỏa vội lưng đồi

Kìa nguồn cội nơi tịch liêu chiều vắng.

Hồng Bính

 

Buông bỏ

Nắng tắt dần mây vội đổ cơn mưa

Người quay lưng chân rảo bước xa dần

Ta chợt nhìn ra cái cảnh phù vân

Để nhẹ lòng mở bàn tay buông bỏ.

Hồng Bính

+++++++++++

 

Ngày tháng bảy

 

Ngày tháng bảy, ngồi nghe những giọt mưa

Rớt lê thê, Chức Nữ lệ đầm đề

Sầu lã chã, ướt đẫm cả sơn khê

Trời thương nhớ, lòng Ngưu Lang thổn thức.

 

Ngày tháng bảy, chuyện tình buồn Ngưu Chức

Khắc khoải chờ, khắc khoải đợi ngày vui

Giờ hò hẹn, gặp nhau dù ngắn ngủi

Nhưng ngọt ngào, ấm áp một vòng tay.

 

Ngày tháng bảy xin ai đừng ta thán

Oán bể dâu, oán tan hợp, oán sầu

Oán cuộc đời cứ đưa đẩy về đâu

Mà giữ lấy chút đời mình còn lại.

 

Ngày tháng bảy thương cái phận chia hai

Đời đôi lứa sao đành tâm xé lẻ

Để ướt nhèm đẫm lệ cả trong mê

Dòng nước mắt, mưa ngâu sầu tháng bảy.

Hồng Bính


+++++++++++++++
 

Tự tình tháng bảy
 

Tháng bảy ấy mà thường đỏng đảnh

Trời còn gay gắt nắng trong xanh

Cơn mưa buồn đến mây vần vũ

Che xám bầu trời một chút thu.

 

Với tay  hái bắt chiều sắp ngủ

Rọi xuống trên đầu một chút sương

Cài lên mái tóc chiều vất vưởng

Chút nhạt nắng nhòa chiếu phù du.

 

Một phút như say, hồn sáo rỗng

Nhạt nhòa nước mắt đẫm tràn mi

Ảo ảnh đu đưa đời mộng mị

Gió nhẹ phân ly cuộc tình hồng.

 

Vũ trụ lững lờ một dòng sông

Hờ hững mây trôi chở phận người

Tải giọt nắng đời  đò đi tới

Chiều đến ngang đèo bóng tối che.

 

Chân ai nhè nhẹ bước sau hè

Khẽ khàng đánh thức đọt sầu non

Dậy thôi chút hạ vẫn đang còn

Trả nợ cho đời giọt nắng trong.

 

Hồng Bính






 
Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...