Chúa Nhật XXIX Thường Niên -Năm C
Lc 18,1-8
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XXIX Thường Niên -Năm C
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, tôi kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời tôi, xin ghé tai về bên tôi, xin nghe rõ tiếng tôi. Lạy Chúa, xin gìn giữ tôi như con ngươi mắt Chúa, xin che chở tôi trong bóng cánh của Ngài.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin tạo cho chúng con một tấm lòng trung tín và quảng đại để chúng con nhiệt thành phụng sự Chúa. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: Xh 17, 8-13
“Khi ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng trận”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, người Amalec đến giao chiến với Israel tại Raphiđim, Ông Môsê nói với ông Giosuê rằng: “Ngươi hãy tuyển lựa các chiến sĩ ra chiến đấu với người Amalec: ngày mai tôi sẽ cầm gậy Thiên Chúa trong tay lên đứng trên đỉnh núi”. Ông Giosuê thực hiện như lời ông Môsê đã dạy, và ra chiến đấu với người Amalec. Còn ông Môsê, Aaron và Hur thì đi lên đỉnh núi. Khi ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng trận, còn khi ông hạ tay xuống một chút, thì người Amalec thắng thế. Bấy giờ tay ông Môsê mỏi mệt, người ta liền khiêng tảng đá kê cho ông ngồi, còn ông Aaron và ông Hur thì nâng đỡ hai tay ông. Bởi đó hai tay ông không còn mỏi mệt cho đến khi mặt trời lặn. Ông Giosuê dùng lưỡi gươm đánh đuổi người Amalec và quân dân nó.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 120, 1-2. 3-4. 5-6. 7-8
Ðáp: Ơn phù trợ chúng tôi ở nơi danh Chúa, là Ðấng tạo thành trời đất (c. 2).
Xướng: Tôi ngước mắt nhìn lên đỉnh núi cao, ơn phù trợ cho tôi sẽ từ đâu ban tới? Ơn phù trợ chúng tôi ở nơi danh Chúa, là Ðấng tạo thành trời đất.
Xướng: Người chẳng để cho chân ngươi xiêu té; Ðấng bảo vệ ngươi, Người chẳng có ngủ say. Kìa Ðấng bảo vệ Israel, Người không thiếp giấc, không ngủ say.
Xướng: Chúa sẽ bảo vệ thân ngươi, Chúa là Ðấng che chở ngươi ở bên tay hữu. Mặt trời sẽ không hại ngươi lúc ban ngày, và mặt trăng cũng chẳng hại ngươi về ban đêm.
Xướng: Chúa sẽ gìn giữ ngươi khỏi mọi điều tai biến; Người sẽ bảo vệ linh hồn ngươi. Chúa sẽ bảo vệ ngươi khi đi và khi tới, ngay tự bây giờ và cho đến muôn đời.
Bài Ðọc II: 2 Tm 3, 14 – 4, 2
“Người của Thiên Chúa được hoàn hảo, để sẵn sàng thực hiện mọi việc lành”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Con thân mến, con hãy bền vững trong các điều con đã học hỏi và xác tín, vì con biết con đã học cùng ai, vì từ bé, con đã học biết Sách Thánh, và chính Sách Thánh đã dạy con sự khôn ngoan để con được cứu rỗi nhờ tin vào Ðức Giêsu Kitô. Tất cả Kinh Thánh đã được Chúa linh hứng, đều hữu ích để giảng dạy, biện bác, sửa dạy và giáo dục trong đàng công chính, ngõ hầu người của Thiên Chúa được hoàn hảo để sẵn sàng thực hiện mọi việc lành.
Cha khuyến cáo con trước tôn nhan Thiên Chúa và Ðức Kitô, Ðấng sẽ thẩm phán kẻ sống và kẻ chết, nhân danh cuộc xuất hiện của chính Người và vương quốc của Người: Con hãy rao giảng lời Phúc Âm, hãy xúc tiến việc đó, dầu thời thế thuận lợi hay không thuận lợi; hãy thuyết phục, hãy khiển trách, hãy khuyên lơn với tất cả lòng kiên nhẫn và quan tâm giáo huấn.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy”. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 18, 1-8
“Thiên Chúa sẽ minh xử cho những kẻ người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng, mà rằng: “Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: ‘Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù’. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: ‘Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc'”.
Rồi Chúa phán: “Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn, hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa là Đấng xét xử công minh luôn lắng nghe những ước nguyện của con cái Người. Trong tâm tình của những người con, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:
1. “Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì Ít-ra-en thắng thế”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi thành phần trong Hội Thánh, luôn biết cậy dựa vào sức mạnh và quyền năng của Chúa, để vượt thắng những cám dỗ và đam mê trong đời sống hằng ngày.
2. “Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa là Đấng dựng nên cả đất trời”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi quốc gia, mọi dân tộc nhận ra rằng: mọi người có chung một nguồn gốc là Thiên Chúa, để xây dựng thế giới ngày một tốt đẹp hơn.
3.“Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho”.Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho những người nghèo và những người cô thế cô thân, được mọi người quan tâm giúp đỡ, để họ không cảm thấy bơ vơ hay tuyệt vọng.
4. “Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn sao?”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người chúng ta luôn vững tin vào Thiên Chúa là Cha, để không bao giờ thất vọng hay nản chí khi cầu khẩn với Người.
Chủ tế: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã dạy các môn đệ phải kiên trì cầu nguyện, không được nản chí. Xin Chúa ban thêm lòng tin, để chúng con không ngã lòng, thất vọng, nhưng luôn sống tâm tình phó thác vào Thiên Chúa là Cha quan phòng. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết phụng thờ Chúa tại bàn thánh này, với tâm hồn tự do của con cái Chúa, để những mầu nhiệm chúng con đang cử hành đem lại cho chúng con nguồn ơn thanh tẩy. Chúng con cầu xin..
Ca hiệp lễ
Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, và nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Hoặc đọc:
Con Người đến, để ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa vừa gọi chúng con tời bàn tiệc Nước Trời và ban dồi dào sức sống mới, xin Chúa phù trợ chúng con trong cuộc sống hằng ngày và dạy chúng con biết tìm kiếm những hồng ân vĩnh cửu. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
KIÊN TRÌ SẼ ĐƯỢC ĐỀN ĐÁP
“Nhưng mụ góa này quấy rầy mãi, thì ta bênh vực mụ cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.” (Lc 18,1-8)
Suy niệm: “Nghị lực và kiên trì chinh phục được tất cả” (Benjamin Franklin). Viên quan toà không sợ trời cũng chẳng nể ai, cuối cùng cũng phải chịu thua sự kiên trì đến độ lì lợm của bà goá nghèo. Nếu sự kiên trì của bà khiến viên quan toà bất chính phải đáp ứng lời bà cầu xin chỉ để ông thoát khỏi cảnh bị bà ta quấy rầy, thì chẳng lẽ Thiên Chúa lại làm ngơ trước lời cầu nguyện liên lỉ của chúng ta. Ngài khẩn khoản kêu gọi chúng ta “phải cầu nguyện luôn, đừng sờn lòng nản chí”, vì chắc chắn Ngài sẽ đáp lời chúng ta, vì Ngài không phải là ông quan toà bất chính mà là Cha nhân từ và quyền năng; mặt khác, chúng ta không còn là người xa lạ mà là con cái Chúa, “những kẻ được Ngài tuyển chọn”.
Mời Bạn: Cầu nguyện luôn luôn nghĩa là coi việc “cầu nguyện là lẽ sống” (René Voillaume), chứ không phải là việc tuỳ tiện, muốn làm hay không tuỳ thích. Cũng thế, cầu nguyện cách kiên trì không có nghĩa là chờ đợi cho đến khi nào được “như ý mình” mới thôi, mà trái lại là cầu xin cho mình biết đón nhận “như thánh ý Chúa”. Chỉ khi nào “ý mình” được biến đổi trở nên đồng nhất với “ý Chúa”, lúc đó điều tốt đẹp nhất mới đến cho cuộc đời chúng ta.
Sống Lời Chúa: Trong chương trình sống hằng ngày, bạn ấn định thời gian dành để cầu nguyện và trung thành tuân giữ chương trình ấy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết kiên trì cầu nguyện luôn với Chúa không ngừng. Giữa những bon chen của cuộc sống, xin Chúa cất đi những cám dỗ ngã lòng, xin nuôi dưỡng lòng tin yêu hướng về Chúa, để con phó thác mọi sự đời mình cho Chúa. Amen.
GIÁ TRỊ CỦA LÒNG KIÊN NHẪN (Lc 18, 1-8)
Minh An
Bài Tin Mừng hôm nay, thánh sử Luca thuật lại cho ta thấy rõ việc Chúa Giêsu kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn vị quan tòa bất lương và người phụ nữ góa bụa nhưng có lòng kiên nhẫn, để dạy cho các môn đệ bài học về sự kiên nhẫn trong cầu nguyện, hay phải cầu nguyện luôn, không được nản chí: “Khi ấy, Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy cho các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí” (c.1).
Và kết thúc bài Tin Mừng, Luca đặt con người ta cầu nguyện dưới viễn tượng của lòng trung thành, tức là cầu nguyện trong sự chờ đón ngày Thiên Chúa Quang Lâm. Bởi vậy, cầu nguyện là một điều quan trọng và rất cần thiết cho các môn đệ của Chúa Giêsu ngày xưa nói riêng và cho mỗi Kitô hữu chúng ta nói chung. Cầu nguyện liên lỉ sẽ giúp cho mỗi kitô hữu không đánh mất niềm tin trong khi chờ đợi ngày Con Người ngự đến: “Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mắt đất nữa chăng?” (c.8).
Như vậy, việc cầu nguyện mà Luca muốn trình bày ở đây không chỉ thuần túy là một việc làm đạo đức, mà là một thái độ căn bản của người tin trong thời kỳ trước cuộc quang lâm của Con Người.
Trong câu chuyện ngụ ngôn, tác giả Luca đã kể lại việc Chúa Giêsu đưa ra hai nhân vật đối kháng nhau: “Một vị là quan tòa và người kia là một phụ nữ góa bụa”. Vị quan tòa được mô tả như một con người đầy quyền lực, tự mãn, tự kiêu, hóng hách và ngông nghênh. Ông là một người ích kỷ, chỉ sống cho mình, chỉ bận tâm đến những tiện nghi và lợi ích cho riêng mình. Ông không hề kính sợ Thiên Chúa cũng chẳng thèm quan tâm đến những chuyện của người khác cũng chẳng coi ai ra gì. Nói chung, vị quan tòa này, không còn biết “liêm sỉ” là gì nữa: “Trong thành kia, có một ông quan tòa. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì” (c.2). Đối lại với ông quan tòa “uy nghi” là một người phụ nữ góa bụa. Có lẽ bà là người nghèo khổ, phải sống bên lề xã hội, bị người ta hãm hại. Bà đã nhiều lần đến gặp vị quan tòa để khiếu kiện những bất công, áp bức mà người ta dành cho bà. Nói chung, bà là một con người yếu thế trong xã hội. Bà đã không còn bám víu vào ai để minh xét cho mình, nên bà đã kiên trì chạy đến với vị quan tòa thường xuyên, để ước mong một ngày nào đó vị quan tòa động lòng trắc ẩn, minh xét cho bà. Lòng kiên nhẫn của bà đã được đền đáp là vị quan tòa đã minh xét cho bà, nhưng không phải do tình thương của quan tòa, mà là do sự quấy rầy của bà: “Trong thành đó lại có một bà goá, bà này đã nhiều lần đến thưa ông: Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến hoài làm ta nhức óc” (cc. 3.4.5).
Cho dù, sự thay đổi lập trường của vị quan tòa không ý thức về luật pháp hay về trách nhiệm mà ông phải thực thi nhưng chỉ là sự quấy rầy của bà góa làm ông phải minh xét, cho ta thấy được kết quả mà lòng kiên nhẫn đem đến lợi ích lớn lao cho bà góa là được xét xử theo ý muốn của bà. Đúng là người đàn bà thép đã thay đổi được “tấm lòng thép” của vị quan tòa. Bà đi kiện trong tuyệt vọng, nhưng lại được xử trong hy vọng bởi lòng trung thành và sự kiên nhẫn của bà.
Rồi Chúa nói tiếp: “Anh em nghe quan tòa bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ người đã tuyển chọn ngày đêm hằng kêu cứu với người sao?” Đây là một câu hỏi tu từ của Chúa Giêsu, nhằm khẳng định rằng, một vị quan tòa đầy bất chính, thế nhưng, vẫn xét xử vụ án chỉ vì lòng kiên nhẫn của một bà góa thì Thiên Chúa là Đấng tốt lành vô cùng chắc chắn sẽ thi hành công lý cho những người đã được Ngài tuyển chọn. Hay nói khác đi, tình cảnh của bà góa nghèo chính là biểu tượng cho những người được Thiên Chúa tuyển chọn đang sống trong niềm tin giữa thế gian đầy cam go thử thách. Trong hoàn cảnh đầy bi đát giữa cuộc đời, bị chèn ép tư bề vì sống trong niềm tin, người kitô hữu luôn được mời gọi kiên trì cầu nguyện với sự xác tín mạnh mẽ rằng, Thiên Chúa là Đấng giàu lòng xót thương sẽ thi hành công lý cho những ai biết cậy dựa vào Ngài.
Kiên trì cầu nguyện không những chỉ giữ vững được niềm tin và được hưởng công lý của Thiên Chúa nhưng còn là giữ mãi được mối tương quan thân tình giữa Thiên Chúa là Cha và chúng ta là con. Mối thân tình Cha- con đó được diễn tả rõ nét trong Kinh Lạy Cha mà Chúa Giêsu đã dạy trực tiếp cho các môn đệ của Ngài (x. Lc 11, 1- 4). Khi dạy các môn đệ cầu nguyện, Chúa Giêsu hướng họ về Thiên Chúa là người Cha nhân lành. Thiên Chúa không phải là một quan tòa bất chính, luôn thờ ơ trước những cảnh bi đát của con người. Nhưng Ngài là Cha hằng bận tâm chăm sóc và lo lắng cho con người trong mọi hòan cảnh: “Ngay đến tóc anh em trên đầu cũng được đếm cả rồi. Anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ” (Lc 12, 7).
Chính vì mối tương quan Cha- con giữa Thiên Chúa và con người mà ta luôn được mời gọi không bao giờ ngưng cầu nguyện, nhưng trái lại, bất chấp tất cả cho dù không thấy được như lòng mong ước, ta vẫn phải cầu nguyện liên tục, không sờn lòng nản chí. Cầu nguyện không những con người ta chỉ xin cho được điều này điều kia… nhưng còn mang đến cho con người ta sống một cách thực chất và cụ thể mối tương quan hiếu thảo với Thiên Chúa là Cha. Chúng ta cầu nguyện không phải vì Thiên Chúa, nhưng là vì nhu cầu của chúng ta, nên phải luôn cầu nguyện, cầu nguyện kiên trì. Nếu con người ta không cầu nguyện, không kiên trì cầu nguyện thì không những bỏ bê một việc lành đạo đức tốt đẹp, mà còn đánh mất mối tương quan với Thiên Chúa là Cha, đánh mất lòng thảo hiếu của ta dành cho Cha và như vậy, ta sẽ dễ dàng đánh mất sự sống nơi chính mình.
Thiên Chúa là Đấng công bình, là vị thẩm phán chí công, Ngài chắc chắn sẽ nhận lời chúng ta khi chúng ta kêu cầu Ngài, tín thác vào Ngài, nhưng Ngài nhận lời như thế nào, ban ơn thế nào thì đó là một mầu nhiệm: “Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ người đã tuyển chọn ngày đêm hằng kêu cứu với người sao. Lẽ nào Ngài bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Ngài sẽ mau chóng minh xét cho họ”.
Vậy nên, như bà góa trong bài Tin Mừng luôn kiên trì trong việc tìm kiếm công lý cho mình qua việc năng đến với vị quan tòa bất chính. Ta cũng hãy kiên trì trong việc cầu nguyện với Thiên Chúa, để xây dựng mối tình thân thương Cha- con với Ngài, để đón nhận những ơn phúc Ngài ban. Bởi vì: “Chúa đã chẳng coi thường, chẳng khinh miệt kẻ nghèo hèn khốn khổ, cũng không đành ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng đã thương nghe lời cầu cứu” (Tv 21, 25). “Đấng gìn giữ Israel lẽ nào chợp mắt ngủ quên cho đành… Chúa gìn giữ bạn lúc ra vào lui tới, từ giờ đây cho đến mãi muôn đời” (Tv 121, 4. 8).
MINH XÉT CHO KẺ HẰNG KÊU CỨU
(CHÚA NHẬT TUẦN 29 TN NĂM C)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 29 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa tạo cho chúng ta một tấm lòng trung tín và quảng đại, để chúng ta nhiệt thành phụng sự Chúa.
Trung tín và quảng đại để phụng sự Chúa, khiêm tốn, hèn mọn trước Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Étte: Cô Étte được chọn để thay thế hoàng hậu Vátti. Một sự việc đơn giản trong đời sống triều đình: hoàng hậu đã đánh mất lòng tin tưởng của vua Batư, sự việc này chuẩn bị cho việc dân Chúa sẽ được giải thoát. Cô Étte người Dothái, trở thành hoàng hậu, sẽ là phương thế Thiên Chúa dùng để giải thoát. Đối với Thiên Chúa là Đấng làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người, thì không có sự việc nào lại không có ý nghĩa… Ai sánh tày Thượng Đế Chúa ta, Đấng ngự chốn cao vời, cúi xuống để nhìn xem bầu trời trái đất? Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý. Chúa dẹp tan phường lòng trí kiêu căng, Người hạ bệ những ai quyền thế và nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Trung tín và quảng đại để phụng sự Chúa, kiên nhẫn cầu xin Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư của thánh Autinh: Chúng ta hãy dùng lời cầu nguyện để kích thích lòng khao khát của chúng ta… Các ngươi sẽ tìm Ta và các ngươi sẽ thấy, bởi vì các ngươi sẽ hết lòng kiếm Ta. Bấy giờ các ngươi đến cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhậm lời các ngươi. Chính Ta biết kế hoạch Ta định làm cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng.
Trung tín và quảng đại để phụng sự Chúa, quy hướng về Chúa, tìm sức mạnh nơi Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Xuất Hành: Khi nào ông Môsê giơ tay lên, thì dân Ítraen thắng thế. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 120 cho thấy: Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa, là Đấng dựng nên cả đất trời. Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi, ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao? Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa là Đấng dựng nên cả đất trời. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, trích thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi ông Timôthê: Người của Thiên Chúa nên thập toàn để làm mọi việc lành.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lời Thiên Chúa là lời sống động và hữu hiệu, lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thiên Chúa minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người. Lời Chúa sống động và hữu hiệu, tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, nhờ vậy, ta được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành. Chúa luôn để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa, vì thế, ông Môsê đã giơ tay lên cầu khẩn Chúa, còn ông Giôsuê đã dùng lưỡi gươm đánh bại quân Amalếch. Tìm kiếm Chúa, chúng ta sẽ được thấy; cầu xin Chúa, ta sẽ được nhậm lời, bởi vì, chúng ta cầu nguyện với Đấng đã biết chúng ta cần gì, trước khi chúng ta xin, như chính Chúa đã nói, thật vậy, Thiên Chúa không cần chúng ta tỏ ý muốn của chúng ta cho Người biết, vì, Người không thể không biết, nhưng, Người muốn dùng việc cầu nguyện để kích thích lòng khao khát của chúng ta, hầu, chúng ta có thể lãnh nhận ơn Người sẵn sàng ban. Chúng ta càng tin cậy vững chắc và khát khao ơn ấy nồng nàn hơn bao nhiêu, thì, càng lãnh nhận được dồi dào hơn bấy nhiêu. Vậy, với đức tin, đức cậy và đức mến, chúng ta hãy cầu nguyện luôn, mà, lòng vẫn không ngừng khao khát. Ước gì chúng ta có được một tấm lòng trung tín và quảng đại, để nhiệt thành phụng sự Chúa. Ước gì được như thế!
Bài suy niệm Chúa Nhật XXIX Thường Niên -Năm C
“Thiên Chúa sẽ minh xử cho những kẻ người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người”. (Lc 18, 1-8)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng, mà rằng: “Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: ‘Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù’. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: ‘Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc’”.
Rồi Chúa phán: “Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn, hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
Bài Suy niệm Chúa nhật 29 Thường niên -Năm C
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
MỘT NỀN TẢNG CỦA ĐỨC TIN: SỰ CẦU NGUYỆN
(Chúa Nhật XXIX TN C) - Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Sau khi lên các phương kế để dụ Tư Mã Ý vào hang động Thượng Phương, Khổng Minh đã sai quân sĩ bịt kín cửa hang rồi dùng hỏa công để tiêu diệt viên tướng tài của nước Ngụy. Đang nắm chắc kết quả, một kết quả có thể xoay đổi tình hình thế sự thời tam quốc phân tranh lúc bấy giờ, hầu đưa nhà Thục thống nhất đất nước, thì bỗng một cơn mưa bất chợt đổ xuống dập tắt đòn hoả công của Khổng Minh và cứu sống Tư Mã Ý. Khi ấy, Khổng Minh đã than rằng: “Mưu sự tại nhân. Thành sự tại thiên”. Hai từ “trời định” mà dân gian thường dùng nói lên quan niệm về ý định của trời xanh đã chi phối cuộc nhân sinh một cách nào đó.
Niềm tin Kitô giáo cũng có cái nhìn về thiên mệnh nhưng hoàn toàn không theo kiểu thụ động, yếm thế. Chúng ta tin nhận thánh ý của Thiên Chúa, nhưng sự tin nhận này không loại bỏ vai trò của sự tự do mà Thiên Chúa tặng ban cho con người. Thiên Chúa không phải là một vị thần chuyên chế quyết định mọi chuyện thành bại hay được thua của con người. Cách riêng những sự tốt xấu theo chiều kích luân lý thì đều có sự tham gia của sự tự do của chính con người. Giáo lý Công giáo dạy rằng chỉ có hành vi nhân linh, nghĩa là những hành vi bao hàm sự hiểu biết và tự do thì mới có giá trị luân lý. Tuy nhiên, để đạt được những điều tốt đẹp, Kitô hữu tin rằng phải cần đến ân sủng của Thiên Chúa, Đấng là cội nguồn của mọi sự thiện hảo. Chúa Kitô đề cập đến chân lý này qua hình ảnh cây nho, cành nho và Người đã khẳng định: “Không có Thầy anh em chẳng làm gì được” (Ga 15, 5).
Sách Xuất Hành tường thuật cuộc chiến giữa quân Israel và quân Amalếch. Trong khi tướng Giosuê đem quân đi giao chiến thì Môsê lên núi cầu nguyện. “Khi nào ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng thế; còn khi ông hạ tay xuống, thì Amalếch thắng thế” (Xh 17, 11). Dữ kiện này muốn nói rằng sự thắng thua của dân Israel là do bởi Thiên Chúa mà thôi. Chính vì thế cần phải gắn bó với Thiên Chúa, đặc biệt bằng sự cầu nguyện.
“Luật của cầu nguyện là luật của niềm tin” (lex orandi, lex credendi). Câu ngạn ngữ trên đã nói lên mối tương quan mật thiết giữa niềm tin với việc cầu nguyện, cầu nguyện riêng tư hay cầu nguyện công khai chính thức qua các cử hành Phụng Vụ. Dĩ nhiên nếu hiểu văn phong dụ ngôn thì chúng ta sẽ nhận ra ý nghĩa chính của câu chuyện dụ ngôn Chúa Giêsu kể về “ông quan tòa chẳng sợ Thiên Chúa mà phải chào thua sự lì lợm của một bà góa” (x.Lc 18, 1-8). Ý nghĩa của câu chuyện dụ ngôn đã được thánh sử Luca nói ngay đầu đoạn Tin Mừng đó là “để dạy các môn đệ phải cầu nguyện luôn, không được nản chí” và cái lý do được nêu lên ở câu cuối đó là lòng tin.
Một vấn nạn: “Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18, 8). Câu than thở của Chúa Kitô khiến chúng ta phải giật mình và cảnh tỉnh. Khi nhân loại ngày càng văn minh tiến bộ, khi nền công nghệ ngày càng tinh xảo và tân kỳ, thì dường như sự tự cao tự đại đang ngày càng xuất hiện dưới nhiều hình thức. Dù nhiều người với cái thói kiêu căng cho rằng “bàn tay ta làm nên tất cả…” đã từng “trắng mắt ra” khi đối diện với những nghịch cảnh vượt quá sức mình để rồi có lúc phải biết “sống chung với lũ”, thế nhưng vẫn còn đó những hình thái ngông nghênh cao ngạo bằng sự độc tôn, độc đoán, độc quyền, chuyên chế… Những hình thức tự tôn vinh, thần thánh hóa bản thân hay tập thể của mình lên hàng muôn năm hay bất diệt vẫn còn nhan nhản đó đây. Một khi sự tự tin đã biến thành sự tự tôn thì lòng tin vào Đấng Tối Cao sẽ suy giảm và rồi sẽ biến mất. Khi con người đã không còn tin vào Đấng Tối Cao thì chắc chắn sẽ chẳng làm được sự gì tốt đẹp đúng nghĩa. Như thế, lòng tin hay đức tin, nói theo ngôn ngữ Kitô giáo, chính là nền tảng của mọi thành quả tốt đẹp mà con người đạt được.
Kitô giáo luôn khẳng định rằng, tin là đón nhận Thánh ý Thiên Chúa và dấn thân hết mình để sống theo thánh Ý đã lãnh nhận. Hai mẫu gương lớn của lòng tin thường được Giáo Hội nói đến đó là Tổ phụ Abraham và Mẹ Maria. Đang là người sinh sống bằng nghề chăn nuôi súc vật thế mà Abraham đã can đảm vâng nghe lời Thiên Chúa mời gọi lên đường đi đến nơi chưa từng biết. Nếu nơi ấy là nơi thiếu cỏ hay thiếu nước thì việc chăn nuôi sẽ phá sản. Tuổi đã cao, người phối ngẫu đã qua thời sinh nở thế mà Abraham vẫn vâng lệnh Thiên Chúa để hiến tế người con trai duy nhất, kẻ sẽ nối dõi tông đường, người sẽ giúp ông tránh được sự bất hiếu với tổ tiên. Khi đón nhận và “xin vâng” như lời sứ thần truyền thì Mẹ Maria đã chấp nhận sự hiểu lầm của người bạn đời, Giuse và chấp nhận cả cái án hình bị ném đá theo luật bấy giờ.
Làm sao có thể đón nhận và thực thi Thánh ý Chúa nếu chúng ta không gặp gỡ và lắng nghe Người phán dạy? Và làm sao chúng ta có thể gặp gỡ Thiên Chúa nếu không chuyên chăm cầu nguyện? Cầu nguyện là nâng tâm hồn lên, gặp gỡ Thiên Chúa, kết hiệp với Người, lắng nghe Người phán dạy để rồi can đảm thực thi. Cầu nguyện là cách thế biểu lộ niềm tin và cũng là phương thế củng cố niềm tin. Vì chúng ta tin nên chúng ta cầu nguyện. Nhờ chúng ta cầu nguyện nên niềm tin của chúng ta được củng cố.
Ai có thể tự hào rằng mình đã vững vàng trong đức tin? Ai có thể tự nhận rằng mình sẵn sàng hy sinh mạng sống để thực thi giới luật yêu thương Chúa Kitô truyền dạy? Ngoại trừ các thánh nhân, có thể nói chúng ta, từ người giáo dân hèn mọn đến vị mục tử trọng chức, thảy đều non kém đức tin, chưa dám xả thân, hiến mình để sống yêu thương đến cùng. Chính vì thế việc chuyên chăm cầu nguyện là điều như tất yếu. Tuy nhiên, cần khẳng định rằng cầu nguyện không phải là để bắt Chúa thực hiện ý muốn của chúng ta, nhưng là để chúng ta biết cách thực thi thánh ý Chúa, nghĩa là để sống đức tin. Và xin đừng quên đức tin chính là chìa khóa dẫn chúng ta đến sự sống đời đời.