Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C
Lc 12,32-48
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C
Dẫn vào Thánh Lễ
Anh chị em thân mến! Theo tác giả thư gửi tín hữu Do Thái, đức tin có thể làm nên những điều kỳ diệu, lòng tin tạo cho ta niềm hi vọng. Hy vọng hướng chúng ta về tương lai, về những điều chúng ta chưa thấy, nhưng sẽ đến. Người chúng ta tin tưởng càng cao cả, điều chúng ta tin tưởng càng lớn lao, thì niềm hi vọng của chúng ta càng nhiều, càng mãnh liệt.
Ông Abraham đặt niềm tin vào Thiên Chúa, vào những điều Thiên Chúa đã hứa. Trong đoạn Tin Mừng theo Thánh Luca hôm nay, Chúa Giêsu dạy hãy tỉnh thức, hãy đề cao cảnh giác, đừng để mình bị ru ngủ.
Giờ đây Chúa đến với chúng ta trong Thánh Lễ này và Ngài dẫn ta vào Bàn Tiệc Thánh Thể, hầu khai mở cho ta niềm hạnh phúc vĩnh cửu trên quê trời. Vậy chúng ta hãy gạt ra khỏi tâm hồn những giao động bất chính bằng trầm lặng ăn năn.
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, xin Chúa nhìn lại lời minh ước, và xin đừng nỡ lãng quên đời sống con người cơ khổ. Lạy Chúa, xin Chúa đứng lên xét xử, và xin đừng quên lãng những ai tìm kiếm Chúa.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con đã được phúc gọi Chúa là Cha; xin cho chúng con ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: Kn 18, 6-9
“Như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng đã làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy”.
Trích sách Khôn Ngoan.
Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm. Dân Chúa đã mong đợi sự giải thoát những người công chính và sự tiêu diệt kẻ thù. Vì như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng kêu gọi để làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy.
Vì những con cái thánh thiện của các tổ phụ tốt lành đã lén lút tế lễ, và đồng tâm thiết lập luật thánh thiện, ấn định rằng những người công chính sẽ đồng hưởng vinh nhục, may rủi đều nhau; như vậy là họ đã xướng lên trước bài ca tụng của các tổ phụ.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 32, 1 và 12. 18-19. 20 và 22
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
Xướng: Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa; ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Phúc thay quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình.
Xướng: Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Ngài, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Ngài, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Xướng: Linh hồn chúng con mong đợi Chúa, chính Ngài là Ðấng phù trợ và che chở chúng con. Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Ngài.
Bài Ðọc II: Dt 11, 1-2, 8-19
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Ðấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển.
Chính trong đức tin mà tất cả những kẻ ấy đã chết trước khi nhận lãnh điều đã hứa, nhưng được nhìn thấy và đón chào từ đàng xa, đồng thời thú nhận rằng mình là lữ khách trên mặt đất. Những ai nói những lời như thế, chứng tỏ rằng mình đang đi tìm quê hương. Giá như họ còn nhớ đến quê hương dưới đất mà họ đã lìa bỏ, chắc họ có đủ thời giờ trở về. Nhưng hiện giờ họ ước mong một quê hương hoàn hảo hơn, tức là quê trời. Vì thế, Thiên Chúa không ngại để họ gọi mình là Thiên Chúa của họ, vì Người đã dọn sẵn cho họ một thành trì.
Nhờ đức tin, khi bị thử lòng, Abraham đã dâng Isaac. Ông hiến dâng con một mình, ông là người nhận lãnh lời hứa, là người đã được phán bảo lời này: “Chính nơi Isaac mà có một dòng dõi mang tên ngươi”. Vì ông nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền làm cho kẻ chết sống lại, do đó, ông đã đón nhận con ông như một hình ảnh.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Dt 11, 1-2, 8-12
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Ðấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống: không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 32-48
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
“Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Lc 12, 35-40
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Chúa Giê-su kêu gọi các môn đệ của Ngài luôn tỉnh thức, để sẵn sàng đón Chúa. Trong tâm tình cầu nguyện, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:
1. “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các mục tử trong Hội Thánh, luôn trung thành với sứ mạng loan báo mầu nhiệm Nước Trời cho muôn dân.
2. “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các nhà lãnh đạo quốc gia, biết quan tâm giúp đỡ những người nghèo khổ, để họ được hưởng cuộc sống ấm no và hạnh phúc.
3. “Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi Ki-tô hữu, luôn biết tìm kiếm những thực tại Nước Trời, qua việc siêng năng tham dự Thánh lễ và sống yêu thương phục vụ.
4. “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn tỉnh thức và sẵn sàng chu toàn bổn phận và thực hành Lời Chúa trong đời sống hằng ngày.
Chủ tế: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã dạy chúng con luôn tỉnh thức và sẵn sàng. Xin thương đoái nhận những ước nguyện chúng con thành khẩn dâng lên. Xin nâng đỡ và hướng dẫn chúng con, để chúng con biết sống tỉnh thức trong cuộc sống hàng ngày. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, Chúa đã ban cho Giáo Hội bánh và rượu này, để Giáo Hội dùng làm của lễ dâng lên Chúa; cúi xin Chúa nhân từ chấp nhận, và dùng quyền năng biến đổi thành bí tích cứu độ chúng con. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ca tụng Chúa, Đấng đã cho ngươi ăn no tinh hoa lúa mì.
Hoặc đọc:
Chúa phán: Bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận bí tích nhiệm mầu là Mình và Máu Ðức Kitô; xin cho bí tích này giải thoát chúng con khỏi tội lỗi, và giúp chúng con luôn vững vàng sống theo chân lý của Chúa. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
“sắp sẵn”
“Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.” (Lc 12,32-48)
Suy niệm: Khẩu hiệu “Sắp Sẵn” của hướng đạo sinh không chỉ để nhắc nhở họ chuẩn bị hành trang cho một cuộc cắm trại mà còn nhắm rèn luyện một con người biết linh hoạt tháo vát trong mọi tình huống và hơn nữa luôn sẵn sàng phục vụ tha nhân. Người đầy tớ của Thiên Chúa sẵn sàng ở chỗ họ có cặp mắt biết quan sát, cặp mắt được thắp sáng bằng niềm tin và lòng mến để nhận ra người chủ nhân hậu của mình hiện diện nơi những người anh em nhỏ bé với những nhu cầu cần được yêu thương, được chia sẻ và cũng luôn sẵn sàng ‘xăn tay áo’ dấn thân phục vụ.
Mời Bạn: Người ta thường bi thảm hoá ‘giờ Chúa đến’ như là lúc phải nhắm mắt lìa bỏ cõi đời này. Giờ đó trước tiên là khoảnh khắc đầy niềm vui và hạnh phúc khi bạn được mời gọi phục vụ tha nhân. Điều bất ngờ về giờ sau hết của bạn sẽ không còn là bất ngờ nữa khi đời bạn luôn là cuộc đời được “sắp sẵn” để phục vụ. Bạn đã là người ‘hướng đạo sinh của Đức Ki-tô” luôn “sắp sẵn” để phục vụ chưa?
Sống Lời Chúa: Mỗi cuối ngày bạn đừng quên kiểm điểm: Hôm nay, tôi đã có những thiếu sót gì trong việc phục vụ? Tôi đã phục vụ một cách tận tâm hay vì miễn cưỡng? Tôi đã bỏ qua những cơ hội phục vụ vì ngại khó, cầu an? Bạn sám hối và xin Chúa ban thêm cho bạn lòng nhiệt tâm và quảng đại.
Cầu nguyện: Nơi nào có nản chí sờn lòng, xin cho con gieo niềm hy vọng. Nơi nào có buồn sầu đau khổ, xin cho con biết đem lại niềm vui. Nơi nào có khó khăn nghèo túng, xin cho con biết chia sẻ cách vui lòng. Amen. (theo Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di).
Gìn giữ tâm hồn
Hồi đầu thế kỷ 20, thì két sắt là nơi cất giữ tiền bạc một cách chắc chắn nhất, nhờ một hệ thống khoá bằng số mà chỉ một mình người đặt các số ấy hay là người biết những số ấy mới mở được mà thôi.
Quân đội của một nước kia đã sử dụng một chiếc két sắt như thế để cất giấu số tiền lớn. Chiếc két sắt này được đem đến một địa điểm để phát lương cho lính, thế nhưng trên đường di chuyển, khi đi ngang qua một khu rừng đã bị một bọn cướp lấy mất. Bọn cướp hì hục nhưng không sao mở được. Chúng lấy búa đập vào két hy vọng rằng két sẽ bung ra nhưng chiếc két sắt vẫn cứ trơ trơ. Chúng cho vào lửa và đốt nhưng chiếc két sắt vẫn cứ y nguyên. Chúng khiêng chiếc két lên núi rồi đẩy xuống, nhưng cánh cửa vẫn không chịu bung ra. Sau cùng, bọn cướp gài chất nổ với hy vọng sẽ phá được chiếc két nhưng nó vẫn không hề suy suyển sau tiếng nổ kinh hoàng. Quá bực tức, bọn cướp đã quăng chiếc két xuống biển. Được tin này, quân đội cho người đến nơi trục chiếc két sắt lên và khi mở ra, sồ tiền trong két vẫn còn y nguyên.
Tâm hồn chúng ta cũng là như một chiếc két sắt, chỉ một mình chúng ta mới biết những con số để mở cửa cõi lòng chúng ta ma thôi. Nếu chúng ta không chịu mở thì ma quỷ dù tài ba đến đâu cũng không thể làm gì được. Bình thường thì những thất bại của chúng ta đối với ma quỷ, không phải vì những cám dỗ bên ngoài, mà vì những điều nằm trong chính thẳm sâu cõi lòng chúng ta.
Chỉ khi nào chúng ta bỏ ngỏ, chỉ khi nào chúng ta mở cửa thì ma quỷ mới có thể hoạt động và làm hại chúng ta được mà thôi. Ma quỷ có thể tấn công chúng ta mọi mặt, nhưng nếu chúng ta không tiếp tay với chúng, thì những cố gắng của chúng cũng chỉ là luống công vô ích mà thôi.
Cuộc đời chúng ta thì vắn vỏi, hơn thế nữa cái chết thì chắc chắn, nhưng giờ chết lại bấp bênh vô định. Chúng ta không biết mình sẽ chết khi nào, chết ở đâu và chết trong tình trạng ra sao. Cái chết có thể đến viếng thăm chúng ta bất cứ lúc nào. Vì thế qua đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa đã phán dạy chúng ta: Hãy tỉnh thức và sẵn sàng.
Chúng ta tỉnh thức và sẵn sàng bằng cách từng giây từng phút trong cuộc sống, hãy ra sức bảo vệ tâm hồn trước những đợt tấn công, những cám dỗ của ma quỷ, để rồi bất kỳ lúc nào Chúa đến viếng thăm, Ngài cũng sẽ thấy được nơi chúng ta một tâm hồn trong sạch và đôi tay đầy công nghiệp. Đúng thế, tâm hồn trong sạch và đôi tay chất đầy công nghiệp sẽ là như tấm hộ chiếu để chúng ta được bước vào nơi quê hương Nước Trời.
Cho đi
Hãy bán của cải mình đi mà bố thí.
Có một bà kia, khi đi tham dự thánh lễ, đã gặp một cô bé đang ngồi van xin bố thí. Em bé nói:
– Xin bà thương cho cháu một đôi giày vì chân cháu lạnh cóng.
Bà ấy hứa cho cô bé một đôi vào chiều ngày lễ Chúa giáng sinh. Thế rồi bà ấy quên khuấy đi mất. Đúng hẹn, cô bé tìm hỏi và bà ấy chỉ biết mỉm cười xin lỗi rồi bước vào trong nhà thờ. Ngồi tham dự thánh lễ mà bà cảm thấy chẳng được an tâm chút nào. Thế là bà ấy đứng lên ra ngoài để gặp cô bé và rồi bà ấy đã nói với cô bé:
– Này nhé! chúng ta hãy trao đổi giày cho nhau. Em sẽ đi giày của tôi, còn tôi thì sẽ đi giày của em. Cô bé ngập ngừng trong giây lát rồi mới chấp nhận. Trên đường về nhà, đôi giày của cô bé làm cho đôi bàn chân của bà ấy vừa lạnh cóng vừa trầy xát vì đôi giày quá nhỏ. Thế nhưng, vừa về tới nhà thì một người đàn ông đang chờ bà. Ông này là thân nhân của một người bệnh mà bà từng chăm sóc; ông ta nói mấy lời cám ơn và trao cho bà một quà tặng và bảo:
– Đây là món quà tượng trưng nhân dịp lễ Giáng sinh để tỏ lòng biết ơn chị, đã vất vả chăm sóc cho mẹ tôi.
Món quà ấy là một đôi giày mới, rất hợp với đôi bàn chân của bà ấy. Xỏ thử đôi giày mới này, bà ấy nhớ tới lời Chúa:
– Hãy cho thì sẽ được cho lại.
Từ mẩu chuyện trên, chúng ta đi vào đoạn Tin Mừng chiều hôm nay và chúng ta nhận thấy lý luận của Thiên Chúa thì hoàn toàn ngược lại với lý luận của loài người, như lời Kinh Thánh đã xác quyết:
– Tư tưởng và đường nẻo của Ta không giống với tư tưởng và đường nẻo của các ngươi. Như trời cao hơn đất bao nhiêu, thì tư tưởng và đường nẻo của Ta cũng cao hơn tư tưởng vào đường nẻo của các ngươi bấy nhiêu.
Thực vậy, chúng ta thường ích kỷ, càng chiếm hữu, càng thâu lượm được bao nhiêu, hay bấy nhiêu. Nền kinh tế loài người được đặt trên căn bản của sự tích luỹ. Càng tích luỹ càng trở nên giàu có. Trong khi đó, nền kinh tế của Thiên Chúa lại đặt cơ sở trên sự cho đi, với một nguyên tắc hoàn toàn khác hẳn: Càng cho đi thì càng trở nên giàu có, càng chia sẻ thì càng dư dật, bởi vì điều chúng ta cho đi, điều chúng ta chia sẻ chính là cái chúng ta giữ được cho mình ở nơi Thiên Chúa.
Nói chung, chúng ta thường có khuynh hướng sống theo cá nhân chủ nghĩa, chỉ lo đáp ứng những nhu cầu của riêng mình. Chẳng hạn, chúng ta đến với Chúa chỉ để xin ơn này ơn nọ cho bản thân. Thế nhưng cách nhìn của Chúa thì hoàn toàn khác hẳn: Hãy chia sẻ, hãy bố thí tất cả những gì chúng ta có cho người khác.
Dĩ nhiên để thực hiện được điều này, đòi hỏi chúng ta phải có một tình yêu thương dạt dào. Tình yêu thương dạt dào ấy chúng ta phải tập luyện hằng ngày. Và đó chính là bổn phận, là ơn gọicủa mỗi người Kitô hữu chúng ta. Bởi vì chúng ta được mời gọi để sống mối dây liên hệ yêu thương với Thiên Chúa và với những người chung quanh.
NGƯỜI QUẢN LÝ TRUNG TÍN VÀ KHÔN NGOAN
Suy niệm của ĐTGM. Ngô Quang Kiệt
Trong một thời gian ngắn các nước Á Châu đã phải chứng kiến sự ra đi của nhiều lãnh tụ. Trước hết là việc chạy trốn của ông Fujimori. Ông Fujimori đã làm tổng thống nước Peru đến nhiệm kỳ thứ 2. Nhưng vì tham nhũng, ông đã phải trốn chạy về Nhật. Tiếp đến là ông Estrada, tổng thống nước Philippin. Ông đã thắng cử với số phiếu áp đảo. Nhưng cuối cùng phải từ chức cũng vì tội tham nhũng. Gần đây là ông Wahid, tổng thống Inđônêsia. Ông đã sang Mỹ tị nạn cũng vì tham nhũng. Tất cả chỉ vì họ đã làm sai nhiệm vụ. Họ chỉ là quản lý chứ không làm chủ đất nước. Dân mới làm chủ. Nhưng họ đã không làm tốt nhiệm vụ quản lý. Nên họ đã bị sa thải.
Chúng ta cũng là người quản lý của Thiên Chúa. Thật vậy, sự sống, tài năng, trí thông minh, sức khoẻ sắc đẹp, tất cả đều là ơn Chúa ban. Nói tóm lại, tất cả những gì ta có, tất cả những gì ta là, đều là của Chúa. Chắc chẳng có ai dám tự hỏi: Tại sao tôi không cao hơn, không mập hơn? Tại sao tóc tôi không vàng hoe, mắt tôi không xanh biếc? Tại sao tôi không có tài hội họa, có giọng ca hay? Ta không thể hỏi như vậy, vì ta không có quyền gì trên đó. Tất cả đều là của Chúa. Chúng ta chỉ là quản lý. Chúa trao sự sống, tài năng, trí thông minh cho ta gìn giữ trong một thời gian. Nói theo ngông ngữ Trịnh Công Sơn tất cả những thứ đó chỉ “ở trọ” nơi ta.
Con chim ở trọ cành tre,
Con cá ở trọ trong khe nước nguồn…
Môi xinh ở trọ người xinh,
Duyên dáng ở trọ đôi chân Thuý Kiều…
Tôi nay ở trọ trần gian
Mai sau về chốn xa xăm với Người.
Một ngày kia Chúa sẽ đòi ta tính sổ. Lúc đó ta phải nộp cho Chúa cả vốn lẫn lãi.
Là người quản lý, ta phải có những đức tính nào? Thưa, Chúa muốn ta là người quản lý trung tín và khôn ngoan.
Là quản lý trung tín, ta phải biết sinh lợi những tài sản Chúa trao. Phải biết phát triển sao cho thân xác ngày càng khoẻ mạnh, trí thông minh ngày càng sáng suốt, những tài năng ngày càng đạt đến mức tinh vi hoàn hảo.
Là quản lý trung tín, ta phải biết chia sẻ. Chúa ban sức lực, tài năng không phải để ta ích kỷ vun quén cho bản thân, nhưng để ta dùng mà phục vụ. Người có của mắc nợ người nghèo. Người có tài mắc nợ xã hội. Nghệ sĩ mắc nợ khán giả. Giám đốc mắc nợ công nhân. Bác sĩ mắc nợ bệnh nhân. Linh mục mắc nợ giáo dân. Cha mẹ mắc nợ con cái.
Là quản lý trung tín, ta không được phải bội. Không được dùng những ơn Chúa ban để chống lại Chúa. Đừng dùng sức mạnh mà áp bức người khác. Đừng dùng tài năng phục vụ lợi nhuận riêng mình. Đừng dùng trí thông minh gieo rắc nọc độc tư tưởng. Đừng biến thân xác thành món hàng mua bán. Nhưng dùng tất cả để phục vụ Chúa. Dùng tất cả để làm cho Chúa được yêu mến, được vinh danh hơn.
Là quản lý không ngoan, ta phải biết nhìn xa. Sự sống, tài năng, sức lực, trí thông mình chỉ ở trọ nơi ta một thời gian. Phải làm cho chúng biến thành vĩnh cửu. Nhiều lần Chúa Giêsu đã dạy ta: “Hãy dùng tiền của chóng qua ở đời này mà mua lấy bạn hữu. Để sau này họ sẽ đón rước ngươi vào chốn đời đời”. Hôm nay Người dạy ta: “Hãy sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể hao hụt, là kho tàng ở trên trời, nơi không có trộm cắp bén mảng, cũng không có mối mọt đục phá”. Lạ lùng hơn nữa, cách gây dựng kho tàng trên trời khác hẳn với cách gây dựng kho tàng trần gian. Để gây dựng kho tàng trần gian, ta phải hà tiện, ích kỷ, thu tích cho mình. Trái lại, để gây dựng kho tàng trên trời, ta phải biết cho đi. Càng cho đi lại càng giàu có. Càng phân phát lại càng dư thừa. Càng ban tặng lại càng phong phú.
Là quản lý khôn ngoan, ta phải tỉnh thức. Cuộc đời ở trọ mau qua. Chúa lại hay đến bất ngờ. Nên ta phải tỉnh thức đợi chờ. Đợi chờ không phải là thụ động ngồi đó khoanh tay. Đợi chờ là phải tích cực làm việc. Thắt lưng vào, thắp đèn lên để làm việc cho minh chính như giữa ban ngày. Để phục vụ không bao giờ ngừng. Dù Chúa có đến lúc nào, Chúa cũng thấy ta đang mặc quần áo công nhân phục vụ. Dù có bất ngờ như kẻ trộm, Chúa cũng thấy quản lý đang phục vụ anh em, phân phát lúa thóc cho họ.
Lạy Chúa, xin nhắc cho con luôn luôn nhớ rằng con là người quản lý của Chúa, để dù ở đâu, dù làm gì, con cũng luôn làm cho Chúa, luôn tỉnh thức sống dưới ánh mắt của Chúa. Amen.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1- Bạn có lần nào nghĩ rằng thân xác cùng với những gì bạn có thực sự không phải là của bạn không?
2- Trong quá khứ bạn đã là người quản lý trung tín và khôn ngoan của Chúa chưa?
3- Phải làm thế nào để trở thành người quản lý trung tín và khôn ngoan?
4- Làm sao để biến những gì ta đang có thành vĩnh cửu?
HÃY CANH THỨC SẴN SÀNG
(CHÚA NHẬT TUẦN 19 TN NĂM C)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 19 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúng ta đã được phúc gọi Chúa là Cha, xin Chúa cho chúng ta ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban.
Được phúc gọi Chúa là Cha, được Chúa yêu bằng mối tình muôn thuở, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Hôsê: Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi. Không một hình ảnh nào có khả năng diễn tả hết những gì Thiên Chúa mặc khải cho ta về tình thương của Người. Sau khi trình bày Thiên Chúa như người chồng bị phản bội, Hôsê lại nói về Người như người cha nhân ái bị con cái đối xử bạc bẽo… Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi. Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận, vì Ta là Thiên Chúa chứ không phải người phàm. Ta đã yêu thương ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương.
Được phúc gọi Chúa là Cha, được Chúa xót thương bằng tình yêu hiến tế, thí luôn cả mạng sống của Người, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích sách Đối thoại của thánh Catarina Xiêna nói về: Tình thương khôn lường của Chúa… Lạy Chúa, con xin ca ngợi tình thương và công lý, con đàn hát kính Ngài. Con nguyện chủ tâm theo đường hoàn hảo, bao giờ Ngài mới đến cùng con? Con sẽ sống theo lòng thuần khiết ở trong cửa trong nhà.
Được phúc gọi Chúa là Cha, được Chúa chọn làm gia nghiệp, được Chúa gìn giữ chở che khỏi mọi quân thù, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Khôn Ngoan: Chúa dùng hình phạt giáng xuống đối phương, để làm cho chúng con được rạng rỡ. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 32, vịnh gia cho thấy: Hạnh phúc thay dân nào Chúa chọn làm gia nghiệp. Người công chính, hãy reo hò mừng Chúa, kẻ ngay lành, nào cất tiếng ngợi khen. Hạnh phúc thay quốc gia được Chúa làm Chúa Tể. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thư Hípri nói: Ông Ápraham trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Anh em hãy canh thức và hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng. Hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn, kho tàng ở đâu lòng trí ở đó, vì vậy, ta hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời. Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, hầu cứu họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn. Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Ápraham đã hiến tế Ixaác; dù chưa nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một, vì ông tin vào quyền năng của Chúa. Giao ước đã lập ra muôn đời Chúa nhớ mãi, còn, chúng ta luôn bội tín thất trung. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã ban cho chúng ta Ngôi Lời, Con Một Chúa, làm Đấng trung gian hòa giải giữa chúng ta với Chúa. Chúa đã chỉ định cho Người mặc lấy nhân tính của chúng ta, và Người đã vâng lệnh thi hành. Nhờ vậy, Người đã nên sự công chính của chúng ta: Người đã mang lấy mọi điều bất chính và gian ác của chúng ta, và đã trừng phạt chúng nơi chính mình. Ôi tình yêu sâu thẳm khôn lường! Thử hỏi có con tim nào chai đá đến nỗi không rúng động, không vỡ ra trước Đấng cao cả dường ấy, lại hạ mình tới mức thấp hèn như thế này, mức thấp hèn của loài người chúng ta. Chúng ta là hình ảnh của Chúa, thế mà, Chúa lại trở nên giống chúng ta khi mang lấy thân phận người phàm. Chúa chính là gia nghiệp, là kho tàng của chúng ta, chúng ta phải luôn canh thức, sẵn sàng để gìn giữ hồng ân khôn dò khôn thấu này. Chúng ta đã được phúc gọi Chúa là Cha, ước gì chúng ta ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Ước gì được như thế!
Tin Mừng Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C
“Các con hãy sẵn sàng”. (Lc 12, 35-40)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C
Tác giả: Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
Giọng đọc: AI thực hiện
TỈNH THỨC VÀ SẴN SÀNG
(Chúa Nhật XIX TN C) Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
“Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em” (Lc 12,32). Sự gì Thiên Chúa đã trao ban thì Người không bao giờ lấy lại. Nước Trời là vương quốc tình yêu, nơi tràn đầy hạnh phúc, hạnh phúc vĩnh cửu. Thiên Chúa đã trao ban Nước Trời. Có thể nói đây là điều kiện cần, là nguyên nhân tác thành hạnh phúc vĩnh cửu của con người. Thế nhưng còn cần sự đáp trả của phía con người, xét như là loài có ý thức và tự do. Và có thể gọi đây là điều kiện đủ để con người, từng người đạt đến hạnh phúc đích thực.
Chìa khóa của sự đáp trả phía con người đó là niềm tin. Khởi đầu nghi thức ban Bí tích Thánh Tẩy cho người trưởng thành, người xin lãnh nhận bí tích đã xin ơn đức tin và khẳng định rằng đức tin đem lại cho họ sự sống đời đời. Vậy thử hỏi tin là gì? Tác giả thư gửi tín hữu Do Thái dùng hình ảnh tổ phụ Abraham để giảng giải hành vi đức tin đó là đón nhận và thực thi lời Thiên Chúa phán dạy, cho dù nhiều khi với lý trí tự nhiên khó có thể hiểu cặn kẽ nội dung những lời được truyền. Chính nhờ đức tin mà Abraham đã vâng theo lệnh Thiên Chúa, dẫu cho lệnh ấy làm ông phải quặn thắt ruột gan, chẳng hạn như lệnh truyền hiến tế chính người con trai duy nhất (x.Dt 11,8-19). Tin là chấp nhận những gì Chúa phán dạy đều là chân thật vì Thiên Chúa không hề lừa gạt ai (x.Dz 3008).
Bài trích Tin Mừng thánh Luca Chúa Nhật XIX, Giáo hội cho chúng ta nghe những lời dạy của chính Con Thiên Chúa làm người, Giêsu Kitô. Để có được kho tàng ở trên trời là hạnh phúc vĩnh cửu, Chúa Kitô truyền dạy chúng ta hãy sống tỉnh thức và sẵn sàng.
Sống tỉnh thức: Thái độ tỉnh thức là không mê đắm, không bị trói buộc trong những sự tạm thời, chóng qua ở đời này. Dù cho những thiện hảo đời này có tốt, có đẹp bao nhiêu đi nữa thì chúng chỉ là nhất thời và qua đi. Chúa Kitô đã dùng hình ảnh bị mối mọt, bị ten sét, bị trộm cướp để minh hoạ sự thật này. Các bậc hiền giả xưa nay cũng chân nhận rằng sắc đẹp không qua khỏi làn da, của tiền không theo chúng ta vào nấm huyệt lạnh, công danh quyền chức chỉ là một thời.
Người sống tỉnh thức là người biết tự do với cả mạng sống mình ở đời này. Thân xác thì hơn áo mặc, mạng sống thì hơn của ăn và hạnh phúc vĩnh cửu thì hơn cả mạng sống đời này. Họ là những người không nao núng trước quyền lực chỉ có thể làm hại sự sống đời này của họ nhưng không thể làm hại đến sự sống đời đời.
Sống sẵn sàng: Suy xét đến cùng thì thái độ sống tỉnh thức chỉ dừng lại ở mặt tiêu cực. Kitô hữu sống tự do với các thực tại đời này không phải để cho bản thân thoát khỏi những hệ lụy tiêu cực của những sự chóng qua mà anh em Phật tử gọi là vòng khổ ải, nhưng là để sống yêu thương cho đến cùng. Đây là nội hàm của tinh thần sẵn sàng mà Chúa Kitô dạy.
Khi thánh Phêrô hỏi về dụ ngôn người đầy tớ tỉnh thức sẵn sàng đợi chủ đi ăn cưới về thì Chúa Giêsu đã giảng giải tinh thần sẵn sàng qua hình ảnh người quản gia trung tín, khôn ngoan phân phát thóc gạo đúng giờ cho kẻ ăn người ở. Sự sẵn sàng ở đây không hướng đến những người vai vế ở trên, nhưng là đối với những người ở phận dưới (x.Lc.12, 41-48; Mt 25, 45-50).
Những người ở phận dưới trước hết là những người mà chúng ta đang có trách nhiệm cách trực tiếp như đàn chiên Giáo hội trao phó, con cái, học trò… Họ cũng là những người thấp cổ, bé phận trong xã hội, những người xấu số, kém may mắn trước mặt người đời, nói chung là tất cả những tâm hồn bé mọn mà Tin Mừng đề cập. Thánh sử Matthêu đã tường thuật cho chúng ta dụ ngôn Chúa Giêsu kể về ngày cánh chung nhắc nhớ chúng ta luôn sẵn sàng chu toàn bổn phận yêu thương với những tâm hồn ấy.
Mỗi khi dâng Thánh lễ, Kitô hữu chúng ta đều đấm ngực ăn năn về nhiều tội đã phạm trong tư tưởng, lời nói, việc làm và những điều thiếu sót. Vẫn có đó nhiều con cái Chúa chưa hình dung rõ ràng về những tội thiếu sót. Theo ngôn ngữ tiếng Việt thì người ta dễ lầm tưởng đó là những tội quên sót. Xin khẳng định rằng những tội mà chúng ta dễ quên hay dễ bỏ sót khi xét mình thì hình như không đáng gọi là tội. Nếu thực sự là tội theo đúng nghĩa thì một Kitô hữu trưởng thành, ngay chính không dễ gì quên hay bỏ sót. Tội thiếu sót là tội chúng ta đã bỏ qua những việc tốt, những việc phải làm trong khả năng và hoàn cảnh của chúng ta theo nghĩa vụ sống yêu thương. Bản dịch Anh ngữ thì hình như khá rõ về điều này: “I confess to almighty God, and to you, my brothers and sisters, that I have greatly sinned, in my thoughts and in my words, in what I have done and in what I have failed to do…”
Vì người ta lại bỏ qua những việc phải làm? Cũng có thể vì sự vô tâm. Tuy nhiên cần phải nói rằng số người sống vô tâm, bạc tình có lẽ không nhiều. Nhưng số người mắc phải tội “quên sót” thì không ít. Vì dính bén chút của tiền hay danh vọng, vì quá quyến luyến sự sống đời này nên người ta đã bỏ qua những việc cần làm, những việc phải làm theo khả năng và hoàn cảnh của mình, nhất là theo đòi hỏi tình yêu Tin Mừng. Một thực tế khó bề chối cãi, đó là người ta dễ dàng sẵn sàng với người phận trên, với kẻ nhiều tiền hay quyền cao chức trọng, nhưng lại thờ ơ với những người thấp cổ bé phận. Xin chớ quên lời của Chúa Kitô: Hạnh phúc Nước Trời hệ tại ở chính những nghĩa cử chúng ta đã làm cho các anh em bé mọn chứ không phải cho những người phận cao.
Chúa nhật tuần lễ thứ 19 thường niên C
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 12, 32-48)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
“Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.
Suy niệm
Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Đó là lời nhắc của Đức Giêsu khi chứng kiến nhân loại đang chạy theo tính thực dụng của cuộc sống, coi vật chất, của cải là cứu cánh, là phương tiện mua lấy hạnh phúc vĩnh hằng và là sức mạnh để thao túng Giáo hội trong đời sống đức tin. Phụng vụ Lời Chúa tuần lễ thứ 19 thường niên là một hồi chuông cảnh tỉnh những ai đã và đang có những suy nghĩ lệch lạc, đi kèm là những việc làm thiếu chuẩn mực trong đời sống đức tin của bản thân, cũng như trong tương quan với Giáo hội của Chúa.
Lời của tác giả sách Khôn ngoan trong bài đọc 1, nhìn bên ngoài như là một câu chuyện dí dỏm, nhưng đó là một bài học rất tinh tế gởi đến cho những ai đang có những suy nghĩ lệch lạc về cách sử dụng vật chất của cải như cứu cánh cuộc đời: “Vì những con cái thánh thiện của các tổ phụ tốt lành đã lén lút tế lễ, và đồng tâm thiết lập luật thánh thiện, ấn định rằng những người công chính sẽ đồng hưởng vinh nhục, may rủi đều nhau; như vậy là họ đã xướng lên trước bài ca tụng của các tổ phụ”. Dù lén lút trong việc thờ phượng và dâng lễ, nhưng cái tâm của họ chân thành, trái tim của họ chỉ dành cho Thiên Chúa mà thôi, vì thế, trong bất cứ hoàn cảnh nào, họ luôn là người đẹp lòng Thiên Chúa và được trọng thưởng trên Thiên quốc trong ngày sau hết.
Đức tin luôn được coi là sợi chỉ đỏ dẫn con người đi tìm Thiên Chúa và trò chuyện với Ngài. Tác giả thư gởi con cái Do-thái trong bài đọc 2 đã gợi lại những con người nhỏ bé nhưng có một đức tin kiên định, chân thành và khiêm tốn, từ đó họ được Thiên Chúa đưa vào quỹ đạo cứu độ nhân loại: “Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt. Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập”. Những gì hiện tại tôi đang có trong tay, có thể dẫn tôi tới hạnh phúc hiện tại và niềm vui vĩnh cửu không, hay đó chỉ là những gì giả tạo. Niềm tin là điều cốt yếu đưa con người đến với Thiên Chúa khi họ thực sự tin, và Thiên Chúa vẫn mãi là niềm hạnh phúc đích thực và niềm vui tuyệt đối với con người.
Vùi mình trong của cải hôm nay, có thể sở hữu được trái tim con người, có thể sở hữu được sức khỏe trường tồn và có thể sở hữu được phần phúc vĩnh cửu không, chắc chắn là không, bởi Đức Giêsu là Thiên Chúa và Ngài biết điều đó nên Ngài đã nhắc cho con cái: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó”. Lời của Đức Giêsu là Chân lý vậy có đủ chất cho con người tin và thực hành không, chắc chắn là đủ mạnh và có điểm đến, con người có đủ can đảm vượt ra khỏi vỏ bọc an toàn của vật chất và sự kiêu hãnh của mình để thực hành lời của Con Thiên Chúa nhắn gởi không, Thiên Chúa đang đợi câu trả lời từ mỗi người.
Bài học thứ hai Đức Giêsu hướng dẫn cho con người là hãy tỉnh thức, cuộc sống ồn ào với muôn tiếng động lạ, đặc biệt là lời mời chào hấp dẫn của vật chất, địa vị và quyền bính đang làm cho đôi tai tâm hồn con người bị tụt giảm khả năng nghe, Ngài nhắc rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng”. Sự hiện hữu của bạn và tôi, không là ngẫu nhiên nhưng có trong kế hoạch của Thiên Chúa, Ngài muốn con người xuất hiện để chiêm ngắm kỳ công của tình yêu, đặc biệt là sự xuất hiện của con người, từ đó, biết chọn con đường nào, lối sống nào đúng với giá trị của một tạo vật có hình ảnh giống Thiên Chúa. Bạn có tỉnh thức để sống với ước muốn của Thiên Chúa hay đang để mình chìm trong thế giới hỗn loạn của vật chất và thực dụng. Tâm tình cuối Đức Giêsu nhắn gởi cho con người là hãy biết phân định những gì có thể giúp mình tiến vào Nước Trời trong hân hoan, đừng để mình bị phân tâm bởi những giá trị ảo hiện tại, đánh mất niềm vui Nước Trời và hạnh phúc vĩnh cửu: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình”.
Tỉnh thức trong lối sống, tỉnh thức trong công việc và ơn gọi, tỉnh thức trong việc sử dụng của cải, vật chất, tiếp cận với địa vị xã hội và quyền bính trong các cộng đoàn, đó là những lời nhắc thiết thực Thiên Chúa đã đọc và thấy nên Ngài nhắc cho con người. Sức mạnh của vật chất, cách sử dụng nó cho cuộc sống con người, là những cạm bẩy thông minh của ma quỷ, chúng nó biết con người dễ sa ngã, nên đã đặt trên các lối nẻo cuộc đời để con người rơi vào tình trạng thất bại về phần hồn. Sự tự do của con người đưa họ tới gần Thiên Chúa và cũng là lối đưa họ xa dần Ngài, nếu con người biết phân định, biết chọn lựa đâu là những giá trị đích thực để tin, để sống và thăng tiến bản thân trong niềm tin, họ sẽ tới gần Thiên Chúa trong từng công việc và bổn phận, ngược lại, nếu con người chỉ quan tâm tới chủ nghĩa cá nhân giả tạo, họ sẽ xa dần Thiên Chúa và tha nhân, xa dần ơn cứu độ và sự sống vĩnh cửu. Tiếng chuông đã vang lên, lời nhắc đã gióng lên, con người hãy đưa ra chọn lựa cho riêng mình, để khỏi rơi vào tình trạng dằn vặt và đau khổ vì xa Thiên Chúa, xa gia đình đích thực là Giáo hội.
Lạy Chúa, những bài học thiết thực Chúa dạy trong Kinh thánh trong tuần lễ này, nhắc chúng con đừng xa rời Thiên Chúa, đừng sống với một đức tin trong sách vở nhưng hãy gắn bó với Thiên Chúa bằng một niềm tin sống động và tích cực, xin giúp chúng con biết thanh lọc niềm tin của mình, đừng để niềm tin đó nhuốm màu của vật chất, của cải và quyền bính. Chúa luôn mong con cái Chúa hãy biết dùng sự khôn ngoan của Thiên Chúa và dùng khối óc thông minh của tạo vật mang hình ảnh Thiên Chúa, để tìm thấy con đường về trời, con đường gặp gỡ và trò chuyện với Thiên Chúa, xin giúp chúng con đừng để đôi mắt đức tin bị mù lòa vì thiếu hiểu biết, đừng để đôi tai tâm hồn bị khuyết tật, không nghe được lời nhắc của Chúa mỗi ngày và từng ngày. Amen.
Chúa nhật tuần lễ thứ 19 thường niên C
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 12, 32-48)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
“Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.
Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C
Tác giả: Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Giọng đọc: Nguyễn Trinh
Suy niệm
Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Đó là lời nhắc của Đức Giêsu khi chứng kiến nhân loại đang chạy theo tính thực dụng của cuộc sống, coi vật chất, của cải là cứu cánh, là phương tiện mua lấy hạnh phúc vĩnh hằng và là sức mạnh để thao túng Giáo hội trong đời sống đức tin. Phụng vụ Lời Chúa tuần lễ thứ 19 thường niên là một hồi chuông cảnh tỉnh những ai đã và đang có những suy nghĩ lệch lạc, đi kèm là những việc làm thiếu chuẩn mực trong đời sống đức tin của bản thân, cũng như trong tương quan với Giáo hội của Chúa.
Lời của tác giả sách Khôn ngoan trong bài đọc 1, nhìn bên ngoài như là một câu chuyện dí dỏm, nhưng đó là một bài học rất tinh tế gởi đến cho những ai đang có những suy nghĩ lệch lạc về cách sử dụng vật chất của cải như cứu cánh cuộc đời: “Vì những con cái thánh thiện của các tổ phụ tốt lành đã lén lút tế lễ, và đồng tâm thiết lập luật thánh thiện, ấn định rằng những người công chính sẽ đồng hưởng vinh nhục, may rủi đều nhau; như vậy là họ đã xướng lên trước bài ca tụng của các tổ phụ”. Dù lén lút trong việc thờ phượng và dâng lễ, nhưng cái tâm của họ chân thành, trái tim của họ chỉ dành cho Thiên Chúa mà thôi, vì thế, trong bất cứ hoàn cảnh nào, họ luôn là người đẹp lòng Thiên Chúa và được trọng thưởng trên Thiên quốc trong ngày sau hết.
Đức tin luôn được coi là sợi chỉ đỏ dẫn con người đi tìm Thiên Chúa và trò chuyện với Ngài. Tác giả thư gởi con cái Do-thái trong bài đọc 2 đã gợi lại những con người nhỏ bé nhưng có một đức tin kiên định, chân thành và khiêm tốn, từ đó họ được Thiên Chúa đưa vào quỹ đạo cứu độ nhân loại: “Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt. Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập”. Những gì hiện tại tôi đang có trong tay, có thể dẫn tôi tới hạnh phúc hiện tại và niềm vui vĩnh cửu không, hay đó chỉ là những gì giả tạo. Niềm tin là điều cốt yếu đưa con người đến với Thiên Chúa khi họ thực sự tin, và Thiên Chúa vẫn mãi là niềm hạnh phúc đích thực và niềm vui tuyệt đối với con người.
Vùi mình trong của cải hôm nay, có thể sở hữu được trái tim con người, có thể sở hữu được sức khỏe trường tồn và có thể sở hữu được phần phúc vĩnh cửu không, chắc chắn là không, bởi Đức Giêsu là Thiên Chúa và Ngài biết điều đó nên Ngài đã nhắc cho con cái: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó”. Lời của Đức Giêsu là Chân lý vậy có đủ chất cho con người tin và thực hành không, chắc chắn là đủ mạnh và có điểm đến, con người có đủ can đảm vượt ra khỏi vỏ bọc an toàn của vật chất và sự kiêu hãnh của mình để thực hành lời của Con Thiên Chúa nhắn gởi không, Thiên Chúa đang đợi câu trả lời từ mỗi người.
Bài học thứ hai Đức Giêsu hướng dẫn cho con người là hãy tỉnh thức, cuộc sống ồn ào với muôn tiếng động lạ, đặc biệt là lời mời chào hấp dẫn của vật chất, địa vị và quyền bính đang làm cho đôi tai tâm hồn con người bị tụt giảm khả năng nghe, Ngài nhắc rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng”. Sự hiện hữu của bạn và tôi, không là ngẫu nhiên nhưng có trong kế hoạch của Thiên Chúa, Ngài muốn con người xuất hiện để chiêm ngắm kỳ công của tình yêu, đặc biệt là sự xuất hiện của con người, từ đó, biết chọn con đường nào, lối sống nào đúng với giá trị của một tạo vật có hình ảnh giống Thiên Chúa. Bạn có tỉnh thức để sống với ước muốn của Thiên Chúa hay đang để mình chìm trong thế giới hỗn loạn của vật chất và thực dụng. Tâm tình cuối Đức Giêsu nhắn gởi cho con người là hãy biết phân định những gì có thể giúp mình tiến vào Nước Trời trong hân hoan, đừng để mình bị phân tâm bởi những giá trị ảo hiện tại, đánh mất niềm vui Nước Trời và hạnh phúc vĩnh cửu: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình”.
Tỉnh thức trong lối sống, tỉnh thức trong công việc và ơn gọi, tỉnh thức trong việc sử dụng của cải, vật chất, tiếp cận với địa vị xã hội và quyền bính trong các cộng đoàn, đó là những lời nhắc thiết thực Thiên Chúa đã đọc và thấy nên Ngài nhắc cho con người. Sức mạnh của vật chất, cách sử dụng nó cho cuộc sống con người, là những cạm bẩy thông minh của ma quỷ, chúng nó biết con người dễ sa ngã, nên đã đặt trên các lối nẻo cuộc đời để con người rơi vào tình trạng thất bại về phần hồn. Sự tự do của con người đưa họ tới gần Thiên Chúa và cũng là lối đưa họ xa dần Ngài, nếu con người biết phân định, biết chọn lựa đâu là những giá trị đích thực để tin, để sống và thăng tiến bản thân trong niềm tin, họ sẽ tới gần Thiên Chúa trong từng công việc và bổn phận, ngược lại, nếu con người chỉ quan tâm tới chủ nghĩa cá nhân giả tạo, họ sẽ xa dần Thiên Chúa và tha nhân, xa dần ơn cứu độ và sự sống vĩnh cửu. Tiếng chuông đã vang lên, lời nhắc đã gióng lên, con người hãy đưa ra chọn lựa cho riêng mình, để khỏi rơi vào tình trạng dằn vặt và đau khổ vì xa Thiên Chúa, xa gia đình đích thực là Giáo hội.
Lạy Chúa, những bài học thiết thực Chúa dạy trong Kinh thánh trong tuần lễ này, nhắc chúng con đừng xa rời Thiên Chúa, đừng sống với một đức tin trong sách vở nhưng hãy gắn bó với Thiên Chúa bằng một niềm tin sống động và tích cực, xin giúp chúng con biết thanh lọc niềm tin của mình, đừng để niềm tin đó nhuốm màu của vật chất, của cải và quyền bính. Chúa luôn mong con cái Chúa hãy biết dùng sự khôn ngoan của Thiên Chúa và dùng khối óc thông minh của tạo vật mang hình ảnh Thiên Chúa, để tìm thấy con đường về trời, con đường gặp gỡ và trò chuyện với Thiên Chúa, xin giúp chúng con đừng để đôi mắt đức tin bị mù lòa vì thiếu hiểu biết, đừng để đôi tai tâm hồn bị khuyết tật, không nghe được lời nhắc của Chúa mỗi ngày và từng ngày. Amen.