TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C

“Các con hãy sẵn sàng”. (Lc 12,32-48)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 19 THƯỜNG NIÊN

Thứ sáu - 08/08/2025 14:55 |   31
“Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. (Mt 18,21-19.1)

14/08/2025
Thứ năm tuần 19 THƯỜNG NIÊN
Thánh Maximilianô M. Kônbê, lm, tử đạo

t5 t19 TN

Mt 18,21-19,1


tha thứ: chìa khoá của lòng thương xót
“Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.
(Mt 18,21-19.1)

Suy niệm: Thiên Chúa là vị Vua nhân từ, Ngài đã tha thứ cho ta muôn vàn tội lỗi ta xúc phạm đến Ngài. Nhưng Chúa tha thứ và mời gọi chính con người cũng phải thể hiện sự nhân từ đối với nhau. Chính vì thế, chúng ta lặp đi lặp lại mỗi khi cất lên trong kinh Lạy Cha: “Xin Cha tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.” Chẳng lẽ chúng ta cứ mãi xin sự nhân từ trong khi chúng ta chống lại chính người anh em trước nhan Thánh Chúa. Hơn thế nữa, món nợ của con người với nhau chẳng là gì khi so sánh với món nợ của con người đối với Chúa.

Mời Bạn: Hãy nhìn nhận lại chính mình, biết bao nhiều lần bạn khấn hứa với Chúa là sẽ sống tốt hơn, sẽ thay đổi đời sống nên thánh thiện, vậy mà sa ngã vẫn hoàn sa ngã, con đường cũ vẫn không thể thoát ra. Nhưng Chúa vẫn nhẫn nại, nhân từ mời gọi con người nắm lấy tay Ngài để được Ngài nâng đỡ và dẫn bước. Nên trong cung cách sống, chính bạn cũng hãy có sự nhẫn nại đối với tha thân và những người thân yêu, không bỏ rơi, không mặc kệ, nhưng hãy tha thứ, đồng hành nâng đỡ và giúp nhau sống tốt lành.

Sống Lời Chúa: Luôn ngẫm lời kinh ngắn gọn: “xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” để chúng ta nằm lòng cung cách sống với tha thân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho lời chúng con cất lên trên môi miệng trong kinh Lạy Cha được ơn Chúa giúp sức để chúng con quảng đại tha thứ cho những ai đã xúc phạm đến chúng con. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

Thứ năm tuần 19 THƯỜNG NIÊN
 

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, xin Chúa nhìn lại lời minh ước, và xin đừng nỡ lãng quên đời sống con người cơ khổ. Lạy Chúa, xin Chúa đứng lên xét xử, và xin đừng quên lãng những ai tìm kiếm Chúa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con đã được phúc gọi Chúa là Cha; xin cho chúng con ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Gs 3, 7-10a. 11. 13-17

“Hòm giao ước của Thiên Chúa sẽ dẫn các ngươi qua sông Giođan”.

Trích sách ông Giosuê.

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Giosuê rằng: “Hôm nay Ta sẽ bắt đầu tôn ngươi lên trước mặt toàn thể Israel, để chúng biết rằng: Ta đã ở với Môsê thế nào, thì cũng sẽ ở với ngươi như vậy. Phần ngươi, ngươi hãy truyền lệnh này cho các thầy tư tế mang hòm giao ước rằng: “Khi các thầy đã đến sông Giođan, các thầy hãy đứng giữa lòng sông”.

Rồi Giosuê nói với con cái Israel rằng: “Hãy tiến lại đây mà nghe lời Chúa là Thiên Chúa các ngươi”. Và Giosuê nói: “Cứ dấu này mà các ngươi nhận biết Thiên Chúa hằng sống ở giữa các ngươi. Ðó là hòm giao ước của Thiên Chúa, chủ tể địa cầu, sẽ dẫn các ngươi qua sông Giođan. Khi các thầy tư tế mang hòm giao ước của Thiên Chúa, chủ tể địa cầu, vừa đặt chân trong nước sông Giođan, thì nước phía dưới tiếp tục chảy đi và khô cạn, còn nước phía trên thì dừng lại thành một khối”.

Vậy, khi dân nhổ trại để qua sông Giođan, thì các thầy tư tế mang hòm giao ước đi trước dân. Vừa khi những người mang hòm giao ước đến sông Giođan và chân họ đụng nước, (suốt mùa gặt, sông Giođan tràn lan dọc theo hai bên bờ) thì nước từ nguồn chảy xuống dừng lại một nơi, từ xa trông như dãy núi kéo dài, từ thành Ađam đến luỹ Sarthan; còn phần nước phía dưới chảy vào biển Araba tức là Biển Mặn, thì chảy cạn hết. Dân vượt qua nhắm thẳng thành Giêricô. Các thầy tư tế mang hòm giao ước của Thiên Chúa đứng yên trên đất khô, giữa sông Giođan, và dân đi qua lòng sông khô cạn.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 113A, 1-2. 3-4. 5-6

Ðáp: Alleluia.

Xướng: Hồi Israel ra khỏi Ai-cập, nhà Giacóp thoát xa dân mọi, Giuđa đã trở nên cung thánh, Israel biến thành vương quốc của Người. – Ðáp.

Xướng: Biển khơi xem thấy và chạy trốn, Giođan thì bước lại đàng sau. Núi non nhảy chồm lên như bầy dê đực, các ngọn đồi như đàn chiên con. – Đáp

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 12, 1-12

“Ngươi sẽ di cư giữa ban ngày trước mặt chúng”.

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, ngươi đang ở giữa dòng giống phản loạn, chúng có mắt để thấy mà không thấy, có tai để nghe mà không nghe, vì đó là dòng giống phản loạn. Phần ngươi, hỡi con người, hãy sửa soạn hành trang và hãy dời đi, giữa ban ngày, trước mặt chúng. Ngươi sẽ đi từ nơi đang ở đến một nơi khác, trước mặt chúng, để hoạ may chúng xem thấy, vì chúng là dòng giống phản loạn. Ngươi sẽ phô trương hành lý của ngươi như hành lý của người di cư giữa ban ngày trước mặt chúng, rồi ban chiều, ngươi sẽ ra đi trước mặt chúng như người di cư. Trước mắt chúng, ngươi hãy khoét tường mà chui ra. Trước mắt chúng, ngươi sẽ mang hành trang trên vai và đi ra trong bóng tối, Ngươi sẽ che mặt ngươi để đừng thấy xứ sở, vì Ta đã làm cho ngươi thành biểu hiệu cho nhà Israel”.

Vậy tôi đã thi hành như Chúa đã truyền cho tôi, tôi phô trương hành trang của tôi như hành trang của kẻ di cư, giữa ban ngày, và ban chiều, tôi lấy tay khoét một cái lỗ trong tường, vai mang hành trang, và ra đi trước mặt chúng trong đêm tối.

Và ban sáng có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, nào nhà Israel, dòng giống phản loạn, đã chẳng hỏi ngươi rằng: ‘Ông làm gì vậy?’ Hãy bảo chúng: ‘Chúa là Thiên Chúa phán rằng: Sấm ngôn này chỉ về thủ lãnh ở Giêrusalem và cả nhà Israel ở đó’. Hãy nói: ‘Tôi là biểu hiệu cho các ngươi. Tôi đã làm thế nào thì việc sẽ xảy ra như vậy’. Chúng sẽ phải di cư và đi làm tôi. Và ai là thủ lãnh các chúng, người đó sẽ mang hành trang trên vai ra đi trong bóng tối, và chúng sẽ khoét tường mà đem ông ra. Mặt ông bị che kín để mắt khỏi thấy xứ sở”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 77, 56-57. 58-59. 61-62

Ðáp: Các ngươi đừng quên lãng những kỳ công của Chúa (c. 7c).

Xướng: Họ đã thử thách và phản nghịch Thiên Chúa Tối Cao, và họ không tuân giữ các huấn lệnh của Người. Họ lùi bước và bội tín cũng như tổ tiên họ, họ lầm lạc như cánh cung trật đường giây.

Xướng: Họ chọc giận Người vì những nơi “thờ tự” trên cao, họ khiêu khích lòng ghen Người vì bao thần tượng. Thiên Chúa nghe biết và bừng cơn thịnh nộ, Người đã từ bỏ Israel một cách đắng cay.

Xướng: Người trao nạp sức mạnh mình cho thiên hạ bắt bớ, và vinh quang mình trong tay kẻ nghịch thù. Người bỏ mặc dân tộc Người cho cảnh gươm đao, và Người đã xung giận phần gia nghiệp của Người.

Alleluia: Tv 110, 8ab

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, mọi giới răn Chúa được lập ra cho tới muôn ngàn đời. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 18, 21 – 19, 1

“Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy.

“Về vấn đề này, thì Nước Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết người ta dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: “Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, và tôi sẽ trả lại cho ngài tất cả”. Người chủ động lòng thương, trả tự do và tha nợ cho y.

“Khi ra về, tên đầy tớ gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc: Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: “Hãy trả nợ cho ta”. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: “Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh”. Y không nghe, bắt người bạn tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong. Các bạn y chứng kiến cảnh tượng đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y đến và bảo rằng: “Tên đầy tớ ác độc kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã thương ngươi?” Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ.

“Vậy, Cha Thầy trên trời cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ cho anh em mình”.

Khi Chúa Giêsu nói những lời đó xong, thì Người bỏ xứ Galilêa mà đến Giuđêa, bên kia sông Giođan.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, Chúa đã ban cho Giáo Hội bánh và rượu này, để Giáo Hội dùng làm của lễ dâng lên Chúa; cúi xin Chúa nhân từ chấp nhận, và dùng quyền năng biến đổi thành bí tích cứu độ chúng con. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ca tụng Chúa, Đấng đã cho ngươi ăn no tinh hoa lúa mì.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận bí tích nhiệm mầu là Mình và Máu Ðức Kitô; xin cho bí tích này giải thoát chúng con khỏi tội lỗi, và giúp chúng con luôn vững vàng sống theo chân lý của Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

NOI THEO LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHÚA
Lm. Gioan Trần Văn Viện

Theo nhà sử học nổi tiếng Giuseppe Flavio, vào thời Chúa Giê-su, một yến vàng trị giá bằng 10 ngàn quan tiền và như thế 10 ngàn yến vàng đổi được 100 triệu quan tiền. Đến đây chúng ta hiểu rằng, số nợ mà người đầy tớ cần phải trả cho ông chủ trong dụ ngôn của bài Phúc Âm hôm nay lớn hơn quá nhiều lần so với 100 quan tiền mà người bạn của người đầy tớ này nợ anh.

Cả hai “con nợ” đều thưa với các “chủ nợ” cùng một lời khẩn cầu tha thiết: “xin rộng lòng hoãn lại cho tôi” và họ sẽ cố gắng hoàn trả hết số nợ. Người đầy tớ đã được ông chủ động lòng thương, cho y về và xóa hết nợ. Tuy nhiên, chính anh lại không chạnh lòng mà tha cho người bạn của mình, thay vào đó, anh bắt người này vào tù cho đến khi trả hết.

Một đằng là đầy tớ xin chủ, còn đằng kia là người bạn xin người bạn. Ông chủ thì thương nhưng người đầy tớ lại không biết thương bạn mình. Anh đã được lãnh nhận ân huệ lớn lao, nhưng anh không cảm nhận và làm cho nó sinh hoa trái. Anh chỉ biết nhận, nhưng không biết cho đi. Vì điều này, mà chính anh đã phải chịu cơn thịnh nộ của ông chủ.

Qua câu chuyện dụ ngôn, Chúa Giê-su muốn nhắc nhở các tông đồ, những người hiện diện thời đó và cả chúng ta ngày hôm nay về lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa cùng với lời cảnh tỉnh về sự vô cảm, nhẫn tâm của con người. Chúa đã và tiếp tục yêu thương con người biết dường nào, nhưng đôi khi con người lại lãnh đạm với anh chị em mình.

Đức Thánh Cha Phan-xi-cô, trong buổi đọc kinh truyền tin ngày 17 tháng 9 năm 2017 đã chia sẻ rằng: “từ lúc lãnh nhận bí tích Rửa tội, Thiên Chúa đã tha thứ và xóa cho chúng ta một món nợ khổng lồ: tội nguyên tổ. Nhưng đây chỉ là lần đầu tiên. Sau đó, với lòng thương xót vô hạn, Ngài tiếp tục tha thứ mọi lỗi lầm ngay khi chúng ta chỉ có một chút biểu hiện của sự ăn năn. Thiên Chúa là như thế, luôn rất nhân từ”. Từ đây vị chủ chăn của Giáo hội cũng khuyên “khi chúng ta đang bị cám dỗ để đóng trái tim và khép mình trước những người đã xúc phạm và đang xin lỗi chúng ta” thì hãy nhớ lời của Cha chúng ta ở trên trời: “ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, người không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” (Mt 18,35)

Xin Chúa tha thứ những lầm lỗi của chúng con và xin giúp chúng con cũng biết tha thứ cho anh chị em. Amen.

 

HÃY THA THỨ CHO NHAU
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Cuộc sống cộng đoàn cũng thường có nhiều va chạm nên Chúa Giê-su dạy thêm bài học về tha thứ: phải tha thứ luôn như Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Những gì chúng ta tha thứ cho nhau, thì không là gì cả so với sự tha thứ của Thiên Chúa với chúng ta. Thật thế, “Thiên Chúa là Tình yêu”, bản chất của Thiên Chúa chính là tình yêu. Tình yêu của Người không bờ bến, nên Người cũng muôn chúng ta  trao cho nhau tình yêu vô điều kiện, không giới hạn.

2. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta phải tha thứ và tha thứ luôn. Nhưng tại sao phải tha thứ? Vì tha thứ là một điều cần thiết trong đời sống xã hội, trong gia đình, trong các đoàn thể; vì tha thứ là đặc điểm của tình yêu: trong tình yêu Chúa, chúng ta tha thứ cho nhau như Ngài đã tha thứ cho chúng ta. Tha thứ như thế không phải là yếu nhược, mà là sức mạnh của tình yêu, là khí cụ của hòa bình. Cuộc đời là một cuộc hành trình, nếu chúng ta cứ để mình mang nặng gánh ưu tư, phiền muộn thì làm sao có đủ sức  để đạt tới đích được. Do đó, chúng ta hãy luôn sống tha thứ để tâm hồn chúng ta  được nhẹ nhàng thanh thoát trên đường đời với niềm hy vọng và an vui (Mỗi ngày một tin vui).

3. Người Do thái cũng được dạy cho biết phải tha thứ cho nhau, nhưng các tôn sư không đồng ý với nhau là phải tha đến lần thứ mấy mới thôi. Có ý kiến cho rằng chỉ có thể tha thứ tối đa là bốn lần, người Việt nam chúng ta thì nói “sự bất quá tam” hay “quá tam ba bận” là cùng, bước sang lần thứ tư là coi như  đã vượt chỉ tiêu. Do đó, ông Phê-rô đã thắc mắc và hỏi Chúa Giê-su. Chúa cho biết phải tha thứ luôn, phải tha thứ mãi, không giới hạn số lần. Và để làm sáng tỏ vấn đề, Chúa dùng một dụ ngôn. Dụ ngôn này có nghĩa là chúng ta mắc nợ với Chúa thì nhiều lắm: tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Chúa vừa nhiều vừa rất nặng nề, dường như không thể tha thứ được, nhưng Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Trong khi đó những lỗi phạm của anh em với ta, dù thế nào chăng nữa, cũng không đáng gì so với tội lỗi chúng ta đã phạm đến Chúa, thế mà chúng ta chấp nhất, ti tiện, không tha thứ. Nếu vậy, chúng ta đừng hòng mong  Chúa tha thứ cho chúng ta. Phải thực hiện lời Chúa dạy: Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” (kinh Lạy Cha).

4. Chân phước Maurice Tornay nói: “Chúng ta phải tha thứ cho nhau vô điều kiện, bởi vì Thiên Chúa nhân lành, luôn thương xót và tha thứ mọi lỗi lầm của chúng ta trước”.

Hôm nay Chúa Giê-su dạy ông Phê-rô phải tha thứ cho người khác bảy mươi lần bảy. Ở đây, Chúa Giê-su không có ý nói ông Phê-rô hãy đếm số lần tha thứ: một lần, hai lần… nhưng điều Chúa Giê-su muốn nói là ông phải tha thứ mãi mãi, tha thứ không tính toán, tha thứ tất cả. Tại sao vậy ? Bởi vì trong văn hóa Ít-ra-en con số 7 tượng trưng cho sự hoàn hảo, thành toàn, nên kiểu nói 70 lần 7 ở đây hàm nghĩa sự viên mãn tròn đầy. Vì vậy, khi Chúa Giê-su nói tha thứ 70 lần 7 nghĩa là tha thứ mãi, tha thứ tất cả.

5. Để diễn ta tình yêu thương của Chúa hầu khích lệ chúng ta tha thứ cho nhau đã trình bầy về dụ ngôn người đầy tớ mắc nợ không biết thương xót.

– Mỗi nén vàng thời xưa là sáu ngàn quan tiền, tương đương với sáu ngàn ngày công, và mười ngàn nén bạc, trị giá khoảng một trăm ngàn lượng vàng.

– Qua dụ ngôn này, Chúa Giê-su có ý làm nổi bật sự khác biệt giữa hai món nợ và hai thái độ để cho thấy lòng nhân từ quảng đại của Thiên Chúa và sự vô lý của lòng dạ con người  khi không sẵn sàng tha thứ cho kẻ khác.

– Điều cần lưu ý là trong dụ ngôn này, lý do thúc đẩy ta tha thứ cho anh em chính là tình thương hải hà của Thiên Chúa đối với chúng ta, chứ không phải vì anh em  biết điều mà xin lỗi, cũng chẳng phải vì chúng ta cao thượng  hay nhân đức không chấp lỗi lầm (Trần Hữu Thành).

6. Chúa Giê-su dạy chúng ta  phải kêu cầu ơn tha thứ của Thiên Chúa. Chỉ khi nào chúng ta cảm nhận được ơn tha thứ của Thiên Chúa, chúng ta mới có thể tha thứ cho người khác: Xin Cha tha cho chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”. 

Cảm nhận được ơn tha thứ của Chúa và sẵn sàng tha thứ cho người khác, đó là cuộc chiến đấu của cả một đời người nhưng đó cũng là cuộc  chiến đấu làm nên bản sắc của người tín hữu Ki-tô. Người tín hữu Kitô chỉ thực sự là tín hữu Ki-tô khi họ biết tha thứ mà thôi.

7. Truyện: Tha thứ cho kẻ thù

Một hiệp sĩ dũng cảm tên là Hildebrand bị một bạn đồng nghiệp tên là Bruno nhục mạ nặng nề. Hildebrand thề sẽ trả thù đích đáng. Ông suy nghĩ và chuẩn bị kỹ lưỡng chương trình hành động. Cuối cùng ông chọn địa điểm và thời gian thuận lợi.

Ông thức dậy nửa đêm, một mình võ trang đầy đủ đi đến nơi thanh vắng mà ông biết là Brunô sẽ đi ngang qua. Trên đường đi ông gặp thấy một nhà nguyện nhỏ mở cửa. Ông vào đó để chờ sáng, và trong khi chờ đợi, ông tiêu khiển bằng cách nhìn các bức tranh trong nhà nguyện.

Bức thứ nhất vẽ Đấng Cứu Thế mặc áo choàng đỏ, đầu đội mão gai, phía dưới có ghi bằng tiếng La tinh câu này: “Bị lăng nhục, Ngài không đáp trả lại lăng nhục”. Bức thứ hai nhắc lại cảnh đau buồn khi bị đánh đòn, với hàng chữ: “Khi chịu những khổ đau như thế, Ngài không hề đe dọa”. Và cuối cùng bức thứ ba trình bày Chúa Giê-su trên Thập giá, hàng chữ là: “Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm”.

Nhìn liên tiếp ba bức tranh như thế, tâm hồn Hildebrand bị xúc động mạnh. Ông quỳ gối xuống và bắt đầu cầu nguyện. Dần dần cơn hận thù giảm đi, rồi biến mất. Ông còn ngồi lại đó chờ kẻ thù của ông đến, nhưng chờ gặp để tha thứ và để làm hòa với nhau (Góp nhặt).

 

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thánh Maximilianô M. Kônbê, lm, tử đạo

Ca nhập lễ

Vị thánh này đã chiến đấu đến chết vì lề luật Chúa, và không sợ hãi lời đe doạ của những kẻ gian ác, vì người đã được xây dựng trên tảng đá vững chắc.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, nhờ Chúa ban ân sủng thánh linh mục tử đạo Mác-xi-mi-li-a-nô Kôn-bê đã hăng say cứu các linh hồn, hết tình yêu mến tha nhân và trọn đời gắn bó với Ðức Nữ Trinh vô nhiễm. Xin nhận lời thánh nhân chuyển cầu mà giúp chúng con đem hết sức mình phục vụ anh em để danh Chúa được vinh quang rạng rỡ. Nhờ vậy chúng con sẽ trở nên đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa đến hơi thở cuối cùng. Chúng con cầu xin…

Bài đọc

Phụng vụ Lời Chúa – (theo ngày trong tuần)

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin chấp nhận lễ vật chúng con dâng và lời chúng con tha thiết cầu nguyện, ước gì chúng con biết noi gương thánh Mác-xi-mi-li-a-nô Kôn-bê mà sẵn sàng hiến dâng cho Chúa ngay cả mạng sống mình. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Chúa phán: Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa Giêsu Kitô, Chúa đã dùng bí tích Thánh Thể để thêm sức mạnh cho chúng con. Xin đốt lên trong lòng chúng con ngọn lửa yêu mến xưa đã thiêu đốt lòng thánh Mác-xi-mi-li-a-nô Kôn-bê khi thánh nhân tham dự bí tích này. Chúng con cầu xin Chúa là Ðấng hằng sống và hiển trị muôn đời.

Ghi nhận lịch sử – phụng vụ

Lễ kỷ niệm thánh Maximilien qua đời ngày 14 tháng 8 năm 1941 tại Auschwitz, được phong thánh và công bố tử đạo năm 1982 do Đức giáo hoàng Gioan Phaolô II, nhắc ta nhớ lại những trang hào hùng nhất trong cuộc thế giới chiến tranh thứ hai và tính cách man rợ của những người quốc xã nơi các trại tập trung.

Maximilien sinh ngày 7 tháng giêng năm 1894 tại Zundska-Wola, Balan, bố mẹ đặt tên là Raymond. Năm 1907, Ngài nhập dòng Phan sinh tu viện (Conventuel), nhận tên là tu huynh Maximilien. Ngài được gửi sang học triết lý và thần học tại Roma và thụ phong linh mục năm 1918. Trở về Balan, Cha Maximilien thành lập đội Đạo binh Đức Mẹ vô nhiễm. Năm 1927 Cha thành lập hội “thành đô Đức Mẹ vô nhiễm” (Nipokalanow). Hội “Thành Đô” nhanh chóng lan rộng ở Balan và nhiều nước khác, chỉ mười năm sau đã có tới một trăm sáu mươi hai tu sỹ thừa sai sang Nhật, cha lập vườn Đức Mẹ vô nhiễm ở ngoại ô Nagasaki. Trở về Balan năm 1936, cha phải chịu đựng cuộc bách hại của Gestapo (Mật thám Đức quốc xã), họ đã biến thành đô Đức Mẹ vô nhiễm của cha thành trại tập trung. Bị bắt lần thứ hai ngày 17 tháng 2 năm 1941, cha bị nhốt vào trại Auschwitz với số tù 16.670. Tháng 7 năm đó, sau vụ một tù nhân trốn thoát, mười người bị lên án để đói đến chết. Cha Kolbe xung phong chết thay cho một người cha gia đình, nên bị giam chung với những người bị kết án giam đói, trong một cái hầm boong ke. Người ta đã kết thúc mạng sống cha bằng một mũi chích ngày 14 tháng 8 năm 1941 lúc cha mới bốn mươi bảy tuổi. Nét mặt cha sau khi chết vẫn bình tĩnh và đẹp đẽ. Xác cha bị thiêu cháy tại lò thiêu ngay ngày hôm sau, ngày lễ Đức Mẹ Mông Triệu.

Thông điệp và tính thời sự

Kinh nguyện trong thánh lễ nhấn mạnh đến những nét tiêu biểu của cuộc đời vị thánh chết vì bác ái này.

Lời nguyện trong ngày nhắc tới việc tông đồ về lòng sùng kính Đức Mẹ Maria nơi thánh Maximilien, đấng sáng lập các “thành đô Đức Mẹ vô nhiễm” với mục đích “động viên mọi nỗ lực thành một phong trào bảo vệ Đức Kitô, chinh phục các linh hồn, đặt các trạm tiền tiêu, cắm cờ của Người trên nhà xuất bản các báo thường kỳ, định kỳ, trên các cơ sở in ấn, trên các ăngten truyền thanh, trên các viện nghệ thuật và văn chương, các rạp hát, rạp xi nê … tắt một lời, trên khắp địa cầu”. Trong niềm phấn khởi phấn khích vì lý tưởng, cha toàn tâm toàn ý nhắm mục đích chinh phục cả thế giới cho Đức Kitô. Chính trong mục đích đó, cha đã sang truyền giáo ở Nhật Bản, đã triển khai nhiều nhà xuất bản, nhiều nhà dòng hầu trải công cuộc của mình ra khắp thế giới.

Lời nguyện trên lễ vật và lời nguyện tạ lễ nêu bật “ngọn lửa bác ái thiêu đốt thánh Maximilien và đã thúc đẩy Ngài hiến mạng sống vì anh em”. Các tù nhân thường gọi Ngài là “ông linh mục thân mến của chúng tôi”. Còn Ngài thì thường nói: “Ghét ghen không phải là luật sáng tạo, chỉ tình yêu mới sáng tạo”. Do tình bác ái thúc đẩy, cha đã không ngần ngại yêu cầu viên chỉ huy trại: “Tôi muốn chết thế cho người này (Francois Gajowniczed, bị chỉ định cho chết đói) vì anh ta còn có vợ con”.

Vị chứng nhân bác ái đó lúc còn ít tuổi, năm 1920, đã viết: “Tôi phải trở nên một vị thánh, thánh lớn hết sức có thể”, đã “mang lại chiến thắng bằng tình yêu và Đức tin trong một nơi được xây dựng để chối bỏ niềm tin vào Thiên Chúa và con người” (Đức Gioan Phaolô II).

Enzo Lodi

BẢY MƯƠI LẦN BẨY
(THỨ NĂM - THÁNH MÁCXIMILIANÔ KÔNBÊ 14/08)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Thánh Mácximilianô Maria Kônbê hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Nhờ Chúa ban ân sủng, thánh linh mục tử đạo Mắcximilianô Maria Kônbê đã hăng say cứu các linh hồn, hết tình yêu mến tha nhân và trọn đời gắn bó với Đức Nữ Trinh Vô Nhiễm. Xin Chúa nhậm lời thánh nhân chuyển cầu, mà giúp chúng ta đem hết sức mình phục vụ anh chị em, để danh Chúa được vinh quang rạng rỡ. Nhờ vậy, chúng ta sẽ trở nên đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa đến hơi thở cuối cùng. Thánh nhân đầy lòng yêu mến nồng nàn đối với Đức Trinh Nữ Maria, người lập một hội đạo đức lấy tên là “Đạo binh Đức Maria Vô Nhiễm”. Người đã đến Nhật Bản để truyền giáo, hăng say loan báo đức tin Kitô giáo dưới sự chăm sóc và bảo trợ của Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Khi đã trở về Ba Lan, người phải chịu biết bao cơ cực nhọc nhằn một thời gian dài trong trại tập trung Ốtsuýt vì chính sách kỳ thị chủng tộc. Người đã hiến dâng mạng sống mình làm lễ toàn thiêu vì lòng bác ái ngày 14 tháng 8 năm 1941.

Yêu mến tha nhân và đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Mikha: Vị Cứu Tinh sẽ đem lại hòa bình. Khốn khổ vì ngoại xâm, Giuđa sẽ đem hết lòng tin mà hướng về Vị Cứu Tinh Thiên Chúa đã hứa… Phần ngươi, hỡi Bêlem, thành của Thiên Chúa tối cao, từ nơi ngươi, sẽ xuất hiện Đấng thống lãnh nước Ítraen. Nguồn gốc của Người có từ thuở xa xưa, và quyền lực của Người sẽ trải rộng ra đến tận cùng cõi đất. Chính Người sẽ đem lại hòa bình trên đất nước chúng ta. Người sẽ công bố hòa bình cho muôn dân, và thống trị từ biển này qua biển nọ.

Yêu mến tha nhân và đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư của thánh Mắcximilianô Maria Kônbê: Hãy đem nhiệt tâm tông đồ giúp các linh hồn được cứu độ và được thánh hóa… Anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, vì anh em là con cái được Người yêu thương, hãy sống trong tình bác ái, như Đức Kitô đã yêu thương chúng ta. Vì chúng ta, Đức Kitô đã dâng mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt.

Yêu mến tha nhân và đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Giôsuê: Hòm Bia Giao Ước của Vị Chúa Tể toàn cõi đất sắp dẫn đầu anh em mà qua sông Giođan. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 113A cho thấy: Thuở Ítraen ra khỏi Aicập, thuở nhà Giacóp rời bỏ ngoại bang, thì Giuđa trở thành nơi Chúa ngự, Ítraen nên lãnh địa của Người. Vừa thấy thế, biển liền trốn chạy, sông Giođan cũng chảy ngược dòng. Ví tựa bầy chiên, núi đồi nhảy nhót, như thể đàn cừu, gò nổng tung tăng.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Xin tỏa ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy bề tôi. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy. Thánh chỉ của Chúa: tha thứ bảy mươi lần bảy, ánh tôn nhan rạng ngời của lòng từ bi Chúa chiếu tỏa trên toàn thể địa cầu. Chúng ta hãy bắt chước Thiên Chúa, vì ta là con cái được Người yêu thương. Vì ta, Đức Kitô đã dâng mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt, ta hãy sống trong tình bác ái, như Đức Kitô đã yêu thương ta. Chúng ta hãy bắt chước thánh Mắcximilianô về lòng nhiệt thành hoạt động tông đồ, làm sao cho thật nhiều linh hồn được cứu độ, như thánh nhân đã hăng say cứu các linh hồn, hết tình yêu mến tha nhân và trọn đời gắn bó với Đức Nữ Trinh Vô Nhiễm. Ước gì chúng ta đem hết sức mình phục vụ anh chị em, để danh Chúa được vinh quang rạng rỡ. Nhờ vậy, chúng ta sẽ trở nên đồng hình đồng dạng với Con Một Chúa đến hơi thở cuối cùng. Ước gì được như thế!

PowerPoint-t5-t19-TN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây