1. Ghi nhận lịch sử – phụng vụ
Anrê Kim Taegon và Phaolô Chong Hasang được phong thánh cùng với một trăm mười một vị tử đạo khác do Đức Gioan Phaolô II, năm 1984, nhân dịp Đức giáo hoàng tới Triều Tiên. Lễ kỷ niệm được ghi vào lịch năm 1985, định vào ngày giữa 16 tháng 9, kỷ niệm thánh Anrê Kim tử đạo, bị chặt đầu ở Séonl, và 22 tháng 9, ngày tử đạo của thánh Phaolô Chong, cũng bị hành quyết năm 1846.
Việc truyền giáo cho Triều Tiên bắt đầu từ thế kỷ XVII, nhờ lòng can đảm của một số giáo dân; họ đã lập nên một cộng đoàn sốt sáng tồn tại cho tới khi các thừa sai người Pháp tới. Các vị tử đạo tôn kính hôm nay đều thuộc cộng đoàn đó, tất cả đều là người Triều Tiên, trừ ba vị giám mục và bảy linh mục thuộc Hội truyền giáo hải ngoài Paris, đều bị hành quyết trong các cuộc bách hại 1839, 1846. Trong số đó có thánh Laurent Imbert, sinh tại Aix-en-Provence, thụ phong giám mục tại Triều Tiên, tử đạo năm 1839, thánh Pierre Maubant và Jacques Chastan.
Anrê Kim Taegon sinh trong một gia đình quyền quí ở Triều Tiên. Thân phụ là ông Ignace cũng tử đạo, năm 1821. Ngày nay chúng ta còn lưu giữ được hai bức thư của cha Kim: một lá viết từ trong tù gửi cho giám mục Ferréol, người đã truyền chức linh mục cho cha tại Macao, Trung Quốc; lá thư thứ hai gửi các đồng đạo Triều Tiên khác. Thánh Anrê Kim Taegon là linh mục tử đạo thứ nhất người Triều Tiên.
2. Thông điệp và tính thời sự
Lời nguyện trên lễ vật nhấn mạnh tính phổ quát trong nhiệm cục cứu rỗi của Chúa, là “Đấng sáng tạo và là sự cứu rỗi cho mọi dân tộc”. Vậy nên Giáo hội tự bản chất phải truyền giáo, như Công đồng Vaticanô II nhắc nhở: “Được Chúa sai đến với lương dân để trở thành bí tích cứu rỗi mọi người, Giáo hội, vì các yêu cầu nội tại do tự bản chất phổ quát của mình và tuân theo lệnh truyền của Đấng sáng lập (Mc 16,16) hết sức cố gắng hướng tới việc rao giảng cho mọi người” (TG 1).
Đề tài khác được phụng vụ trong ngày triển khai là tử đạo được Giáo hội xem là ơn huệ lớn lao và là chứng cứ của lòng mến siêu việt (LG 42). Chính nhờ tử đạo mà hạt giống rơi xuống đất mang lại nhiều hoa trái (Ga 12,24).
Enzo Lodi
KIÊN TRÌ MÀ SINH HOA KẾT QUẢ
(THỨ BẢY - THÁNH ANRÊ KIM & PHAOLÔ CHUNG)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Thánh Anrê Kim Têgon, thánh Phaolô Chung Hasan và các bạn hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã mời gọi dân tộc Triều Tiên đón nhận đức tin Công Giáo, để gia nhập cộng đoàn dân Chúa chọn, Chúa lại ban cho cộng đoàn này tăng trưởng nhờ lời tuyên xưng đức tin của các bậc anh hùng là hai thánh Anrê Kim, Phaolô Chung cùng các bạn, tử đạo. Xin Chúa nhậm lời cầu nguyện của các ngài, mà ban cho chúng ta biết noi gương các ngài để lại, là trung thành tuân giữ giới răn Chúa cho đến khi nhắm mắt lìa đời.
Trung thành tuân giữ giới răn Chúa, để khỏi bị luận phạt, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Êdêkien: Trách nhiệm cá nhân, ngược với những gì truyền thống đã dạy, tình liên đới của dân Chúa không đến độ giam hãm con người trong tội lỗi kẻ khác, hay biến sự thánh thiện của người khác thành khiên thuẫn bảo vệ cho mình. Cuộc sống chẳng bao giờ là một trò may rủi. Trong lãnh vực luân lý, phải cố gắng tới cùng, và lúc nào cũng có thể trở lại với Chúa. Trách nhiệm của con người nặng thật, nhưng trong ý định của Thiên Chúa, trách nhiệm đó đưa con người đến cứu độ chứ không phải diệt vong… Cha ông ăn nho xanh, con cháu bị ê răng: người ta sẽ không còn nói như vậy nữa, nhưng ai phạm tội, kẻ ấy phải chết. Ta sẽ xét xử các ngươi: ai nấy theo đường lối của mình: con không mang lấy tội của cha, cha cũng không mang lấy tội của con.
Trung thành tuân giữ giới răn Chúa, để làm chứng cho Chúa, dù có bị bách hại, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích huấn dụ cuối cùng của thánh Anrê Kim Têgon: Đức tin được thành toàn nhờ đức ái và sự kiên trì… Đây là các vị tử đạo đã làm chứng cho Chúa Kitô và ca ngợi Thiên Chúa mà không sợ những lời đe dọa. Máu các ngài đổ ra là mầm giống làm nảy sinh các Kitô hữu. Bị coi là vô danh tiểu tốt, nhưng kỳ thực các ngài được mọi người biết đến; bị coi là đang giẫy chết, nhưng kỳ thực các ngài vẫn sống; bị coi như chẳng có gì, nhưng kỳ thực là có tất cả.
Trung thành tuân giữ giới răn Chúa, để không có chi đáng trách trong ngày Chúa ngự đến, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích thư thứ nhất của thánh Phaolô tông đồ gửi ông Timôthê: Hãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách, cho đến ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, xuất hiện. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 99 kêu gọi: Hãy vào trước thánh nhan Chúa giữa tiếng hò reo. Bởi vì Chúa nhân hậu, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương, qua bao thế hệ, vẫn một niềm thành tín.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Hạt rơi vào đất tốt: đó là những kẻ nghe Lời Chúa và nhờ kiên trì mà sinh hoa kết quả. Thiên Chúa như nhà nông kiên nhẫn chờ ngày thu hoạch: Người nhận mặt đất làm thửa ruộng của Người, nhận chúng ta là những con người làm thóc giống, ban ân sủng làm phân bón. Người còn lấy máu mình mà tưới trên chúng ta nhờ việc nhập thể và cứu chuộc, để chúng ta có thể lớn lên và trở thành bông lúa chín vàng. Đến ngày phán xét là lúc thu hoạch, người nào nhờ ân sủng mà thành bông lúa chín, sẽ được hưởng Nước Trời với tư cách nghĩa tử của Thiên Chúa. Chúa đã mời gọi dân tộc Triều Tiên đón nhận đức tin Công Giáo, để gia nhập cộng đoàn dân Chúa chọn, Chúa lại ban cho cộng đoàn này tăng trưởng nhờ lời tuyên xưng đức tin của các bậc anh hùng là hai thánh Anrê Kim, Phaolô Chung cùng các bạn, tử đạo. Ước gì ta biết noi gương các ngài để lại, là trung thành tuân giữ giới răn Chúa cho đến khi nhắm mắt lìa đời. Ước gì được như thế!
THÁCH ĐỐ
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Ai có tai nghe thì nghe!”.
Frank Lloyd Wright - kiến trúc sư vĩ đại người Mỹ - từng đối diện một thách đố: thiết kế Imperial Hotel tại Tokyo, nơi thường xuyên động đất. Ông kiến tạo một nền móng “nổi” trên lớp bùn dày hơn 20m, trải dài hàng vạn mét vuông. Khi hoàn tất, khách sạn đã đứng vững sau một trận động đất khốc liệt, đang khi nhiều toà nhà chung quanh sụp đổ.
Kính thưa Anh Chị em,
Như Frank L. Wright từng đối diện một thách đố, Tin Mừng hôm nay cũng đặt chúng ta trước một ‘thách đố!’: tâm hồn bạn và tôi là loại đất nào cho Lời Chúa sinh hoa kết quả - đất đường, đất sỏi, đất gai hay đất tốt? Và Chúa Giêsu kết thúc, “Ai có tai thì nghe!”.
‘Đất đường’ là đất đã biến chất khi tâm hồn chúng ta hoá cứng. Chúa Thánh Thần luôn soi dẫn làm điều đúng đắn, nhưng chúng ta lờ đi; và rồi, ma quỷ, như chim chóc sà xuống cướp lấy. ‘Đất đá!’ - Vui nhận Lời và bước theo Chúa trong ‘thời bình’, nhưng đến ‘thời chiến’, chúng ta mất kiên nhẫn, chán nản và ngã lòng. ‘Đất gai!’ - Vướng víu và cảm thấy ngột ngạt trong đời sống tâm linh vì quá lo lắng sự đời và bận tâm các thú vui đời, chúng ta quên rằng, Lời ân sủng của Chúa đòi hỏi hy sinh các thú vui thế gian. Ngoài thập giá, không sự thánh thiện nào có thể tăng trưởng! “Tâm hồn như khu vườn - không vun xới, cỏ dại sẽ tràn lan!” - Voltaire.
Sau cùng, ‘Đất tốt!’ - Đó là mảnh đất giàu, màu mỡ, tinh tuyền; một vùng trũng luôn thấm đẫm mưa móc. Ở đó, hạt Lời đâm rễ, mọc lên tươi tốt, “hạt ba mươi, hạt sáu mươi, hạt một trăm”, hứa hẹn ‘một mùa bội thu!’. “Tấm lòng quảng đại tựa đất phì nhiêu - càng cho đi, càng trổ sinh, cho đến khi dư tràn không thể đếm được!” - Leo Tolstoy.
Phaolô nhắc nhở Timôthê, “Hãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách!” - bài đọc một. Điều răn của Chúa là luật Chúa, Lời Chúa, là soi dẫn của Thánh Thần. ‘Thời chiến’ hay ‘thời bình’, Lời vẫn vươn lên! Được như thế, ngày các thiên thần hô to, “Hãy vào trước thánh nhan Chúa giữa tiếng hò reo!” - Thánh Vịnh đáp ca - chúng ta ắt cũng có thể hoà nhập với “đoàn người sống lại” vang khúc khải hoàn!
Kính thưa Anh Chị em,
“Ai có tai nghe thì nghe!”. Khó khăn lớn nhất không nằm ở việc nghe và đón nhận Lời, nhưng ở sự gìn giữ, vun xới cho hạt mọc lên. Chúng ta đang ở trong ‘thời chiến!’, thời mà đức tin phải đối diện vô vàn thử thách của thuyết tương đối, của ‘trí tuệ nhân tạo’, bao hàm ‘động đất’ và ‘bão tố’ thuộc mọi loại hình. Hãy đi xuống khu vườn bí mật của lòng mình, thiết lập một lớp ‘nệm bùn khiêm tốn’ trong nguyện cầu, sám hối và phân định. “Trong bạn có một miền tĩnh lặng và một thánh điện, nơi bạn có thể trở về bất cứ lúc nào!” - Hermann Hesse. Hãy nhìn lại các mối tương quan của bạn với Chúa, với người và với mình để kịp điều chỉnh. Chính trong sự lặng lẽ đó, Lời sẽ âm thầm đâm rễ, lớn lên và sinh trái. hứa hẹn một ngày mùa hân hoan!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, giữa động đất của công nghệ và bão tố của thời đại, xin giữ con kiên vững, trung thành cho đến mùa gặt bội thu!”, Amen.