TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XX Thường Niên -Năm C

“Thầy không đến để đem bình an, nhưng đem sự chia rẽ”. (Lc 12,49-53)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Ngọn lửa tình yêu (Lc 12, 49-53)

Thứ sáu - 15/08/2025 19:10 | Tác giả bài viết: Lm. Thái Nguyên |   40
“Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!” (Lc 12,49).

NGỌN LỬA TÌNH YÊU
Chúa Nhật 20 Thường Niên, năm C: Lc 12, 49-53

LmTN 160825a


Suy niệm

Con người có thể sống thiếu nhiều thứ, nhưng không thể sống thiếu tình yêu. Cơm bánh nuôi sống thể xác, nhưng nếu tâm hồn không được sưởi ấm bởi tình thương, đời người chỉ còn là một cuộc tồn tại lạnh lẽo và cằn cỗi – như một thân cây trụi lá giữa mùa đông, như một ngọn đèn cạn dầu giữa đêm tối.

Thiên Chúa là Tình Yêu (x. 1 Ga 4,8), và chúng ta được tạo dựng từ Tình Yêu ấy. Vì thế, chỉ khi sống trong tình yêu – biết yêu và được yêu – con người mới sống đúng với ơn gọi thẳm sâu của mình. Tình yêu là ánh lửa thiêng sưởi ấm trái tim, là luồng sinh khí giúp con người bước đi giữa đêm đen cuộc đời với hy vọng và nghị lực.

Nhưng thật đau lòng, trong một thế giới đầy khẩu hiệu yêu thương, con người lại ngày càng trở nên xa cách, lạnh nhạt, thờ ơ với nhau và với chính bản thân. Cái lạnh đáng sợ nhất không phải là cái lạnh của thời tiết, mà là cái lạnh len vào ánh mắt, lời nói và hành động – khiến người ta sống gần bên nhau mà lòng thì cách biệt muôn trùng.

Trước thế giới đóng băng bởi ích kỷ và vô cảm, Đức Giêsu cất lên một lời đầy thao thức: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!” (Lc 12,49).

Ngọn lửa đó không phải là sự hủy diệt, nhưng là ngọn lửa của Thánh Thần, là lửa tình yêu bừng cháy trong trái tim cứu độ của Đức Kitô. Ngài khao khát thắp lên nơi mỗi tâm hồn ngọn lửa ấy – không phải bằng lời hô hào, nhưng bằng chính cuộc hiến tế của mình: chấp nhận “phép rửa” của Thập giá để thiêu đốt bản thân như một lễ toàn thiêu tình yêu, hầu khai mở ánh sáng phục sinh cho thế giới.

Tình yêu của Đức Giêsu là tình yêu bị đốt cháy đến tận cùng, và chính từ đó, ngọn lửa ấy lan truyền suốt lịch sử nhân loại, đến với mỗi chúng ta hôm nay. Thế nhưng, sau đó, Đức Giêsu lại nói: “Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ” (Lc 12,51).

Lời này tưởng chừng mâu thuẫn với sứ mạng của Đấng được gọi là Hoàng Tử Bình An (Is 9, 5). Nhưng Đức Giêsu tuyệt đối không gieo rắc chia rẽ – Ngài chỉ mặc khải sự chia rẽ đã sẵn có trong lòng nhân loại khi đối diện với Tin Mừng: giữa người tin và không tin, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự thật và dối trá, giữa yêu thương và hận thù. Và chia rẽ lớn nhất không ở bên ngoài, mà nằm ngay trong tâm hồn – nơi ta bị giằng co giữa điều thiện và điều ác: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, còn sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm” (Rm 7,19).

Sự bình an mà Đức Kitô mang đến không phải là thứ yên ổn giả tạo do thỏa hiệp hay thỏa mãn bản năng, mà là bình an được đánh đổi bằng chiến đấu, bằng dấn thân chống lại tội lỗi, bằng can đảm bước vào hành trình thập giá để sống theo công lý và sự thật.

Ngọn lửa yêu thương ấy đã được bừng cháy nơi Thập Giá, bùng lên rực rỡ trong ngày Lễ Ngũ Tuần, và hôm nay – được trao lại cho mỗi người chúng ta. Nhưng câu hỏi đánh động nhất là: Ngọn lửa ấy có đang cháy trong tim tôi không? Hay đã bị dập tắt bởi sợ hãi, bởi thờ ơ, bởi khép kín và vô cảm?

Làm sao ta có thể đốt lên ngọn lửa yêu thương ấy? Muốn thắp lên ngọn lửa tình yêu ấy, ta phải bắt đầu từ chính mình:

  • Hãy đốt cháy hận thù bằng tha thứ, đốt cháy ích kỷ bằng trao ban, đốt cháy vô cảm bằng sự hiện diện yêu thương.

  • Hãy dám chọn Đức Kitô, dẫu phải chia rẽ với chính mình, gia đình, thế giới – để sống theo Tin Mừng.

  • Hãy cầu xin Thánh Thần thổi bùng ngọn lửa yêu thương, lòng can đảm và ánh sáng chân lý trong tâm hồn mình mỗi ngày.

Để đáp lại khát vọng bừng cháy của Đức Kitô, ta không thể sống yên ổn, dửng dưng. Ngài đã chịu “phép rửa” bằng đau khổ và hy sinh – còn chúng ta cũng được mời gọi “chịu phép rửa” bằng sự hiến thân âm thầm vì yêu mến trong bổn phận hằng ngày, trong đời sống gia đình, cộng đoàn, và xã hội.

Mahatma Gandhi đã nói: “Một vật cứng rắn đến đâu, cũng sẽ tan chảy trong lửa tình yêu. Nếu vật ấy không tan chảy, chính vì ngọn lửa không đủ mạnh”. Ước gì ngọn lửa tình yêu của Chúa Kitô được thắp lên từ lòng mỗi người chúng ta, được gìn giữ bằng cầu nguyện, được nuôi dưỡng bằng dấn thân, và được lan tỏa bằng đời sống chứng tá.

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu!
Chúa đã đến ném lửa vào mặt đất,
là chính tình yêu của Thánh Thần,
để lan tràn đến khắp mọi thế nhân,
lửa thanh tẩy và tinh luyện tâm can,
lửa sưởi ấm lòng người đang giá lạnh,
chiếu soi đời còn cô quạnh tối tăm.


Chúa ao ước lửa ấy sáng bùng lên,
cho tình yêu thắng vượt trên tất cả,
nên Chúa mong chịu phép rửa từ Cha,
là tự hiến dâng trao mạng sống mình,
làm hy tế để giao hòa nhân thế,
hầu cứu vớt con người khỏi bến mê.


Chúa đã đến để mang lại hòa bình,
nhưng trước tiên Chúa đòi con thay đổi,

nghĩa là phải diệt trừ mọi tội lỗi,
chọn ánh sáng và xua tan bóng tối,
đừng gây thêm những rắc rối cho nhau,
nhưng hãy sống hiền lành và chân thật.


Xin Chúa hãy đốt nóng trái tim con,
bằng ngọn lửa là tình yêu của Chúa,
làm sáng lên trong con đời sống mới,
để Chúa được nhận biết khắp mọi nơi.


Cho con dám can đảm chịu thiệt thân,
để lửa tình yêu Chúa tỏa lan dần,
đem lại cho gian trần niềm vui sống,
cho hòa bình và nối kết hiệp thông. Amen.

Lm. Thái Nguyên

  

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây