Thơ Hồng Bính 2
Nụ cười của em
Yêu em mê mẩn nụ cười
Anh tìm thấy mộng một trời yêu thương
Vui buồn luôn mãi vấn vương
Nụ cười lóng lánh giọt sương của trời.
Có ngày nuốt lệ sầu rơi
Thẩn thờ mong ngóng nụ cười em trao
Cho anh thương nhớ nghẹn ngào
Đứng ngồi ngớ ngẩn hết vào lại ra.
Thương em má thắm môi hồng
Mắt cười lúng liếng lúm đồng tiền duyên
Mong rằng phận gái thuyền quyên
Anh làm bến đỗ xe duyên chỉ hồng.
Hồng Bính
Mắt tròn
Mắt tròn mặc kệ người ta
Cớ sao anh lại nói ra nói vào
Tròn xoe ánh mắt dạt dào
Cho anh chìm đắm ngọt ngào yêu thương.
Đê mê khúc nhạc đại dương
Chìm trong ánh mắt vấn vương tình sầu
Mắt huyền đẹp tựa bồ câu
Cho anh đắm đuối chìm sâu tâm hồn.
Mênh mông ánh mắt xoe tròn
Để anh ngớ ngẩn mỏi mòn nhớ nhung
Mong rằng em sẽ bao dung
Cho anh cung bậc tương phùng ngày mai.
Cùng nhau sánh bước miệt mài
Trao nhau khúc nhạc dạt dào biển đông
Sáng ngời đôi mắt xanh non
Bừng tia hy vọng tình son ngọt ngào.
Hồng Bính
Phù vân lời tình
Sương chiều rơi trên lá
Óng ánh lệ trân châu
Trời đã nhỏ giọt sầu
Thương phận người hối hả.
Ai giữ được tình xuân
Ai giữ được hoa lòng
Lạnh lùng giữa thu đông
Cứ tươi hoài không úa.
Sắc xuân nồng chan chứa
Mặn mà rồi cũng nhạt
Nhẹ nhàng giấc ngủ trưa
Trăng vừa lên vội lặn.
Thương cái phận mây bay
Thương cung đàn khắc khoải
Ngân chưa kịp tròn đầy
Lời yêu chưa kịp thấy.
Tình ái chửa kịp xây
Tóc xanh đã bạc màu
Vô biên đưa tay vẫy
Thấp thoáng cội nguồn xa.
Tìm gặp chút tình ta
Dấu chân hằn dâu bế
Phù vân ôi là thế
Viễn mộng giấc Nam Kha.
Hồng Bính
Nắng tháng ba
Trưa tháng ba, nắng vàng hoa cả mắt
Che kín mình, em đem nắng đi phơi
Phố chơi vơi, đoàn người trong nắng đỏ
Có em cùng hờ hững đón gió hanh .
Trưa tháng ba anh mong chút gió lành
Làm cái nắng nhạt nhòa cái nhớ mong
Cho em vui phiêu lãng với má hồng
Cùng môi đỏ tình nồng trên đôi mắt.
Anh muốn bay vào bầu trời xanh ngắt
Hóa thành mây che kín khắp muôn nơi
Rồi kết lại thành những giọt mưa rơi
Rớt xuống trần chứa chan tình anh đó.
Anh biết rằng lòng em còn bỏ ngỏ
Chưa một lần vướng bận chút tình si
Chưa một lần ước hẹn một điều gì
Nên cứ thế, anh gieo mầm hy vọng.
Nắng nhớ em gieo xuống cả cơn giông
Hừng hực nóng đốt lòng ai thành bão
Lửa ái tình thiêu cháy cả trời cao
Và thế đó tim yêu bừng cháy đỏ.
Nắng tháng ba xin tình còn ươm mộng
Còn mượt mà. như núi phủ đầy hoa
Còn kiêu sa, như rừng non thay lá
Để tình còn, say đắm giữa mênh mông.
Hồng Bính