TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XVII Thường Niên -Năm C

“Các con hãy xin thì sẽ được”. (Lc 11,1-13)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ HAI TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN

Thứ sáu - 25/07/2025 14:47 |   45
“Nước Trời giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình.” (Mt 13,31-35)

28/07/2025
thứ hai tuần 17 THƯỜNG NIÊN

t2 t17 TN

Mt 13,31-35


TỰA HẠT CẢI BÉ NHỎ
“Nước Trời giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình.”
(Mt 13,31-35)

Suy niệm: Kiểu nói “nhỏ như hạt cải” rất quen thuộc với người Do Thái. Bạn bị đứt tay, chị gái hỏi: “Có sao không?” – “Không, chỉ nhỏ bằng hạt cải.” Đang khi ấy, Nước Trời là Vương quốc Thiên Chúa muốn thiết lập trên thế giới dựa trên tình phụ tử, huynh đệ: con người sống với Thiên Chúa như cha mình, với nhau như anh em. Nước Trời ấy được ví nhỏ bé như hạt cải lúc khởi đầu, nhưng lớn lên như môt cây mà chim trời đến nương náu được. Cũng nên biết rằng cây cải trong dụ ngôn là loại cải đen để lấy dầu, mọc ngoài đồng xứ Palestina, cao trung bình khoảng 1m đến 1,2m, nhưng cũng có cây cao đến 4,5m. Nước Trời khởi thủy bé nhỏ với nhóm môn đệ, nhưng tăng trưởng phủ rộng khắp tứ phương thiên hạ như lời căn dặn của Chúa Giê-su ngày Ngài về trời.

Mời Bạn: “Tôi nghĩ đức tin là hạt cải bé nhỏ của những cơ hội mỗi ngày. Chẳng hạn, “Tôi sẽ yêu mến người này không? Tôi sẽ chia sẻ đức tin mình cho bạn này không? Tôi sẽ cầu nguyện với lời nguyện đơn sơ này không? Đức tin ấy thật sự là điều đời thường mỗi ngày nơi bạn nắm lấy các cơ hội hạt cải nhỏ bé và rồi nhìn thấy những gì Thiên Chúa thực hiện” (M. Batterson). Bạn có biết nắm lấy những cơ hội ‘bé như hạt cải’ đó để Nước Trời hiện thực trong đời mình không?

Sống Lời Chúa: Tôi tập nắm bắt các cơ hội hạt cải bé nhỏ để làm cho đức tin nhỏ bé của mình được lớn lên theo năm tháng cuộc đời.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã cho con được làm công dân Nước Trời cao quý. Xin giúp con nhận ra, xác tín, nỗ lực sống xứng đáng với tư cách công dân Nước Trời ấy. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
thứ hai tuần 17 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Thiên Chúa ngự trong thánh điện của Người; Thiên Chúa tạo nhà cửa cho những kẻ bị bỏ rơi. Chính Người ban cho dân Người được quyền năng và mãnh lực.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa là sức mạnh và là niềm trông cậy của chúng con không có Chúa chẳng có chi vững bền, chẳng có chi thánh thiện; xin mở lòng nhân hậu hướng dẫn chúng con để khi biết cách dùng những của cải chóng qua đời này, chúng con đã gắn bó với của cải muôn đời tồn tại. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Xh 32, 15-24. 30-34

“Dân này đã phạm tội nặng nề, và họ đúc bò vàng”.

Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, Môsê từ trên núi trở xuống, Tay cầm bia đá có khắc chữ cả hai mặt; và đó là công trình của Thiên Chúa tác tạo, vì chính Chúa đã khắc chữ vào hai bia đá đó. Bấy giờ Giosuê nghe tiếng dân chúng la lối om sòm, nên thưa cùng Môsê rằng: “Có tiếng la giao chiến trong trại”. Môsê đáp: “Ðó không phải là tiếng kêu la giao chiến, cũng không phải tiếng kêu la thất trận, nhưng tôi nghe tiếng người ta ca hát”. Khi đến gần trại, người thấy con bê đực và những người múa. Người quá tức giận, liền ném hai bia đá xuống chân núi và nó bể nát ra. Người đem đốt con bê chúng đã đúc, rồi tán ra thành tro, bỏ vào nước, bắt con cái Israel phải uống.

Người nói cùng Aaron rằng: “Dân này đã nói gì với ông mà ông để nó phạm tội nặng nề như thế?” Aaron thưa: “Xin ngài chớ tức giận, nào ngài không biết dân này hay hướng chiều về đàng tội đó sao? Chúng đã nói với tôi rằng: “Xin ông hãy đúc cho chúng tôi những vị thần để dẫn dắt chúng tôi đi, vì ông Môsê, người dẫn chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy đến cho ông”. Tôi liền nói với họ: “Ai trong các ngươi có vàng, hãy mang đến cho tôi. Họ mang đến, tôi quăng vàng vào lửa và đúc nên con bê này”.

Hôm sau Môsê nói với dân: “Các ngươi đã phạm một tội rất lớn, nhưng bây giờ ta sắp lên với Giavê: có lẽ ta sẽ xin được Người xá tội cho các ngươi!” Môsê trở lại với Giavê và nói: “Phải! dân này đã phạm một tội rất lớn, chúng đã làm cho mình những thần bằng vàng! Nhưng bây giờ, ước gì Người miễn chấp tội chúng. Bằng không, xin Người hãy xoá con đi khỏi sách Người đã viết”.

Giavê phán với Môsê: “Ai phạm tội chống lại Ta, Ta sẽ xoá nó khỏi sách của Ta! Còn bây giờ, ngươi hãy đi, hãy dẫn dân đến nơi Ta đã phán với ngươi! Này thần sứ của Ta sẽ đi trước ngươi, và đến ngày truy phạt của Ta, Ta sẽ trừng phạt chúng vì tội của chúng”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 105, 19-20. 21-22. 23

Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, bởi Người nhân hậu (c. 1a).

Xướng: Dân chúng đúc hình bò con tại Horéb, và lễ bái thần tượng đã đúc bằng vàng. Họ đem vinh quang của mình đánh đổi lấy hình tượng con bò ăn cỏ.

Xướng: Họ đã quên Thiên Chúa là Ðấng cứu độ mình, Ðấng đã làm những điều trọng đại bên Ai-cập, Ðấng đã làm những điều kỳ diệu trên lãnh thổ họ Cam, và những điều kinh ngạc nơi Biển Ðỏ.

Xướng: Chúa đã nghĩ tới tiêu diệt họ cho rồi, nếu như Môsê là người Chúa chọn, không đứng ra cầu khẩn với Ngài, để Ngài nguôi giận và đừng tiêu diệt họ. –

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 13, 1-11

“Dân này sẽ như chiếc đai lưng không còn có thể xài được nữa”.

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Ðây Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy đi mua sắm một dây đai lưng, rồi thắt vào lưng, và ngươi đừng nhúng vào nước”. Và tôi đi mua dây đai theo lệnh Chúa, rồi tôi thắt vào lưng.

Lời Chúa phán cùng tôi lần thứ hai rằng: “Ngươi hãy cởi dây đai ngươi đã mua sắm và đang thắt ngang lưng, rồi chỗi dậy đi đến Êuphratê, giấu nó trong hốc đá”. Và tôi ra đi giấu nó trong hốc đá như lời Chúa truyền dạy.

Sau nhiều ngày, Chúa lại phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy chỗi dậy, đi đến Êuphratê mà lấy dây đai lưng Ta đã truyền ngươi đem giấu ở đó”. Tôi ra đi đến Êuphratê, và lấy dây đai lưng ngay chỗ tôi đã giấu. Nhưng kìa, dây đai lưng đã mục nát cả, không còn xài được nữa.

Và có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Ðây Chúa phán: Ta sẽ khiến cho lòng kiêu căng của Giuđa và lòng kiêu căng tột độ của Giêrusalem ra mục nát như vậy. Dân xấu xa này không còn muốn nghe lời Ta, cứ chạy theo lòng gian tà của nó, và chạy theo các thần ngoại lai để phụng sự và thờ lạy các thần đó, nên chúng sẽ như chiếc đai lưng này không còn xài được nữa”. Và Chúa phán tiếp: “Như đai lưng bám sát vào lưng người ta thế nào, Ta cũng đã làm cho nhà Israel và nhà Giuđa bám Ta như vậy, để chúng trở thành dân Ta, cao rao thánh danh, vinh dự và vinh quang của Ta, nhưng chúng đã không chịu nghe”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Ðnl 32, 18-19. 20. 21

Ðáp: Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi (c. 18a).

Xướng: Ngươi đã bỏ Chúa, Ðấng đã sinh ra ngươi; đã quên Chúa, Ðấng đã tạo thành ngươi. Chúa đã thấy, và Người đã nổi cơn thịnh nộ: vì con trai con gái Người đã trêu chọc Người.

Xướng: Chúa phán: Ta sẽ che giấu mặt Ta khỏi chúng, và nhìn xem tương lai chúng sẽ ra sao: vì là dòng giống ngỗ nghịch và là con bất hiếu.

Xướng: Chúng đã trêu chọc Ta bằng thứ chẳng phải là Chúa, đã lấy sự dối trá mà chọc giận Ta: Ta sẽ trêu chúng bằng thứ không phải là dân tộc, và sẽ dùng dân tộc dại dột làm cho chúng tức giận.

Alleluia: Ga 17, 17b và a

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, lời của Chúa là chân lý, xin hãy thánh hoá chúng con trong sự thật. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 13, 31-35

“Hạt cải trở thành cây đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: “Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt ấy bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó”.

Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: “Nước trời giống như nắm men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men”.

Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: “Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn: Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con dâng lên những của lễ Chúa đã rộng ban cho chúng con; cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận, và cho lễ tế này đem lại ân sủng dồi dào để chúng con được thánh hóa trong cuộc đời hiện tại và đạt tới hạnh phúc muôn đời. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người.

Hoặc đọc:

Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương. Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con tham dự vào bí tích Thánh Thể, để chúng con đời đời tưởng nhớ Ðức Giêsu Con Một Chúa, đã chịu khổ hình và sống lại hiển vinh; xin cho bí tích tình yêu Người trối lại dẫn chúng con tới hưởng ơn cứu độ muôn đời. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

SỰ LỚN MẠNH CỦA NƯỚC CHÚA
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

Nước Thiên Chúa được sánh ví như hạt cải với sự lớn mạnh của nó… Hạt giống Giê-su được Chúa Cha gieo vào đất nhân loại. Mưa hay nắng… chắc chắn mỗi ngày một triển nở, sự yếu đuối của chúng ta là sức mạnh của hạt giống. Liệu tất cả những người tin có hy vọng và trông đợi như thế không?

Chúa Giê-su là Nước Trời. Theo cách thức của người gieo hạt, Người đã được gieo vào lòng đất thân xác Đức Trinh Nữ Ma-ri-a. Người đã lớn lên và trở thành cây che phủ toàn thể địa cầu. Sau khi bị nghiền nát bởi cuộc Thương Khó, trái cây sinh ra đủ mọi hương vị, phù hợp với khẩu vị và tỏa hương thơm cho mọi vật sống chạm đến Người. Vì, như hạt cải, sự kiện hạt bị nứt ra chính là sức mạnh của nó. Tương tự như vậy, Chúa Ki-tô muốn thân mình được nghiền tán ra để sức quyền năng Thiên Chúa được thể hiện trong thế gian… Chúa là vua, là nguyên lý của mọi quyền hành là Nước Trời, vì tất cả vinh quang của nước ấy ở nơi Chúa.

Có những lúc Giáo Hội bị bắt bớ, Thánh Giá bị triệt hạ, nhà thờ bị phá hủy, người tin chỉ còn là số ít, người ta lo lắng cho số phận của Nước Chúa. Đức Cố Giáo hoàng Bênêđicto XVI nói: “Con thuyền Giáo Hội không phải của tôi, không phải của chúng ta, nhưng là của Chúa, và Người không để cho nó chìm. Chính Chúa điều khiển nó” (Buổi tiếp kiến chung thứ tư 27 tháng 2 năm 2013).

Romano Guardini viết: “Giáo hội không phải là cơ cấu được nghĩ ra và xây dựng trên bàn giấy, nhưng là một thực tại sống động. Như mọi sinh vật, Giáo hội sống dọc dài thời gian trở thành, bằng cách biến đổi mình, tuy trong bản chất nó vẫn luôn luôn là thế. Trái tim của Giáo hội là Chúa Ki-tô”. Vì thế, Giáo hội sống, lớn lên, và thức tỉnh trong tâm hồn các tín hữu. Như Ðức Trinh Nữ Ma-ri-a, họ tiếp nhận Lời Chúa và thụ thai bởi công trình của Chúa Thánh Thần. Họ hiến dâng cho Thiên Chúa thân xác mình, trong sự nghèo nàn và khiêm tốn họ trở thành những người có khả năng sinh ra Chúa Ki-tô mỗi ngày trong thế gian. Qua Giáo hội, mầu nhiệm Nhập Thể luôn mãi hiện diện. Chúa Ki-tô tiếp tục bước đi qua thời gian trong tất cả mọi nơi. Đó là mầu nhiệm lớn mạnh của Nước Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con biết tin tưởng, cậy trông, phó thác vào Chúa. Amen.

 

DỤ NGÔN HẠT CẢI VÀ NẮM MEN (Mt 13,31-35)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Hôm nay Chúa Giê-su nói hai dụ ngôn về Nước Trời qua hình ảnh hạt cải và nắm men. Sự phát triển của Nước Thiên Chúa được ví như hạt cải, tuy bé nhỏ nhưng được nảy mầm và lớn lên phi thường. Cũng vậy, như nắm men vùi vào ba đấu bột, nắm men có sức mạnh làm dậy tất cả đấu bột. Hạt cải và nắm men tuy nhỏ bé, nhưng đưa đến kết quả ngoài sức tưởng tượng. Nước Thiên Chúa cũng có sức mạnh để phát triển, làm sung mãn và biến đổi được tất cả như vậy.

2. Dụ ngôn hạt cải và nắm men trong Tin Mừng hôm nay đều nhấn mạnh đến sự bất tương xứng của thời kỳ đầu của Nước Trời và của thời kỳ kết thúc. Dụ ngôn hạt cải nói đến sự tăng trưởng của Nước Trời theo chiều rộng, còn dụ ngôn nắm men trong bột ám chỉ chiều sâu, tức là sự biến đổi bên trong. Cũng như cây cải nhỏ bé thường thấy ở miền giáp hồ Ti-bê-ri-a có thể cao tới ba thước, Nước Trời cũng bắt đầu hiện diện từ thời kỳ truyền giáo của Chúa Giê-su và của Giáo hội tiên khởi trong sự khó nghèo và thiếu thốn. Và đó là giáo huấn nền tảng của dụ ngôn hạt cải và nắm men.

3. Sự tăng trưởng của Nước Trời.

Hình ảnh cây cải ở xứ Pa-lét-tin chắc chắn khác cây rau cải ở Việt Nam, hạt cải thuộc lớp hạt rất nhỏ khi gieo xuống, nhưng khi mọc lên cây cải cao lớn, mà chim trời có thể đến nương náu dưới tàn lá nó được. Nước Trời ban đầu thật nhỏ bé trên dưới vài chục người với Chúa Giê-su và các môn để quanh quẩn trong xứ Pa-lét-tin nhỏ bé, nhưng trải qua lịch sử thăng trầm, đến bây giờ Hội thánh có trên một tỷ người có mặt khắp nơi trên thế giới.

Chức năng của Nước Trời, của Hội thánh là phải lớn lên và trở thành bóng mát cho đời, cho mọi người nương ẩn giữa bão táp mưa sa của cuộc đời. Mọi thành viên trong Nước Trời là chúng ta đều có nghĩa vụ truyền giáo và sống chứng nhân để làm cho Nước Trời lớn mạnh.

4. Sự thâm nhập của Nước Trời.

Nếu ai đã từng xem cách thức ủ bột, ủ cơm hay ủ trái cây để làm rượu, thì sẽ không lạ gì về công dụng của men. Men là một loại chất xúc tác, hai công dụng của nó là: thấm nhập và biến đổi những gì men được trộn vào.

Chân lý Nước Trời, bản chất Hội thánh là phải thấm nhập vào nhân loại và thế giới trong mọi hoàn cảnh và môi trường. Ngay nơi bản thân Ki-tô hữu phải thâm nhập được trộn lẫn vào mọi ngõ ngách của cuộc sống, để nhờ đời sống chứng nhân, chúng ta sẽ giúp mọi thứ biến đổi theo Tin Mừng, chứ không phải như cục men nằm yên sẽ chỉ là vô dụng. Chân lý này là Lời Chúa, có sức biến đổi tâm hồn mọi người, từ đó biến đổi thế giới theo văn minh tình thương.

5. Hôm nay, Chúa Giê-su muốn dùng dụ ngôn hạt cải và nắm men trong bột để ám chỉ Nước Trời. Thật vậy, được khởi đi từ những gì là nhỏ bé, âm thầm trong sự khiêm tốn. Nhưng một khi đã hội đủ những cơ hội thuận tiện, Nước ấy sẽ lớn mạnh và lan rộng khắp nơi, khiến cho quyền lực của thế gian và ma quỉ có mạnh đến đâu cũng không thể thắng nổi.

Qua hình ảnh này, Chúa Giê-su muốn dạy chúng ta rằng: hãy bắt đầu hành trình  đi tìm và sống những giá trị Tin Mừng trong sự khiêm tốn và âm thầm, chúng ta sẽ gặp được chân lý, Nước Trời chỉ đến với những người thực sự đơn sơ, chân thành.

Mỗi Ki-tô hữu là thành phần của Hội thánh, có sứ mạng góp phần làm phát triển đạo Chúa và trở nên chất men trong xã hội loài người, hằng ngày dùng đời sống đạo đức lương thiện của mình biến đổi thế giới nên tốt lành hoàn hảo.

6. Truyện: Thế giới chưa hoàn chỉnh.

Có một phiên bản của câu chuyện sáng thế như sau: Khi Thiên Chúa dựng nên thế giới, Ngài dựng nên từ từ. Ngài tạo ra cây cối, sinh vật, chim cá… Khi Ngài làm ra những vật ấy, các thiên thần liền hỏi: “Thưa Chúa, vậy thế giới đã xong chưa”? Thiên Chúa đáp lại với một từ “chưa” đơn giản.

Sau cùng Thiên Chúa đã tạo ra con người và nói với họ: “Ta mệt rồi, Ta muốn các con hoàn thành thế giới. Nếu các con đồng ý làm thế, Ta sẽ cộng tác với các con”. Họ đồng ý. Sau đó, bất cứ lúc nào các thiên thần hỏi Chúa thế giới đã hoàn thành chưa, câu trả lời vẫn là: “Ta không biết. Các ngươi phải hỏi những người cộng tác của Ta”.

Có những điều mà chúng ta có thể làm và phải làm, Thiên Chúa sẽ không làm điều đó thay cho chúng ta. Không phải vì Ngài không thể làm mà chỉ vì muốn chúng ta cộng tác với Ngài. Chúng ta phải gieo hạt giống, đó là phần của chúng ta. Nhưng khi làm điều ấy, chúng ta phải hiểu rằng, chúng ta không thể làm mọi việc. Chúng ta không thể làm cho hạt giống mọc lên. Đó là phần của Thiên Chúa. Và Thiên Chúa làm phần việc của Ngài. Không một chủ nông trại hoặc người làm vườn nào sẽ nói với bạn điều ấy.

HẠT CẢI TRỞ THÀNH CÂY
(THỨ HAI TUẦN 17 TN NĂM LẺ)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Hai Tuần 17, Năm lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa là sức mạnh và là niềm trông cậy của chúng ta, không có Chúa, chẳng có chi vững bền, chẳng có chi thánh thiện. Xin Chúa mở lòng nhân hậu mà hướng dẫn chúng ta, để khi biết cách dùng những của cải chóng qua đời này, chúng ta đã gắn bó với của cải muôn đời tồn tại.

Chúa là sức mạnh, niềm trông cậy của chúng ta, chứ không phải tiền của, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô: Ganh đua nhau làm việc bác ái. Nhân cuộc lạc quyên nhằm giúp cộng đoàn Giêrusalem, thánh Phaolô nhắc cho mọi người rằng: Đức Giêsu Kitô, vốn giàu sang phú quý, đã trở nên khó nghèo… Anh em biết Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, đã có lòng quảng đại như thế nào: Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Người đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ.

Chúa là sức mạnh, niềm trông cậy của chúng ta, ta hãy thương xót để được xót thương, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Xêdariô nói về: Lòng thương xót của Thiên Chúa và của con người… Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. Anh em hãy tha thứ thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha, anh em hãy cho thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.

Chúa là sức mạnh, niềm trông cậy của chúng ta, ta hãy tựa nương vào Chúa, chứ đừng tôn thờ ngẫu tượng, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Xuất Hành: Dân này đã phạm một tội lớn, họ đã làm cho mình một tượng thần bằng vàng. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 105, vịnh gia cho thấy: Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ. Tại Khôrếp, họ đúc một con bê, rồi phủ phục tôn thờ tượng đó. Họ đổi Chúa vinh quang lấy hình bò ăn cỏ. Họ quên Thiên Chúa là Vị Cứu Tinh từng làm việc lớn lao bên miền Aicập, việc diệu kỳ trong cõi đất Kham, việc khiếp kinh giữa lòng Biển Đỏ.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa Cha đã tự ý dùng lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thọ tạo của Người. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Hạt cải trở thành cây, đến nỗi chim trời tới làm tổ trên cành được. Thiên Chúa luôn đi bước trước, Người yêu chúng ta bằng một tình yêu nhưng không, Người đã tự ý dùng lời chân lý mà tác tạo chúng ta, chúng ta chớ khá quên mọi ân huệ của Người, chúng ta không thể hiểu được ý định và kế hoạch của Chúa, việc của chúng ta là tin tưởng, cậy trông, bắt chước và noi theo những gì Người soi sáng cho chúng ta: Chúa nhân từ xót thương, chúng ta hãy bắt chước Chúa thương xót. Bất cứ những gì trên đường đời, con người biết xót thương mà cho đi, thì trên quê hương, Thiên Chúa xót thương sẽ ban lại. Thiên Chúa thương ban từ trời, thì, Người cũng muốn đón nhận dưới đất: Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta. Vậy, ta hãy cho lòng thương xót dưới đất, thì, ta sẽ nhận được lòng thương xót trên trời. Người nghèo xin ta, ta xin Thiên Chúa; người nghèo xin miếng ăn, ta xin sự sống đời đời. Chúa chẳng cần gì nơi ta, nhưng, ta phải có cái gì đó để dâng cho Chúa; những gì ta làm cho Chúa, chỉ như hạt cải bé nhỏ, nhưng, Chúa sẽ làm cho hạt cải trở thành cây cao bóng cả, chim trời có thể tới nương náu. Chúa là sức mạnh và là niềm trông cậy của ta, không có Chúa, chẳng có chi vững bền, chẳng có chi thánh thiện. Ước gì khi dùng những của cải chóng qua đời này, ta biết gắn bó với của cải muôn đời tồn tại. Ước gì được như thế!


PowerPoint-t2-t17-TN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây