Lc 16,19-31
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XXVI Thường Niên -Năm C
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã tác tạo mọi sự cho chúng tôi hưởng dùng, Chúa đã xét xử công bình. Vì chúng tôi đã phạm tội và không tuân giữ các giới răn Chúa; nhưng xin Chúa hãy ban cho danh Chúa được vinh hiển, và xin hãy đối xử với chúng tôi theo lượng từ bi của Chúa.
Dẫn vào Thánh Lễ
Anh chị em thân mến! Phúc hay họa không phải bởi của cải, nhưng chính là bởi người sở hữu của cải, bởi cách sống và cách sử dụng của cải đó: có biết chia sẻ và phân phối của cải ấy cách công bằng và bác ái không?
Dụ ngôn người phú hộ và Lazarô mô tả một bức tranh tương phản, một khoảng cách rất gần mà lại rất xa, hai con người với hai cuộc đời, hai hoàn cảnh trái ngược nhau. Nhà phú hộ dư ăn dư mặc, Lazarô nghèo nàn đói lả. Hai con người ấy thật gần nhau trong khoảng cách, cách nhau có cái cổng, một cái cổng luôn khép kín như lòng người giầu có, nhưng họ lại thật xa nhau trong tình người.
Nhìn vào gương người phú hộ trong bài Tin Mừng hôm nay và người ăn xin ngồi chờ những mẩu bánh vụn từ bàn ăn của người phú hộ rơi xuống, chúng ta hãy tưởng tượng còn biết bao Lazarô trên thế giới cũng đang chờ đợi sự hảo tâm và chia sẻ của mỗi người chúng ta, là những người may mắn hơn họ. Người tín hữu đúng nghĩa là người luôn biết chia sẻ hơn là chiếm hữu cho bản thân. Chúng ta hãy thành tâm thống hối về những việc làm lãng phí, vô ích; và những tính toán hẹp hòi, ích kỷ đối với những người nghèo khổ đang cần đến lòng tương trợ và yêu thương của chúng ta.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, khi Chúa thương xót và tha thứ, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả; xin không ngừng ban ơn giúp chúng con đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban mà chúng con đang hết lòng theo đuổi, chúng con cầu xin….
Bài Ðọc I: Am 6, 1a. 4-7
“Các ngươi đã mê đắm và ca hát, giờ đây các ngươi bị lưu đày.
Trích sách Tiên tri Amos.
Ðây Chúa toàn năng phán: “Khốn cho các ngươi là những kẻ phú quý ở Sion, và tự kiêu trên núi Samaria. Các ngươi đã nằm ngủ trên giường ngà, mê đắm trên ghế dài: ăn chiên con trong đoàn và bê béo trong đàn; và ca hát theo tiếng đàn cầm thụ; người ta nghĩ mình như Ðavit, có những nhạc khí, dùng chén lớn uống rượu, lấy dầu hảo hạng xức lên mình, và chẳng thương hại gì đến nỗi băn khoăn của Giuse; vì thế, giờ đây họ phải lưu đày và đi đầu các kẻ lưu đày; những buổi yến tiệc của các kẻ buông tuồng sẽ không còn nữa”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 145, 7. 8-9a. 9bc-10
Ðáp: Linh hồn tôi ơi, hãy ngợi khen Chúa (c. 2a).
Xướng: Chúa là Ðấng trả lại quyền lợi cho người bị ức, và ban cho những người đói được cơm ăn. Thiên Chúa cứu gỡ những người tù tội.
Xướng: Thiên Chúa mở mắt những kẻ đui mù; Thiên Chúa giải thoát những kẻ bị khòm lưng khuất phục; Thiên Chúa yêu quý các bậc hiền nhân; Thiên Chúa che chở những khách kiều cư.
Xướng: Thiên Chúa nâng đỡ những người mồ côi quả phụ, và làm rối loạn đường nẻo đứa ác nhân. Thiên Chúa sẽ làm vua tới muôn đời, Sion hỡi, Thiên Chúa của ngươi sẽ làm vua tự đời này sang đời khác.
Bài Ðọc II: 1 Tm 6, 11-16
“Con hãy gìn giữ huấn lệnh cho tới ngày Chúa lại đến”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Hỡi người của Thiên Chúa, hãy theo đuổi đức công chính, lòng đạo hạnh, đức tin, đức ái, đức nhẫn nại, đức hiền lành. Con hãy chiến đấu trong cuộc chiến đấu chính nghĩa của đức tin. Hãy cố đoạt lấy sự sống đời đời mà con đã được kêu gọi tới và cũng vì đó, con đã mạnh dạn tuyên xưng đức tin trước mặt nhiều nhân chứng. Cha chỉ thị cho con trước mặt Thiên Chúa, Ðấng làm cho muôn vật được sống, và trước mặt Ðức Giêsu Kitô, Ðấng đã làm trước mặt Phongxiô Philatô, lời tuyên xưng thẳng thắn, con hãy giữ gìn huấn lệnh đó cho tinh tuyền và không thể trách được, cho tới ngày Chúa chúng ta là Ðức Giêsu Kitô lại đến, mà đến thời đã định, Ðấng phúc lộc và quyền năng duy nhất sẽ tỏ ra, Người là Thiên Chúa, Vua các vua và Chúa các chúa, Ðấng độc nhất trường sinh bất tử, Người ngự trong ánh sáng siêu phàm, không một ai trong loài người đã xem thấy hay có thể xem thấy: (kính chúc) vinh dự và quyền năng cho Người muôn đời. Amen!
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 1, 14 và 12b
Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang nghe, Chúa có lời ban sự sống đời đời. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 16, 19-31
“Ngươi đã được sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
‘Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này’. Abraham nói lại: ‘Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được’.
Người đó lại nói: ‘Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này’. Abraham đáp rằng: ‘Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài’. Người đó thưa: ‘Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải’. Nhưng Abraham bảo người ấy: ‘Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu'”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót, Người luôn yêu thương và nâng đỡ những người nghèo khổ. Với lòng tin tưởng cậy trong, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:
1. “Hãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị chủ chăn trong Hội Thánh, sống triệt để điều răn yêu thương, luôn nâng đỡ những người yếu thế và những ai bị bỏ rơi.
2. “Có một người nghèo khó tên là La-da-rô”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các nhà lãnh đạo quốc gia, luôn quan tâm đến những người có hoàn cảnh khó khăn về vật chất và tinh thần trong xã hội hôm nay.
3. “Hãy gắng trở nên người công chính”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho những người đang sống trong tình trạng tội lỗi, biết sám hối trở về với Thiên Chúa, để biến đổi cuộc đời mình theo tinh thần Tin Mừng.
4. “Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe các vị đó”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn vâng nghe Lời Chúa và giáo huấn của Hội Thánh, để mỗi ngày sống thánh thiện hơn.
Chủ tế: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã đến trần gian để cứu độ chúng con. Xin cho chúng con nhận ra Chúa nơi những anh chị em đang gặp hoàn cảnh khó khăn và bệnh tật, để giúp họ vững tin và hy vọng vào Chúa. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con dâng những lễ vật này, xin Chúa vui lòng chấp nhận, và mở cho chúng con nguồn mạch mọi ơn phúc. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Lạy Chúa, đối với tôi tớ Chúa, xin nhớ lại lời Chúa, vì Chúa đã cho tôi hy vọng vào lời Chúa, đó là điều an ủi tôi trong lúc tôi khốn khổ.
Hoặc đọc:
Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa, là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình vì anh em.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, trong thánh lễ này, chúng con đã chung phần đau khổ với Ðức Kitô Con Một Chúa; xin Chúa thương đổi mới xác hồn chúng con, để chúng con được hưởng vinh quang với Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
Suy niệm
… và những điều thiếu sót…
“Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô… nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông rớt xuống mà ăn cho no.” (Lc 16,19-31)
Suy niệm: Từ bàn ăn của ông nhà giàu đến chiếc cổng nơi anh La-da-rô nằm, mình đầy mụn nhọt, khoảng cách chỉ vài bước chân, nhưng ông với anh La-da-rô dường như cách nhau đến cả hàng tỷ năm ánh sáng! Ông thấy La-da-rô mà như không thấy, anh có đó mà như chẳng hiện hữu trong mắt ông, vì ông nào quan tâm đến anh: con người anh, sự cùng cực, nỗi đau khổ của anh, mặc kệ! Ông không xem đó là chuyện của ông! Trong đầu ông chỉ có một quan tâm là hưởng thụ tiện nghi vật chất trong thế giới riêng của mình. Ông đúng là hình tượng con dê ở bên trái trong dụ ngôn Ngày phán xét chung của Đức Giê-su; chẳng lạ gì khoảng cách không lấp đầy giữa ông và La-da-rô trong thế giới này trở thành vực thẳm không thể vượt qua được đối với ông ở thế giới bên kia.
Mời Bạn: Tên La-da-rô tiếng Híp-ri có nghĩa là “Chúa là sự giúp đỡ của tôi.” Mọi người nghèo được gọi chung là La-da-rô, mang hình ảnh La-da-rô, người được Thiên Chúa cứu giúp. Còn tên người phú hộ có thể là tên mỗi người chúng ta. Nếu sống vô cảm, ích kỷ, không chia sẻ, chỉ lo cho bản thân mình, thì ai trong ta cũng có thể là người phú hộ, hay nói cách khác, điền tên mình vào chỗ trống tên người phú hộ. Đó có phải là tên của bạn không?
Sống Lời Chúa: Tôi tập sống quan tâm đến người nghèo chung quanh, sẵn sàng mở rộng tâm hồn chia sẻ với họ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin tha thứ cho con vì những việc bác ái, chia sẻ đáng phải làm mà con đã không làm. Xin cho con có một trái tim biết cảm thông với nỗi khổ của anh em. Amen.
Tiền
Cách đây mấy năm, một nguyệt san xuất bản tại Luân Đôn có yêu cầu độc giả đưa ra một định nghĩa về tiền bạc và cho biết độc giả nào đưa ra câu định nghĩa hay nhất sẽ được trọng thưởng. Toà soạn đã nhận được hàng ngàn câu định nghĩa khác nhau và đây là câu định nghĩa đã trúng giải nhất: Tiền bạc là giấy thông hành đại đồng, với nó chúng ta có thể đi bất cứ nơi đâu trên thế giới này ngoại trừ lên thiên đàng là không được. Với nó, chúng ta có thể mua sắm mọi sự, trừ hạnh phúc là không thể được.
Thật là một câu định nghĩa chí lý, nó diễn tả một sự thật mà chúng ta thường quên, hay biết mà giả điếc làm ngơ không muốn nghĩ tới và cũng không muốn nghe nói tới. Nó cũng giúp giải thích lý do tại sao người giàu tiền bạc và của cải vật chất lại khó được ơn cứu độ hay thường đánh mất đi ơn cứu độ của mình.
Từ câu định nghĩa trên, chúng ta đi vào đoạn Tin Mừng hôm nay và chúng ta nhận thấy: Ladarô không phải vì nghèo mà được vào thiên đàng, còn ông phú hộ không phải vì giàu mà bị sa hoả ngục. Đúng thế, Ladarô được hạnh phúc chắc hẳn là vì anh đã không oán trách và mất đi niềm tin của mình vào Thiên Chúa, dù phải sống trong cảnh khốn cùng. Còn ông phú hộ đã đánh mất ơn cứu độ chỉ vì ông ta đã sống ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến mình và ăn chơi hưởng thụ đến độ không còn nhìn thấy hay giả bộ không nhìn thấy để khỏi phải trợ giúp cho Ladarô.
Và như thế tư tưởng và đường lối của Thiên Chúa hoàn toàn khác xa với tư tưởng và đường lối của người đời, bởi vì người đời coi danh vọng, tiền bạc và thành công là bảo đảm của ơn cứu độ để rồi không cần và không trông đợi gì nơi Thiên Chúa nữa. Trong khi đó, đối với Thiên Chúa thì chỉ có người nghèo, người biết sống theo quan niệm của Ngài, người có được cái nhìn của Ngài mới là những cộng sự viên cần thiết mà thôi. Chỉ có người biết sống theo tình thần nghèo khó, nghĩa là luôn ý thức những hạn hép và bất toàn của mình, không tự cứu rỗi được, nên phải mở rộng cõi lòng đón nhận ơn Chúa, cậy dựa vào lòng thương xót của Ngài là được cứu rỗi.
Và trong ý nghĩa đó, người có nhiều tiền của cũng có thể là người nghèo và được cứu độ vì đã biết sống theo tinh thần của Chúa, liêm chính trong công ăn việc làm, quảng đại chia sẻ tiền bạc vật chất cũng như tinh thần cho anh em. Đồng thời kẻ không có một đồng xu dính túi cũng vẫn có thể là người giàu vì tâm hồn bất chính, ích kỷ và kiêu căng, cậy dựa vào sức riêng của mình không cần đến Chúa và ơn thánh của Ngài. Bởi đó hãy hoán cải ngay từ bây giờ bởi vì giây phút hiện tại mới thực là quan trọng, nó chính là thời điểm duy nhất chúng ta có thể sống như chúng ta muốn và xây dựng cho tương lai vĩnh cửu một cách hữu hiện nhất, vì ngày mai phải được bắt đầu từ ngày hôm nay.
Tiền bạc
Tại sao ông phú hộ lại bị trầm luân trong hoả ngục?
Câu trả lời thật đơn sơ: sở dĩ như vậy vì con tim ông đã trở thành chai đá. Mặc dù sống trên nhung lụa, ăn sang mặc quý, thế mà ông lại không hề biết ra tay giúp đỡ cho Lagiarô, là kẻ bần cùng, luôn ngồi trước cửa nhà ông, để trông mong một chút của bố thí dư thừa.
Xem thế, chúng ta thấy: tiền bạc cũng như vật chất là những ơn huệ Chúa tặng ban. Chúng ta được phép sử dụng trước hết là để bảo đảm một cuộc sống ấm no, xứng đáng với phẩm giá con người, cho chính bản thân, cũng như những người thân yêu. Thế nhưng ngoài mục đích đó ra chúng ta còn có bổn phận phải chia sẻ và giúp đỡ những người chung quanh, nhất là những kẻ bần hàn túng thiếu, như người xưa đã bảo: Hữu lộc bất khả hưởng tận. Có tiền bạc không nên hưởng một mình. Chính những hành động bác ái yêu thương này sẽ có một giá trị vô song vì khi chúng ta thương giúp người khác là chúng ta thương giúp cho chính Chúa. Khi chúng ta làm phúc bố thì là chúng ta hành động một cách khôn ngoan, tạo cho mình một kho tàng ở đời sau.
Để giúp chúng ta hiểu điều đó, tôi xin kể lại một câu chuyện. Ý nghĩa của câu chuyện này, là hãy biết dùng tiền bạc vật chất để tạo cho mình những bè bạn, sẽ bênh vực và giúp đỡ chúng ta bước vào quê trời:
Ông chủ một thửa vườn chôm chôm nọ, sáng hôm ấy thấy hai em nhỏ đứng ngoài cổng, đưa mắt nhìn vào những trái chôm chôm chín đỏ mà thèm thuồng. Ông là một người yêu thích trẻ nhỏ, nên cho gọi hai em lại và bảo: Hai em cứ việc vô vườn mà ăn, nhưng không được đem trái nào đi. Trước khi hai em ấy về, ông đã khám qua các túi và hài lòng vì không thấy một trái chôm chôm nào. Nhưng sau đó ông lấy làm lạ vì thấy hai em cứ đi dọc theo hàng rào, rồi thỉnh thoảng lại cúi xuống lượm một cái gì đó. Đoán được cái mẹo vặt của hai em, ông cho gọi hai em lại và vặn hỏi. Hai em đành phải thú nhận rằng mình có ném mấy quả ra ngoài hàng rào, để rồi sau đó sẽ lượm và đem về cho em. Ông chủ khen hai em đã hành động khôn ngoan và cho phép hai em được mang những quả chôm chôm ấy đi.
Hai em nhỏ là mỗi người chúng ta. Ông chủ là Thiên Chúa. Còn thửa vườn là thế gian, nơi chúng ta đang sống. Những trái chôm chôm là những sự tốt lành chúng ta có được, chẳng hạn như tiền bạc, cơm gạo, áo quần. Những sự tốt lành ấy chúng ta không thể đem theo khi giã từ cuộc sống. Tuy nhiên chúng ta có một phương cách hành động, để ném vào đời sau những cái chúng ta đang có, đó là chúng ta hãy biết chia sẻ phần tiền bạc vật chất ấy cho những người nghèo khổ và giúp đỡ cho những người túng thiếu…
Điều này Chúa không cấm mà còn khuyến khích chúng ta nữa, bởi vì trong ngày phán xét Chúa sẽ nói với chúng ta: Khi Ta đói, các ngươi đã cho ăn; khi Ta khát các ngươi đã cho uống; khi Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; khi ta đau yếu và bị cầm tù, các ngươi đã viếng thăm… Nếu hành động khôn ngoan như thế, chúng ta sẽ xứng đáng là những người con cái Chúa và chắc chắn chúng ta sẽ được Chúa ân thưởng bội hậu. Bởi vì giúp đỡ người khác chính là cách thức chúng ta đầu tư cho cuộc sống mai sau.
Liên đới
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt
Toàn cầu hóa đã giúp nhân loại phát triển tình liên đới. Nhân loại trở nên một cộng đồng sinh mệnh. Sự an nguy không còn của riêng ai mà là của tất cả mọi người. Cứu người chính là cứu mình. Vì một thảm họa nếu không sớm được ngăn chặn, sẽ mau chóng lan tràn khắp thế giới. Liên đới đang trở thành đức tính không thể thiếu được trong đời sống hiện tại. Nó không chỉ là một việc làm thiện nguyện mà còn là một nhiệm vụ cấp bách của mọi công dân trên hành tinh. Biết sống liên đới, nhân loại đang đi vào con đường Phúc Âm.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đã nhiều lần nhắc đến tình liên đới. Phải liên đới vì mọi người đều là anh em với nhau. Phải liên đới vì đó là điều kiện vào Nước Trời.
Bài Phúc Âm hôm nay cho ta thấy điều đó. Có lẽ khi đọc bài dụ ngôn này, có nhiều người bất mãn tự hỏi: “Ông nhà giàu đâu có tội gì mà phải xuống hỏa ngục. Ông không gian tham, trộm cắp, bóc lột. Tiền của do công sức mồ hôi nước mắt ông làm ra, ông có quyền ăn xài chứ? Giàu có đâu phải là tội?”.
Vâng, giàu có đâu phải là một tội. Tuần trước Chúa Giêsu đã cho ta thấy giá trị tích cực của tiền bạc khi dạy ta hãy dùng tiền của mua lấy bạn hữu để họ đưa ta vào cuộc sống vĩnh cửu. Tiền bạc, nếu biết sử dụng, sẽ có giá trị tích cực. Nhưng nếu không biết sử dụng, sẽ trở thành nguy cơ.
Nguy cơ thứ nhất là: tiền bạc có thể mê hoặc tâm hồn.
Khi đó tiền bạc sẽ trở thành sợi dây trói buộc. Tâm hồn mê tiền bạc giống như con chim bị cột, không cất cánh bay cao, bay xa được. Đó là trường hợp chàng thanh niên đạo đức trong Phúc Âm. Anh đến hỏi Chúa Giêsu làm thế nào để được sống đời đời. Anh muốn vươn lên, muốn tiến bộ trên đường đức hạnh. Nhưng tiền bạc đã ngăn cản bước tiến của anh. Chúa Giêsu cất tiếng gọi anh. Nhưng tiền bạc đã trói buộc bước chân. Và anh bỏ cuộc quay về. Đành cam chịu với nếp sống tầm thường xưa cũ.
Nguy cơ thứ hai là: tiền bạc dễ làm cho trái tim thành xơ cứng, chai đá.
Người có nhiều tiền bạc dễ rơi vào tình trạng tự mãn. Tự mãn với những gì mình có, người giàu sẽ không cần tới ai khác và vì thế sẽ không chú ý đến những người chung quanh. Đó là trường hợp ông nhà giàu trong bài Phúc Âm hôm nay. Ông có nhà cao cửa rộng, mặc toàn gấm vóc lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Chỉ mải mê hưởng thụ, ông không có thời giờ nghĩ đến người khác. Ladarô nằm thoi thóp bên cửa nhà mà ông không nhìn thấy. Ladarô có rên rỉ vì đau đớn, đói khát ông cũng không nghe thấy. Tự mãn đã khiến trái tim ông khép chặt lại, biến ông thành vô cảm trước những đau khổ của tha nhân. Những mẩu bánh dư thừa, ông đâu có tiếc gì. Thế nhưng ông chẳng có thời giờ nghĩ đến Ladarô. Và người ta vất những mẩu bánh dư thừa vào thùng rác trong khi Ladarô mơ ước được những mẩu bánh dư ăn cho đỡ đói. Tự mãn đã biến ông nhà giàu thành ích kỷ, thiếu tình liên đới.
Nguy cơ lớn nhất mà tiền bạc có thể dẫn tới: đó là làm cho ta mất hạnh phúc đời đời.
Hạnh phúc trên Nước Trời là một cuộc sống hiệp thông trong tình yêu của Chúa Ba Ngôi. Tình yêu của Chúa Ba Ngôi là một tình yêu dâng hiến trọn vẹn. Cho đi tất cả để nhận lãnh được tất cả. Những người ích kỷ không biết cho đi, không biết chia sẻ, không thể tham dự vào sự sống hiệp thông này. Vì thế, người ích kỷ là người tự chọn con đường xuống hỏa ngục. Kẻ khép cửa lòng trước nỗi khốn cùng của tha nhân, là người tự đào huyệt chôn mình. Người sống thiếu tình liên đới là người tự trục xuất mình ra khỏi Nước Trời.
Bây giờ thì chúng ta hiểu tại sao ông nhà giàu lại bị đày đọa trong hỏa ngục. Ông nhà giàu không có tội gì. Ông chỉ có tội thiếu sót: thiếu sót tình liên đới, thiếu sót sự chia sẻ. Trước đây ông đóng kín cửa để tự ngăn mình với Ladarô. Nay cánh cửa đó biến thành vực sâu thăm thẳm chia cắt hai người. Trước kia ông chỉ cần xoay nắm mở cửa là gặp được Ladarô. Nay ông không tài nào vượt qua được vực thẳm ngăn cách. Trước kia ông nghĩ sẽ không bao giờ cần tới Ladarô. Nay ông biết mình cần Ladarô cho mình một giọt nước thì đã trễ. Tình liên đới nếu không tạo lập ở thế gian, khi chết rồi sẽ không còn cơ hội nữa.
Qua dụ ngôn này, Chúa muốn dạy ta biết: Ta sống trong cuộc đời không đơn lẻ, nhưng sống với người khác. Người ta không phải là những đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Trái lại vận mệnh chúng ta đan xen vào nhau. Vì thế trách nhiệm liên đới là không thể thiếu được. Do đó cần phải quan tâm đến những người chung quanh mình. Sự quan tâm này không phải tự nhiên có được, nhưng phải tập luyện hằng ngày. Phải rèn luyện một trái tim nhạy bén biết cảm thương những cảnh ngộ bất hạnh. Phải rèn luyện một trái tim quảng đại sẵn sàng chia sẻ với những anh em thiếu thốn.
Lạy Chúa, xin mở mắt con để con nhìn thấy Chúa trong những anh em sống chung quanh con. Xin mở tai con để con nghe được tiếng họ đang than van đau khổ. Xin mở trái tim con để con biết chia sẻ với mọi người những niềm vui, nỗi buồn của họ. Amen.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1) Tôi có quan tâm đến những người sống chung quanh tôi, đặc biệt những người nghèo khổ không?
2) Đời sống tôi cần đến người khác cả về phương diện tự nhiên lẫn phương diện siêu nhiên. Tôi có ý thức điều đó không?
3) Một đời sống quá đầy đủ có thể là nguy cơ cho đời sống thiêng liêng. Tôi làm cách nào để tránh rơi vào nguy cơ này?
4) Tại sao ông nhà giàu phải vào hỏa ngục?
LADARÔ ĐƯỢC AN ỦI
(CHÚA NHẬT TUẦN 26 TN NĂM C)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 26 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Khi Chúa thương xót và thứ tha, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả, xin Chúa không ngừng ban ơn giúp chúng ta đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban, và chúng ta đang hết lòng theo đuổi.
Đạt tới hạnh phúc Chúa đã hứa ban, nhờ lòng mến dồi dào, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích thư của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Philípphê: Thánh Phaolô tạ ơn Thiên Chúa. Giữa thánh Phaolô và cộng đoàn tín hữu Philípphê, có một tình bằng hữu sâu sắc: tất cả đã chịu đau khổ… Điều tôi khẩn khoản nài xin là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên, để nhận ra cái gì là tốt hơn; tôi cũng xin cho anh em được nên tinh tuyền và không làm gì đáng trách. Tôi tin chắc rằng: Đấng đã bắt đầu thực hiện nơi anh em một công việc tốt lành, cũng sẽ đưa công việc đó tới chỗ hoàn thành, cho đến ngày Đức Kitô Giêsu quang lâm.
Đạt tới hạnh phúc Chúa đã hứa ban, nhờ ân sủng Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư của thánh Pôlicáp: Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ… Thiên Chúa đã cứu độ và kêu gọi chúng ta vào dân thánh của Người, không phải vì công kia việc nọ chúng ta đã làm, nhưng là do kế hoạch và ân sủng của Người. Ân sủng đó Người đã ban cho chúng ta từ muôn thuở trong Đức Kitô Giêsu. Xin đừng làm rạng rỡ chúng con, vâng lạy Chúa, xin đừng, nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ, bởi vì Ngài thành tín yêu thương.
Đạt tới hạnh phúc Chúa đã hứa ban, nhờ tuân giữ điều răn Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách ngôn sứ Amốt: Giờ đây, chúng sẽ bị lưu đày. Thế là tan tác bè lũ quân phè phỡn. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 145 cho thấy: Ca tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi! Chúa là Đấng giữ lòng trung tín mãi muôn đời, xử công minh cho người bị áp bức, ban lương thực cho kẻ đói ăn. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, trích thư thứ nhất của thánh Phaolô tông đồ gửi ông Timôthê: Hãy tuân giữ điều răn của Chúa cho đến ngày Chúa chúng ta xuất hiện.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Đức Giêsu Kitô vốn giàu sang phú quý, nhưng đã trở nên khó nghèo, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Trong bài Tin Mừng, thánh Luca tường thuật: Con đã nhận phần phước của con rồi; còn Ladarô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, Ladarô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Đức Giêsu đã lấy cái nghèo của mình mà làm cho ta trở nên giàu có, Người đã biến bất hạnh thành niềm an ủi cho ta, vì thế, ta hãy tuân giữ giới luật yêu thương, mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách, cho đến ngày Người xuất hiện. Chúa là Đấng giữ lòng trung tín mãi muôn đời, Người phù trợ những khách ngoại kiều, nâng đỡ cô nhi quả phụ, nhưng, phá vỡ mưu đồ bọn ác nhân. Người cho những kẻ sống yên ổn tại Xion, và sống an nhiên tự tại trên núi Samari sẽ bị lưu đày, và bị tan tác. Ơn cứu độ là ơn nhưng không của Chúa, không phải vì công kia việc nọ ta đã làm, nhưng, do kế hoạch và ân sủng của Người. Đấng đã làm cho Đức Giêsu trỗi dậy từ cõi chết cũng sẽ cho ta được trỗi dậy, nếu ta thi hành ý muốn của Người, nếu ta bước đi theo đường lối mệnh lệnh của Người và yêu mến những gì Người yêu mến. Điều đẹp lòng Chúa là: lòng mến của ta ngày thêm dồi dào, khiến ta được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên, để nhận ra cái gì là tốt hơn, chứ không như ông phú hộ ngu xuẩn: chỉ biết lo yến tiệc, phần phước đời này, mà quên lo phần phúc Nước Trời. Khi Chúa thương xót và thứ tha, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả, ước gì nhờ ơn Chúa giúp, ta đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban, và ta đang hết lòng theo đuổi. Ước gì được như thế!
Suy niệm Lời Chúa: Chúa Nhật 26 Thường Niên C
“Ngươi đã được sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ”. (Lc 16, 19-31)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
‘Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này’. Abraham nói lại: ‘Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được’.
Người đó lại nói: ‘Ðã vậy, tôi nài xin Cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này’. Abraham đáp rằng: ‘Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài’. Người đó thưa: ‘Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải’. Nhưng Abraham bảo người ấy: ‘Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu'“.
Bài Suy niệm Chúa nhật 26 Thường niên -Năm C
Jos. Vũ Đình Bình
Sống không chỉ cho riêng mình
Hôm nay, Chúa Nhật 26 Thường Niên C, Tin Mừng Thánh Luca thuật lại câu chuyện mà nhiều người vẫn thường gọi là dụ ngôn “Ông Phú Hộ và Ladarô”. Dụ ngôn này không chỉ là một câu chuyện, mà còn là một tấm gương soi chiếu vào chính cuộc đời của chúng ta.
Nhà phú hộ kia sống trong nhung lụa, ngày ngày tiệc tùng linh đình. Ngay trước cổng nhà ông phú hộ, có một người hành khất tên là Ladarô, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Chỉ có những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy.
Vấn đề ở đây không phải là ông phú hộ phạm tội gì lớn lao. Ông không cướp của, không giết người. Tội của ông là sự vô tâm, vô cảm. Ông không nhìn thấy Ladarô. Ông không nghe thấy tiếng than vãn. Mặc dù Ladarô nằm ngay trước cửa nhà, nhưng trong mắt ông, Ladarô không tồn tại. Sự giàu có đã tạo ra một bức tường vô hình, một vực thẳm của sự dửng dưng ngăn cách ông với những đau khổ của người khác.
Thế rồi cả hai cùng chết. Cuộc sống đời này kết thúc, và sự thật trần trụi được phơi bày. Ladarô, người bị xã hội ruồng bỏ, được đưa lên “lòng tổ phụ Abraham”, một hình ảnh của sự bình an và hạnh phúc vĩnh cửu. Còn nhà phú hộ, người sống trong vinh hoa phú quý, lại phải chịu cực hình trong hỏa ngục.
Dụ ngôn này cho chúng ta thấy hai khoảng cách, hai vực thẳm:
- Vực Thẳm Thứ Nhất: Khoảng cách giữa kẻ giàu và người nghèo. Chúa Giêsu không lên án sự giàu có. Ngài lên án cách sống chỉ biết hưởng thụ mà bỏ quên người khác. Vấn đề không ở tiền bạc, mà ở cách ta sử dụng nó. Tiền bạc có thể là một phương tiện để phục vụ, để yêu thương, nhưng cũng có thể trở thành một bức tường giam hãm, làm chai sạn trái tim ta. Ông phú hộ đã để sự giàu có của mình trở thành vực thẳm ngăn cách ông với Ladarô.
- Vực Thẳm Thứ Hai: Khoảng cách giữa đời này và đời sau. Khi nhà phú hộ cầu xin “Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi”, ông đã nhận ra vực thẳm không thể vượt qua giữa hỏa ngục và thiên đàng. Ông muốn quay về để cảnh báo anh em mình, nhưng Abraham nói rõ: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri”. Điều này có nghĩa là Thiên Chúa đã ban cho chúng ta Lời Chúa và lương tâm để nhận biết và sống đúng. Nếu chúng ta không lắng nghe Lời Chúa, không hành động theo lương tâm mình ngay khi còn sống, thì ngay cả khi có người từ cõi chết sống lại cũng không thể lay chuyển được chúng ta. Lòng tin và sự thay đổi phải đến từ một quyết định tự do và chân thành khi chúng ta còn có thể.
Vậy, câu chuyện này nhắc nhở chúng ta điều gì?
- Thứ nhất, hãy mở rộng đôi mắt và trái tim mình. Ladarô có thể là bất kỳ ai trong cuộc sống của chúng ta: người ăn xin trước cổng nhà thờ, người hàng xóm cô đơn, người bạn đang gặp khó khăn, hay thậm chí là một thành viên trong gia đình đang khao khát được lắng nghe. Đừng để cuộc sống bận rộn, những lo toan của riêng mình làm chúng ta trở nên vô tâm. Hãy học cách nhìn, cách lắng nghe, và cảm nhận nỗi đau của người khác.
- Thứ hai, hãy chia sẻ những gì mình có. Không cần phải là một người giàu có mới có thể giúp đỡ. Tấm lòng quan trọng hơn của cải. Một lời nói động viên, một nụ cười, một bữa cơm, hay chỉ là một chút thời gian dành cho người khác cũng đủ để lấp đầy vực thẳm cô đơn và đau khổ. Tình yêu thương và sự chia sẻ là chiếc cầu duy nhất nối kết chúng ta với Thiên Chúa và với tha nhân.
- Thứ ba, hãy lắng nghe Lời Chúa ngay hôm nay. Chúng ta không thể chờ đợi một phép lạ hay một dấu chỉ từ trời mới thay đổi. Lời Chúa, qua Kinh Thánh, qua các bài giảng, qua chính những biến cố cuộc đời, luôn mời gọi chúng ta mỗi ngày. Hãy lắng nghe và thực hành Lời Chúa, vì Lời Chúa chính là con đường dẫn chúng ta đến sự sống đời đời, nơi không còn khoảng cách hay vực thẳm nào nữa.
Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện, xin Chúa ban cho chúng ta một trái tim quảng đại, biết yêu thương và chia sẻ, để cuộc đời chúng ta không chỉ là một chuỗi ngày hưởng thụ, mà là một hành trình đi tìm và mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh. Amen.
Tải về: PowerPoint-CN26TN-C