Tháng ba chiều
Tháng ba chiều
Tháng ba chiều vàng nhạt
Ngày chúa nhật êm trôi
Nỗi nhớ cứ chơi vơi
Rớt rơi từng giọt nắng
Ánh sáng khẽ khàng xuyên
Trên chùm hoa còn nhụy
Ngập ngừng chút bâng khuâng.
Hồn anh bỗng lâng lâng
Phảng phất chút hương nồng
Nụ hồng xinh vừa nở.
Nhung nhớ tựa như mơ
Nụ cười em rạng rỡ.
Hoài niệm chút tình thơ
Chúa nhật đến nhà thờ
Mờ nhạt bước chân qua
Giữa muôn người xa lạ
Có người đứng ngẩn ngơ
Nhớ ai đến thẩn thờ.
Hồn bồng bềnh tan vỡ
Nhớ tình ngọt vành môi
Say đắm giữa tinh khôi
Xôn xao từng hơi thở
Loài người chỉ em thôi
Anh trao tình đắm đuối.
Chúa nhật nhẹ nhàng trôi
Hiu hắt nắng lưng đồi
Một ngày qua em nhỉ
Nhớ em đến vô tình
Quên cả tiếng cầu kinh
Quên mùa chay sám hối
Hồng Bính
Ta Tìm Ta
Mười chín giờ đêm tháng hai buốt lạnh
Gió nghẹn ngào hiu hắt thổi mưa sa
Ta nhìn ta tìm chút tình yên ả
Giữa hối hả vội vàng thoáng trôi nhanh.
Ta tìm ta trong giông tố ngày qua
Đã bao lần hứng cuồng phong tơi tả
Xé nát cuộc đời bởi muôn nỗi xót xa
Nhưng ơn trời ta chưa hề gục ngã.
Ta tìm ta giữa bóng tối trùng vây
Đã bao lần đánh rơi mình chẳng thấy
Nơi tiếng cười nhạt nhẽo bởi bon chen
Mà thấy ta trong tình người chật chội.
Ta tim ta nơi hương đồng gió nội
Để thấy mình yêu lắm nhịp đưa nôi
Lời ru ấy ngọt ngào từ muôn thủa
Dìu dặt nâng ta khôn lớn nên người.
Ta tìm ta giữa muôn trùng bão nổi
Đêm tối mịt mùng ôm chặt cái cô đơn
Ôm tổn thương vật vã đổ từng cơn
Chỉ còn đây, tay ta nằm trên gối .
Ta tìm ta giữa cay đắng cuộc đời
Chồng chất lạnh lùng rét buốt đêm thâu
Nghe đắng cay từ cõi lòng buốt giá
Chọn một đường mà mãi cứ phân vân.
Ta tìm ta ngọn lửa hồng sưởi ấm
Trái tim nồng đốt sáng ngọn niềm tin
Ngày mai đây thiêu sạch cái vô tình
Mà ôm chặt vòng tay người dấu ái.
Hồng Bính