TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XX Thường Niên -Năm C

“Thầy không đến để đem bình an, nhưng đem sự chia rẽ”. (Lc 12,49-53)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Đừng để tắt trong lòng mình

Thứ bảy - 16/08/2025 08:44 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   63
“Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ”.

Chúa Nhật XX – TN – C
Đừng để tắt trong lòng mình

SnTM 160825a


Ki-tô giáo nói chung - Công Giáo nói riêng, có thể nói là một “ĐẠO” được sinh ra bằng sự bách hại, tù đày và chết chóc. Ngay từ những ngày đầu sơ khai của Giáo Hội, theo sách Công Vụ Tông Đồ thuật lại, ông Tê-pha-nô chính là người đầu tiên bị bắt bớ và bị giết chết, chỉ vì niềm tin vào Chúa của mình.Tiếp đến là 300 năm ở Roma. Rồi nhiều nơi trên thế giới. Việt Nam cũng chẳng kém cạnh gì Roma.

Vâng, nói tới bách hại, tù đày và chết chóc, chúng ta không ngạc nhiên. Không ngạc nhiên, vì trong những ngày còn tại thế, Đức Giê-su đã có lời khuyến cáo: “Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét”.

Vì-danh-Chúa ư! Đúng. Tuy nhiên, chúng ta còn có thể nói, vì nó hệ tại nơi giáo lý của Ngài. Tại sao! Thưa, là bởi: “Giáo lý của Chúa”, Cha Charles nói: “…có thể mang lại một sự căng thẳng và sẽ kết thúc với tình trạng chia rẽ, ngay cả trong gia đình.”

Đây… sự thật là đây. Một ngày nọ, khi nghe Đức Giê-su giảng dạy về “Bánh hằng sống”, lời dạy rằng: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”, đã có không ít người căng thẳng thốt lên rằng: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi.” Hôm ấy, thánh sử Gio-an cho biết: “nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.”

**
Chưa hết đâu! Đức Giê-su còn nhiều lời dạy khác nữa, khiến ai nghe đến cũng phải sững sờ.

Có sững sờ không, khi Đức Giê-su nói: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên”!

“Sốc” hơn nữa, khi Ngài nói tiếp rằng: “Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ”.

Và, cuối cùng Đức Giê-su có lời cảnh báo: “Từ nay, năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba. Họ sẽ chia rẽ nhau: cha chống lại con trai, con trai chống lại cha; mẹ chống lại con gái, con gái chống lại mẹ, mẹ chồng chống lại nàng dâu, nàng dâu chống lại mẹ chồng”. (x.Lc 12, 49-53).

***
Những điều Đức Giê-su tuyên bố, căng quá phải không, thưa quý vị!

Vâng, sẽ rất căng thẳng, nếu chúng ta cho rằng, những lời tuyên bố (nêu trên) nghe sao “hiếu chiến” quá! Nghe sao có vẻ như Đức Giê-su muốn tuyên chiến với thế giới con người!

Dạ thưa, đừng hiểu như thế! Hiểu như thế, chúng ta làm cho tình yêu của Thiên Chúa sẽ “chết theo mùa đông năm nao”!

Đừng quên! Trong những ngày còn tại thế, điều Đức Giêsu luôn nhắc đến, đó là tình yêu. Tình yêu mà Đức Giêsu nói đến, đó là một thứ tình yêu thương “người liều mạng sống vì người mình yêu”. Một ngày nọ, Ngài còn có lời nói rằng: “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em”.

Không! Đức Giê-su không dạy con người hiếu chiến. Trái lại, Ngài dạy, rằng: “Anh em đã nghe dạy rằng: ‘mắt đền mắt, răng đền răng’. Còn Thầy, Thầy bảo anh em; đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa” (Mt 5, 38).

Chính cái chết của Đức Giêsu trên đồi Golgotha, với lời nguyện rằng “Lạy Cha xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” đã chứng thực cho những lời Ngài giảng dạy.

Như vậy, những lời tuyên bố của Đức Giê-su, chúng ta cần ngầm hiểu rằng, Ngài muốn những ai đến với Ngài, phải có một sự lựa chọn. Giữa thiện và ác, giữa tốt và xấu, giữa công bằng và bất công, giữa thật thà và dối trá, giữa yêu thương và hận thù, v.v… phải lựa chọn. Phải lựa chọn, dù sự lựa chọn đó có phải rơi vào tình trạng căng thẳng, căng thẳng đến độ “cha chống lại con trai, con trai chống lại cha; mẹ chống lại con gái, con gái chống lại mẹ, mẹ chồng chống lại nàng dâu, nàng dâu chống lại mẹ chồng”.

****
Khi Đức Giê-su nói: “Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ”, không có nghĩa là Ngài không-muốn-ban-cho-trái-đất-hòa-bình!

Thiên Chúa ban rồi. Ban ngay khi Đức Giê-su sinh ra tại Belem. Hôm ấy, chẳng phải là “Có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rằng: Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”, đó sao!

Trái đất có hòa bình, nhưng con người đã làm mất vào tay Sa-tan. Làm mất bởi những “tranh chấp, chia rẽ, bất hòa, hận thù v.v…” Con người đã nhiều lần chiến đấu giành giật lại. Tiếc thay! không đủ sức để chiến thắng.

Nay, Đức Giê-su đến thế gian là để chiến đấu với Satan. Ngài tuyên chiến với những tà ác của nó, những tà ác gây hại cho con người, cho thế giới, cho xã hội.

Ngài-đến-để-chia-rẽ. Không phải là để chia rẽ giữa con người với con người, nhưng chính là để “rẽ” con người ra khỏi Satan, “rẽ” con người ra khỏi bóng tối tội lỗi. Đức Giêsu đã chiến thắng satan. Ngài chiến thắng bằng ngọn lửa tình yêu, “ngọn lửa của Thiên Chúa”.

Vâng, Cha Giuse Nguyễn Cao Luật O.P, với ơn Chúa, ngài đã vẽ lại một Giê-su oai hùng, ném ngọn lửa mầu nhiệm đó vào thế gian, như sau: Đức Giê-su - “Người đã rước ngọn lửa đó đi khắp đất nước Do Thái, vượt ra khỏi những biên cương do con người tạo nên. Người đã đem ngọn lửa ấy vào giữa đám dân Do Thái đang chờ mong Ðấng Cứu Tinh. Người đã đem ngọn lửa ấy vào giữa những người dân ngoại. Người đã làm bừng lên trong tâm hồn mọi người ngọn lửa như ông Gioan Tẩy Giả đã loan báo. Ông Gioan Tẩy Giả thanh tẩy bằng nước, còn Ðức Giêsu thanh tẩy trong Thần Khí, tức là gió và lửa.

Tất cả lời nói và hành vi của Ðức Giêsu đều cho thấy một ngọn lửa đích thực, lửa vĩnh cửu, lửa thiêng, để rồi cuối cùng, Người lấy chính mạng sống của mình để đốt lên một cách dứt khoát trên lễ đài thập giá, trên đồi Canvê. Chính lúc ấy, Người đã thốt lên: MỌI SỰ ĐÃ HOÀN TẤT.”

*****
Mọi-sự-đã-hoàn-tất. Thế nhưng, với chúng ta hôm nay, chưa thể gọi là hoàn tất.

Chưa hoàn tất, bởi theo Cha Giuse Nguyễn Cao Luật O.P: “Ngọn lửa ấy, hôm nay (còn phải) được chuyển đến các Kitô hữu, được thắp lên trong tâm hồn họ. Khi lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy, mỗi người đã được trao cho một cây nến sáng, với lời nhắn nhủ hãy giữ cho ngọn lửa cháy mãi.

Người Kitô hữu sẽ mang ngọn lửa ấy và đốt lên trong thế-vận-hội-trần-gian. Nơi đâu họ có mặt, nơi ấy là vận-động-trường, và ở đó (rất) cần có lửa. Với những hoàn cảnh sống khác nhau, về cả nơi chốn và điều kiện, người Kitô hữu có nhiều cơ hội để mang ngọn lửa Tin Mừng thắp sáng mọi ngõ ngách cuộc đời.”

“Đức tin. Tinh thần Ki-tô giáo, chính là ngọn lửa”, Cha Giu-se kết thúc bài chia sẻ của mình, như thế! Vâng, thật phải đạo khi chúng ta, hãy là những người làm cho ngọn lửa ấy luôn được thắp bùng lên, đúng như ước mong của Đức Giê-su. Hồi ấy, Ngài đã nói rằng: “Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên”.

Muốn thực hiện trọn vẹn ước mong của Đức Giê-su, chúng ta đừng bao giờ để ngọn lửa mầu nhiệm, ngọn lửa của Thiên Chúa... “TẮT”! Vâng, Đừng để tắt trong lòng mình…

Petrus.tran

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây