Đừng lo lắng cho ngày mai
Trên Quan Lộ Cuộc Đời: Đừng lo lắng cho ngày mai
Đừng lo lắng cho ngày mai
Vạn sự khởi đầu nan! Lời Thiên Chúa nhắc nhở con người ngay trong những giây phút đầu tiên của năm mới là: “Đừng Lo Lắng”. Cuộc sống chúng ta có mà đầy những tiêu cực như tham lam, ích kỷ, thù ghét, đam mê sắc dục… xét thấy còn nặng nề hơn nhiều so với sự lo lắng, thế mà Chúa không đặt nặng những cái đó cho bằng vấn đề này!
Trước tiên chúng ta cần phải hiểu cái lo lắng mà Chúa muốn nói tới là như thế nào: Đó là thái độ sợ hãi, ưu tư phiền muộn, lo nghĩ thái quá làm cho chúng ta mất hết sinh lực sống, mất đi niềm tin vào Thiên Chúa và tương lai cuộc đời, chứ Chúa không bảo chúng ta sống vô tâm vô lo, biếng nhác, không cần nghĩ gì cho ngày mai, cho tương lai…
Y học xếp lo lắng thái quá là một căn bệnh. Có rất nhiều người không lo không chịu được. Ví dụ vừa lo bữa sáng xong đã nghĩ ngay đến bữa trưa sẽ ăn gì; chưa bước ra đường đã lo kẹt xe, tai nạn; mới hắt xì đã tưởng mình bệnh nặng… Tâm lý học theo một góc nhìn, lý giải cho vấn đề này là trong khoảng một trăm năm trở lại đây, khoa học kỹ thuật phát triển quá nhanh, vượt xa khả năng thích ứng của con người nên làm cho chúng ta rơi vào hoang mang sợ hãi. Xét kỹ không phải vậy. Lời Chúa lên án việc lo lắng của con người đã từ gần 2.000 năm nay chứ đâu phải mới đây! Thế nên phải xem đây là căn bệnh truyền kiếp của loài người, thời nào cũng có.
Lời Đức Giê-su dạy hôm nay cho chúng ta biết thái độ lo lắng đó là biểu hiện của những kẻ không tin có Thiên Chúa. Chúng ta thử hình dung cảnh một đứa bé đi trong đêm tối, nếu chỉ có một mình nó chắc chắn nó sẽ khóc thét vì sợ hãi. Nếu như có bố nó bên cạnh nắm tay dẫn đi, nó sẽ mạnh dạn bước mà không lo nghĩ gì, vì tin tưởng người bố sẽ che chở, bảo vệ cho nó. Cuộc sống của chúng ta cũng vậy. Ai tin tưởng có Chúa cùng đồng hành, người đó sẽ mạnh mẽ bước về tương lai với niềm tin tưởng phó thác mà không sợ hãi. Ai ỷ vào sức mình, không cần Chúa thì chắc chắn sẽ rất lo lắng cho đường đời của mình.
Mỗi năm qua đi, thử ngồi suy lại 365 ngày với biết bao lần chúng ta khổ tâm lo lắng cho cuộc sống, cho tương lai… rồi chúng ta có làm được gì hơn cho bản thân mình! Dân gian vẫn hay nói: “người tính không bằng trời tính”, lo nghĩ, tính toán cho chán rồi mới thấy cuộc sống chẳng mấy khi được như ý mình muốn. Có người thất vọng, có kẻ buông xuôi đổ thừa cho số mệnh. Hai căn bệnh thời đại phổ biến, có sức tàn phá cơ thể con người nhiều nhất là đau bao tử và đau tim đều có nguyên nhân gây ra từ sự lo âu thái quá của con người.
Cách đây hơn 2.000 năm, tác giả sách Thánh Vịnh đã nghiệm ra rằng: “Bạn có thức khuya hay dậy sớm, khó nhọc làm ăn cũng hoài công. Còn kẻ Chúa thương dù có ngủ, Người vẫn ban cho đủ tiêu dùng”. Kẻ được Chúa thương là ai? Thưa là người biết sống phó thác, tin tưởng nơi Chúa.
Hãy kiếm tìm ơn bình an trong Chúa bằng một đời sống đơn sơ, tín thác. Biết nhận ra những hồng ân Chúa ban cho ta trong từng phút giây cuộc sống để trân trọng và tạ ơn Người. Biết hài lòng với biết bao điều tốt đẹp ta đang thụ hưởng. Chấp nhận con người chúng ta vốn bất toàn nên cuộc sống không bao giờ hoàn hảo theo ý ta muốn.
Ngày đầu năm mới nguyện xin Thiên Chúa ban cho cộng đoàn Giáo xứ chúng ta tràn đầy ơn khôn ngoan, khôn ngoan để biết chọn lựa những gì là cần thiết cho cuộc đời mình, khôn ngoan biết bám vào Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc sống để tìm được sự an bình hạnh phúc nơi chính chốn trần gian này. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh