14/06/2025
THỨ BẢY TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
Mt 5,33-37
CHÚA Ở KHẮP MỌI NƠI
“Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa. Đừng chỉ đất mà thề vì đất là bệ dưới chân Người.” (Mt 5,33-37)
Suy niệm: Luật Mô-sê buộc ngặt phải tuân giữ lời thề nhân danh Chúa (x. Xh 20,7; Đnl 23,22). Còn nếu chỉ trời, chỉ đất mà thề, thì có thể bỏ qua không cần tuân giữ. Như thế, người ta đã loại trừ Thiên Chúa khỏi cuộc sống của mình: Ngài ở đâu đó rất xa, không liên quan đến cõi trần gian hữu hình này.
Chúa Giê-su nhắc nhở rằng Thiên Chúa là Chúa Cả trời đất: “Trời là ngai Thiên Chúa, đất là bệ dưới chân Người.” Ngài ở khắp mọi nơi, không lúc nào, không nơi nào không có Thiên Chúa. Hơn nữa, Ngài thấu suốt tâm can: Mọi tư tưởng, mọi hành vi đều diễn ra trước mắt Ngài. Do đó, họ không thể nói năng hành động lúc này như có Chúa, rồi lúc khác, lại cư xử như không có Ngài.
Mời Bạn: Thế giới tục hoá loại Thiên Chúa ra khỏi đời sống để tự cho phép mình làm điều gian dối, tội lỗi. ĐGH Bê-nê-đic-tô XVI khẳng định: “Có rất nhiều vấn nạn sẽ không giải quyết được hết, nếu thế giới không tái nhận ra Thiên Chúa và đưa Người vào vị trí trung tâm.” Thiên Chúa ở vào vị trí nào trong đời sống của tôi? Người là tất cả hay chỉ là một hiện diện phụ tuỳ, bên lề đời sống của tôi?
Sống Lời Chúa: Tôi mời Chúa đi vào trong đời sống của tôi. Cách riêng xin Ngài ở với tôi, đồng hành với tôi trong những công tác được uỷ thác cho tôi.
Cầu nguyện: “Lạy Cha là Đấng Tạo Hoá nhân từ, xin cho chúng con thấy sự hiện diện của Cha trong vũ trụ này… Ước gì đến ngày cả trái đất, cả vũ trụ này và muôn loài Cha đã dựng nên được cùng với cả nhân loại chúng con, vui hưởng tự do và vinh quang trong Nước Cha”. Amen. (Rabbouni)
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ BẢY TUẦN 10 THƯỜNG NIÊN
Ca nhập lễ
Chúa là sự sáng, là Đấng cứu độ tôi, tôi sợ chi ai? Chúa là Đấng phù trợ đời tôi, tôi sợ gì ai? Khi những đứa ác xông vào để xả thịt tôi, bọn thù ghét tôi sẽ siêu té và ngã gục.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, xin đáp lời con cái nài van mà soi sáng cho biết những gì là chính đáng, và giúp chúng con đủ sức thi hành. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: (Năm I) 2Cor 5, 14-21
“Ðấng không hề biết tội lỗi, Thiên Chúa đã làm thành tội vì chúng ta”.
Bài trích thơ thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, lòng mến Ðức Kitô thôi thúc chúng tôi nghĩ rằng: nếu một người đã chết cho mọi người, tức là mọi người đã chết; và Ðức Kitô đã chết cho mọi người, để những ai đang sống không còn sống cho mình.
Bởi thế, từ nay chúng tôi không còn biết ai theo huyết nhục nữa, cho dầu có một thời chúng tôi đã biết Ðức Kitô theo phương diện huyết nhục, thì bây giờ chúng tôi không biết Người như vậy nữa.
Ai ở trong Ðức Kitô là một thọ sinh mới: những gì cũ đã biến đi: này mọi sự đã được đổi mới.
Và mọi sự đều do Thiên Chúa là Ðấng giải hòa chúng ta với Người nhờ Ðức Kitô, và đã trao chức vụ giải hòa cho chúng tôi.
Chính Thiên Chúa ở trong Ðức Kitô đã giải hòa thế gian với Người, không còn qui trách tội lỗi cho họ nữa và đã đặt lời giải hòa trên môi miệng chúng tôi.
Vậy chúng tôi là sứ giả thay mặt Ðức Kitô, như là Thiên Chúa dùng chúng tôi mà khuyên bảo vậy.
Nhân danh Ðức Kitô, chúng tôi van nài anh em hãy làm hòa với Thiên Chúa.
Ðấng không hề biết tội lỗi, Thiên Chúa đã làm thành tội vì chúng ta, để trong Ðức Kitô, chúng ta được trở thành sự công chính của Thiên Chúa.
Ðó là Lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 102, 1-2, 3-4, 9-10, 11-12
Ðáp: Chúa là Ðấng thương xót và nhân ái
Xướng: Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng thánh danh Chúa, toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng thánh danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá bao giờ quên mọi ân huệ của Người. – Ðáp.
Xướng: Người đã tha thứ mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân, Người đội lên đầu ngươi mão từ bi, và ân sủng. – Ðáp.
Xướng: Người không chấp tranh triệt để, cũng không đời đời giữ thế căm hờn. Người không xử với chúng tôi như chúng tôi đắc tội, và không trả đũa theo điều oan trái chúng tôi. – Ðáp.
Xướng: Nhưng cũng như trời xanh cao vượt trên trái đất, Lòng nhân hậu Người còn siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người. Cũng như từ đông sang tây xa vời vợi, Người đã ném tội lỗi xa khỏi chúng tôi. – Ðáp.
Bài Ðọc I: (Năm II) 1 V 19, 19-21
“Êlisê chỗi dậy đi theo Êlia”.
Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Êlia xuống núi tìm đến cùng Êlisê, con ông Saphat, đang cày với mười hai đôi bò; chính Êlisê là người dẫn đôi bò thứ mười hai. Êlia tiến đến gần ông và ném áo choàng mình trên ông. Êlisê bỏ đôi bò đó, chạy lại Êlia và thưa rằng: “Xin cho tôi về hôn cha mẹ tôi đã, rồi tôi sẽ theo Ngài”. Êlia nói với ông: “Cứ về rồi trở lại, vì ta đã làm gì ngươi đâu?” Êlisê rời Êlia, bắt đôi bò làm thịt, lấy cày làm củi, nấu thịt bò và đem cho dân chúng ăn. Ðoạn Êlisê chỗi dậy đi theo làm đồ đệ Êlia.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 15, 1-2a và 5. 7-8. 9-10
Ðáp: Lạy Chúa, Chúa là phần gia nghiệp của con (c. 5a).
Xướng: Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa. Con thưa cùng Chúa: Ngài là Chúa tể con; Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con, chính Ngài nắm giữ vận mạng của con.
Xướng: Con chúc tụng Chúa vì đã ban cho con lời khuyên bảo, đó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm khuya. Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng.
Xướng: Bởi thế lòng con vui mừng và linh hồn con hoan hỉ, ngay cả đến xác thịt của con cũng nằm nghỉ an toàn, vì Chúa chẳng bỏ rơi linh hồn con trong âm phủ, cũng không để thánh nhân của Ngài thấy điều hư nát.
Alleluia: Lc 19, 38
Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến; bình an trên trời và vinh quang trên các tầng trời. – Alleluia.
(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! Lạy Thiên Chúa, xin hướng lòng con nghiêng về thánh ý, và thương ban cho con luật pháp Ngài. Alleluia.)
Phúc Âm: Mt 5, 33-37
“Thầy bảo các con: đừng thề chi cả”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con lại còn nghe dạy người xưa rằng: “Ðừng bội thề, nhưng hãy giữ lời ngươi đã thề với Chúa”. Phần Thầy, Thầy bảo các con: Ðừng thề chi cả, đừng lấy trời mà thề, vì là ngai của Thiên Chúa; đừng lấy đất mà thề, vì là bệ đặt chân của Người; đừng lấy Giêrusalem mà thề, vì là thành của Vua cao cả; cũng đừng chỉ đầu mà thề, vì con không thể làm cho một sợi tóc ra trắng hoặc ra đen được. Nhưng lời các con phải: có thì nói có, không thì nói không; nói thêm thắt là do sự dữ mà ra”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa chúng con dâng tiến lễ vật này, để tỏ lòng thần phục suy tôn; cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận và cho chúng con được thêm lòng mến Chúa. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Chúa là sơn động chỗ tôi nương mình, là Đấng cứu độ và là sức hộ phù tôi.
Hoặc đọc:
Thiên Chúa là tình yêu, và ai ở trong tình yêu, thì ở trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở trong người ấy.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, xin dùng ơn thiêng của bí tích này để chữa lành và bổ dưỡng chúng con, cho chúng con thoát khỏi mọi khuynh hướng xấu và bước đi vững vàng trên con đường thánh thiện. Chúng con cầu xin. . . . .
Suy niệm
SỐNG THẬT
Lm. Giuse Vũ Công Viện
Hôm nay Chúa Giê-su dạy về sự trung thực trong lời nói. Điều cốt yếu của lời nói là sự trung thực: “Có thì nói có, không thì nói không, nói thêm thắt là do sự dữ mà ra”. Và một khi đã trung thực trong lời nói thì không cần thề nữa.
Trong một xã hội dối trá lừa đảo đã trở thành lẽ thường, thì sự trung thực quả là quí giá. Phải chăng nhiều người Ki-tô hữu đã cho rằng trong hoàn cảnh hiện nay, giới răn thứ tám không còn ràng buộc nữa? Người người dối trá, tại sao tôi không dối trá, miễn là tôi không vi phạm đến quyền lợi người khác là được.
Chúa Giê-su không chấp nhận bất cứ luật trừ nào trong giới răn này: “Có thì nói có, không thì nói không, thêm thắt điều gì là do ma quỉ mà ra”, nghĩa là không được nói hai ý, úp mở hai lòng, ương ương dở dở. Có những câu nói, có những sự thật nói ra sợ mất lòng, nên có người tìm cách để rồi bớt xén, thêm hoa lá cành, thành thử cuối cùng cũng ra nói dối. Lỗi về sự trung thực không chỉ là nói dối, vu khống, hứa mà không làm, nói đúng mà lại không sống đúng… mà còn là nói lệch đi một chút: thêm bớt một chút sự thật. Hãy nhớ trong vườn địa đàng, ma quỉ cám dỗ ông bà Adam – Eva bằng một sự thật được sửa đi một chút.
Nền tảng của giới răn này chính là phẩm giá con người. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa, mà Thiên Chúa là Đấng chân thật. Nói dối ngược hẳn lại với bản tính Thiên Chúa là Đấng chân thật vô cùng. Người tôn trọng phẩm giá của mình đương nhiên cũng là người tôn trọng lời nói của mình, đó là đòi hỏi của bất cứ nền tảng luân lý nào.
Đón nhận chân lý mạc khải của Thiên Chúa về con người, người Ki-tô hữu phải ý thức hơn ai hết về phẩm giá cao trọng của mình. Phẩm giá ấy được thể hiện hay không là tuỳ thuộc ở mức độ trung thực của họ. Sự trung thực không chỉ ở lời nói, nhưng bản sắc của người Ki-tô hữu có được thể hiện hay không là tuỳ thuộc ở suốt cuộc sống của họ. Họ có sống đúng với những lời chân thực họ đã rao giảng hay không. Niềm tin của người Ki-tô hữu có khả tín hay không là tuỳ họ có can đảm để lội ngược dòng giữa một xã hội mà dối trá đã trở thành luật sống hay không.
Chúa Giê-su đã sống đến cùng những lời rao giảng của Ngài. Dù cái chết cũng không khóa được những lời sự thật của Ngài và cái chết trên thập giá của Ngài cuối cùng cũng trở thành lời. Biết bao người đang chờ được nghe những lời chân thật của các Ki-tô hữu, không chỉ những lời thốt ra từ miệng, mà còn những lời từ một cuộc sống ngay thẳng, thanh liêm.
Nguyện xin Chúa gìn giữ và ban cho chúng ta ơn can đảm để làm chứng cho lời chân lý của Ngài bằng chính cuộc sống chân thực của chúng ta.
CHÂN THẬT TRONG LỜI NÓI (Mt 5,33-37)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
1. Chúa Giê-su đến kiện toàn Lề luật và lời các tiên tri nên Ngài dạy các môn đệ: Luật xưa cấm bội thề (lỗi lời thề), nghĩa là luật xưa cho phép thề nhưng một khi đã thề thì không được bỏ lời thề, mà phải làm đúng theo lời đã thề hứa. Còn Thầy, Thầy không cho thề thốt chi hết, mà phải luôn luôn thành thật: bụng nghĩ sao, miệng nói vậy, luôn luôn phải nói đúng sự thật, mọi lời giả dối, phỉnh gạt là do “ác quỷ” bầy vẽ bịa đặt, làm cớ cho người ta lỗi phạm lề luật và mất uy tín, không tin cậy nhau.
2. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su nhấn mạnh đến sự lương thiện và chân thật trong lời nói cũng như những hành động của con người. Ngài cho chúng ta hiểu rằng Ngài chính là cội nguồn của chân lý và chân lý của Ngài giải thoát chúng ta khỏi các ảo tưởng và sự giả dối. Chính vì thế, Chúa Giê-su lên án những kẻ làm chứng dối và luôn cả những kẻ lấy danh Thiên Chúa mà thề nguyền. Chúa Giê-su muốn nhắn nhủ các môn đệ rằng lời nói của các ông phải bắt rễ từ cội nguồn sự thật là Thiên Chúa mà không cần tới một nghi thức, hay thủ tục rườm rà hay giả tạo nào của xã hội loài người đặt ra để bảo đảm cho lời chứng của mình.
3. Trong một xã hội mà sự dối trá lừa đảo đã trở thành luật sống, thì sự trung thực quả là vàng.
Phải chăng nhiều người Ki-tô hữu chúng ta lại không cho rằng trong hoàn cảnh hiện nay, giới răn thứ tám không còn ràng buộc nữa? Người người dối trá, tại sao tôi không đối trá, miễn là tôi không vi phạm đến quyền lợi người khác thì thôi!
Chúa Giê-su không chấp nhận bất cứ một luật trừ trong giới răn này: “Có thì nói có, không thì nói không, thêm thắt điều gì là do ma quỉ mà ra”. Nền tảng của giới răn này chính là phẩm giá của con người. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa, mà Thiên Chúa là Đấng chân thật, cho nên thuộc tính cơ bản nhất của con người cũng phải là chân thật. Thiên Chúa phán một lời liền có trời đất muôn vật, không có quãng cách giữa lời nói và hành động của Thiên Chúa. Người tôn trọng phẩm giá cao cả của mình đương nhiên cũng là người tôn trọng lời nói của mình, đó là đòi hỏi của bất cứ nền luân lý đạo đức nào (Mỗi ngày một tin vui).
4. “Có thì nói là có, không thì nói là không” (Mt 5,37).
Về vấn đề này, thánh tiến sĩ Tô-ma A-qui-nô đã ghi lại trong sổ tay một đoạn văn ngắn sau đây: ”Thiên Chúa chính là một bậc thầy tuyệt hảo, Ngài đã để lại cho chúng ta 2 tác phẩm siêu việt để chúng ta có thể được học hỏi một cách chu đáo. Đó chính là pho sách Tạo Vật và pho sách Kinh Thánh. Riêng với pho sách tạo vật, thì có bao nhiêu tạo vật trong vũ trụ thì có bấy nhiêu chương sách tuyệt mỹ trong tác phẩm ấy. Cuốn sách khổng lồ này đã dạy cho chúng ta sự thật mà không pha trộn vào đó một chút giả dối nào cả. Vì thế, khi có người đến hỏi nhà hiền triết Aristote rằng, ông ta đã học được ở đâu mà có được những cơ sở lý luận, những tư tưởng trung thực và cao cả đẹp như vậy, thì ông ta đã trả lời: “Tôi đã học được từ chính các tạo vật quanh tôi, bởi vì các tạo vật thì không bao giờ biết nói dối”.
5. Thiên Chúa rất ghét sự gian trá, Ngài đã phạt thật nặng những người lừa đảo, thiếu thành thực. Sách Tông đồ Công vụ có thuật lại: Hồi ấy, có hai vợ chồng A-na-ni-a và Sa-phi-ra bán ruộng, lấy tiền dâng các tông đồ, nhưng lại lừa đảo thánh Phê-rô, giữ lại một phần. Người chồng là A-na-ni-a đưa tiền để dưới chân thánh Phê-rô, và vì thiếu thành thực, nên thánh Phê-rô đã nặng lời lên án hành vi giả trá của anh. Lập tức anh ngã lăn ra chết.
Ba giờ sau người vợ là Sa-phi-ra đến gặp thánh nhân và khi thánh nhân hỏi: “Tiền bán ruộng chỉ có bấy nhiêu sao”? Sa-phi-ra lừa dối thánh nhân trả lời là: “Chỉ có ngần ấy”, và Sa-phi-ra cũng ngã lăn ra chết (x. Tđcv 5,1-11).
6. Truyện: Nhà hiền triết Xénophon với cái lưỡi.
Nhiều người trong chúng ta thuộc lòng câu chuyện “Cái lưỡi” của Xénophon, sống vào thế kỷ thứ 6, Xénophon bị bắt làm nô lệ trong một nước láng giềng. Biết ông là người tài giỏi, vua trao cho ông nhiều việc. Một trong những việc quan trọng là thiết tiệc. Vua sai ông chọn một món ăn ngon nhất để đãi khách. Ông liền ra chợ mua toàn là lưỡi về nấu. Thực khách ăn và khen ngon.
Nhưng một lần, hai lần, ba lần, lần nào người đầu bếp cũng chỉ đãi toàn lưỡi. Ngạc nhiên, nhà vua cho tìm ông đến hỏi lý do. Người nổi tiếng là khôn ngoan mới giải thích: Còn gì quí hóa cho bằng lưỡi: lưỡi là máy khôn ngoan, nhờ lưỡi ta học biết điều khôn ngoan, nhờ lưỡi con người biết ca tụng lẫn nhau, nhờ lưỡi con người giao ước với nhau và dâng lời cảm tạ Thượng Đế, không gì cao quí cho bằng lưỡi.
Nhà vua lấy làm ưng ý về sự giải thích đó, và để thử lòng nhà hiền triết, vua sai ông nấu một món ăn dở nhất. Lại một lần nữa, Xénophon nấu toàn là lưỡi. Khi được vua chất vấn, ông giải thích: Tâu bệ hạ, còn gì xấu xa cho bằng cái lưỡi, dưới ánh mặt trời này còn gì xấu xa mà lưỡi không can dự vào: phản bội, bất công, gian dối, lừa đảo, trộm cắp, giết người, chiến tranh, tất cả đều do cái lưỡi: nó có thể làm sụp đổ cả Đế quốc, có thể hủy hoại cả một dân tộc, đạp đổ cả một gia đình, còn gì xấu xa cho bằng cái lưỡi.
Ai trong chúng ta cũng hơn một lần hối tiếc vì những lời do miệng lưỡi chúng ta thốt ra. Và một lời lẽ xúc phạm đến người khác cũng là một xúc phạm đến Thiên Chúa. Một lời dối trá cũng là một lừa đảo người khác, đồng thời xúc phạm đến bản thân bởi vì đánh đổ hình ảnh của Thiên Chúa – Đấng chân thật.
ĐỪNG THỀ CHI CẢ
(THỨ BẢY TUẦN 10 TN NĂM LẺ)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 10 Thường Niên, Năm Lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, xin Chúa đáp lời con cái nài van, mà soi dẫn cho biết những gì là chính đáng, và giúp chúng ta đủ sức thi hành.
Soi dẫn cho biết và giúp đủ sức thi hành, trung thành thờ phượng Chúa, và tuân giữ Giao Ước của Người, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Giôsuê nói về: Lập lại Giao Ước, trong Thánh Kinh, Thiên Chúa không ngừng đòi chúng ta lựa chọn giữa sự lành và sự dữ. Mỗi người trong chúng ta phải xác nhận lại cho chính mình giao ước giữa Thiên Chúa với Dân của Người, không phải một lần thôi, nhưng là, mỗi khoảnh khắc trong suốt cả cuộc đời. Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần khác: Chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, và chúng tôi sẽ nghe lời Người. Mặc dầu người ta cho là có những thần ở trên trời hay dưới đất, nhưng đối với chúng tôi, chỉ có một Thiên Chúa là Cha.
Soi dẫn cho biết và giúp đủ sức thi hành, hát mừng tình yêu lòng thương của Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Amrôxiô nói: Tôi sẽ đàn hát với tấm lòng, và đàn hát với cả trí khôn… Thú vị thay được tạ ơn Chúa, được mừng hát danh Ngài, lạy Đấng Tối Cao. Hòa điệu sắt cầm gieo trầm bổng, nhè nhẹ vấn vương khúc tỳ bà. Thú vị thay được tạ ơn Chúa.
Soi dẫn cho biết và giúp đủ sức thi hành, sống cho Đấng đã chết và sống lại vì ta, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Phaolô nói: Đấng đã chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 102, vịnh gia cho thấy: Chúa là Đấng từ bi nhân hậu. Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi, toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh! Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi, chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Thiên Chúa, xin hướng lòng con nghiêng về thánh ý, và thương ban cho con luật pháp Ngài. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thầy bảo cho anh em biết: đừng thề chi cả. Nghiêng về thánh ý Chúa, tuân giữ luật pháp Người là dấu chỉ cho thấy chúng ta đang bước đi trong ánh sáng, tiến về phía chân lý; sự thật tự biện minh cho chính mình, chúng ta không cần phải thề thốt chi cả. Đức Kitô, Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công chính trong Người. Đây là sự thật, vì thế, chúng ta không còn sống cho chính mình nữa, mà hãy sống cho Đấng đã chết và sống lại vì mình; chúng ta hãy dùng chính cuộc đời mà hát mừng tình yêu và lòng thương xót Chúa dành cho chúng ta. Đàn hát mừng Thiên Chúa chúng ta, thú vị dường nào! Được tán tụng Người, thỏa tình biết mấy! Thay vì, dùng miệng lưỡi để thề thốt, bao biện, che đậy những việc làm đen tối của mình, chúng ta hãy hát lên những bài Thánh Vịnh, thật vậy, Thánh Vịnh là tiếng lòng dâng lên Thiên Chúa: là lời chúc tụng, là lời ngợi khen, là tiếng vỗ tay của muôn loài, là lời lẽ của vũ trụ, là tiếng nói của Hội Thánh, là lời tuyên tín vang lừng, là niềm hoan lạc, là tiếng reo vui mừng, và là âm vang của niềm hoan hỷ. Trong Thánh Vịnh, giáo huấn và thi vị chen vai sát cánh. Ta hãy hát để thưởng thức, đồng thời, ta hãy học để thông hiểu. Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, ước gì Chúa soi dẫn cho ta biết những gì là chính đáng, và giúp ta đủ sức thi hành. Ước gì được như thế!
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn