BỤI GAI


BỤI GAI
 (Lc 4,21-30)

 
Có những bụi gai mọc lên trong hồn tôi
Để tôi nhìn Chúa bằng mắt trần mờ ảo
Tai tôi bịt lại trước lời Người loan báo
Nước thiên đàng sao bỗng quá xa xôi.

Những dấu lạ làm tôi thèm khát giữa đời
Tôi muốn Chúa cho bạc tiền, danh vọng
Nếu thắp lên sẽ thấy hồn tôi trống rỗng
Tìm đâu ra niềm tin Chúa, Chúa ơi.

Tôi tin Chúa bằng niềm tin trêu ngươi
Cậy sức mình, cậy đồng xu đóng góp
Tôi muốn Chúa trả công tôi nhiều nhất
Bởi vì tôi muốn Chúa là của tôi…

Chúa về quê mà không có niềm vui
Chỉ thấy ánh mắt chực chờ làm phép lạ
Chúa gần bên sao mà xa xôi quá
Như ngôn sứ kia thất bại giữa quê người.
 
Dẫu biết Chúa cho không tình yêu mến
Dẫu biết trần gian không xứng với ơn Người
Nhưng Chúa buồn vì nhiều người lỗi hẹn
Cứ để tim mình đập nhịp mồ côi.

Xin Ngài cất đi những bụi gai giữa đời
Để con nhìn ra chân dung của Chúa
Xin đốt cháy lòng con bằng lửa hồng rực rỡ
Để con chạy về với Chúa, Chúa ơi…

ĐA MINH THIÊN SA
Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...