Con yêu gì khi con yêu Chúa
Con yêu gì khi yêu Chúa trong lòng?
Một ánh sáng chẳng phai qua ngày tháng,
Một khúc nhạc không bao giờ im vắng,
Một hương thơm chẳng gió nào làm tan.
Là cái ôm không cần hình vóc dáng,
Là bữa tiệc không vơi trong ngọt đắng,
Là yên bình tràn ngập cả không gian.
Đi tìm Chúa qua ngàn muôn vẻ đẹp,
Mắt con mù trước công trình của Ngài,
Lòng con say theo những điều tạm bợ.
Khi Chúa ở gần hơn cả tim con.
Chúa ở đó – trong thinh lặng héo mòn,
Mà con mãi rong chơi ngoài vạn vật.
Trời đất này há đủ chứa Ngài sao?
Ấy vậy mà, giữa lặng lẽ ngọt ngào,
Chúa vẫn đến, làm lòng con nên thánh.
Vẻ đẹp nào cũng chỉ là dấu vết.
Xin cho con biết vượt qua tất cả,
Để chính Ngài là tất cả – tình yêu!
Con yêu gì trong yêu mến chứa chan?
Có lần con lạc lối giữa trần gian,
Con đã yêu… nhưng yêu Chúa quá trễ,
Lạy Chúa, con là chi mà Chúa ngự?
Con yêu Chúa, dù chẳng lời nào sánh,
(Theo Tự thuật thánh Augustine)
L., Giuse Hoàng Kim Toan
Những tin cũ hơn