Chúa Nhật V Phục Sinh - Năm A

"Thầy là đường, là sự thật và là sự sống". Ga 14, 1-12
 
Chúa Nhật V Phục Sinh - Năm A


 


Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến,

Bài sách Tông Đồ Công Vụ tường thuật việc tuyển chọn bảy phó tế. Các tông đồ đã đặt tay để các vị này lo việc phục vụ, vì các tín hữu đã gia tăng rất nhiều. Thư thứ nhất của Thánh Phêrô cho thấy ngài củng cố niềm tin cho các tín hữu là những kẻ tin, họ cũng là những người được tuyển chọn, để rao giảng quyền năng của Đấng đã gọi họ từ nơi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu. Đến bài Tin Mừng Đức Kitô chuẩn bị tâm hồn cho các tông đồ để sau khi Ngài lìa bỏ các ông, các ông sẽ không thấy lạc lõng, hụt hẫng. Đồng thời Ngài đi là để dọn chỗ cho các ông, cũng như cho những ai tin vào Ngài. Qua ba bài đọc chúng ta nhận thấy Hội Thánh muốn nhắn nhủ các Kitô hữu, hãy ý thức mình là những người được hưởng hồng ân cứu độ nên luôn tin tưởng và phó thác vào bàn tay quan phòng của Thiên Chúa. Để đáp lại tình yêu của Thiên Chúa chúng nhau sốt sáng cử hành Thánh Lễ tạ ơn này.

Ca nhập lễ

Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu; Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt muôn dân - Alleluia.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng, nhờ Ðức Kitô, Con Một Chúa, Chúa đã thương cứu chuộc chúng con và nhận làm nghĩa tử; xin lấy tình Cha mà âu yếm đoái nhìn: này chúng con là những kẻ tin kính Ðức Kitô, xin cho chúng con được trở nên những người tự do đích thực và đáng hưởng gia nghiệp muôn đời. Chúng con cầu xin...

Bài Ðọc I: Cv 6, 1-7

"Họ chọn bảy người đầy Thánh Thần".

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, số môn đồ gia tăng, nên xảy ra việc các người Hy-lạp kêu trách các người Do-thái, vì trong việc phục vụ hằng ngày, người ta khinh miệt các bà goá trong nhóm họ. Nên Mười hai Vị triệu tập toàn thể môn đồ đến và bảo: "Chúng tôi bỏ việc rao giảng lời Chúa mà lo đi giúp bàn, thì không phải lẽ. Vậy thưa anh em, anh em hãy chọn lấy bảy người trong anh em có tiếng tốt, đầy Thánh Thần và khôn ngoan, để chúng tôi đặt họ làm việc đó. Còn chúng tôi, thì sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ lời Chúa".

Cả đoàn thể đều tán thành lời các ngài, và chọn Têphanô, một người đầy đức tin và Thánh Thần, và chọn Philipphê, Prôcô, Nicanô, Timon, Parmêna, và Nicôla quê ở Antiôkia. Họ đưa mấy vị đó đến trước mặt các Tông đồ. Các ngài cầu nguyện và đặt tay trên các vị đó.

Lời Chúa lan tràn, và số môn đồ ở Giêrusalem gia tăng rất nhiều. Cũng có đám đông tư tế vâng phục đức tin.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 32, 1-2. 4-5. 18-19

Ðáp: Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, như chúng con đã trông cậy Chúa

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng:  Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa! Ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa.

Xướng:Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng Chúa.

Xướng: Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.

Bài Ðọc II: 1 Pr 2, 4-9

"Anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả".

Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.

Anh em thân mến, khi đến cùng Chúa là tảng đá sống động, bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa tuyển chọn và tôn vinh, chính anh em như những tảng đá sống động, xây dựng toà nhà thiêng liêng, chức vụ tư tế thánh thiện, để hiến dâng của lễ thiêng liêng đáng Thiên Chúa chấp nhận nhờ Ðức Giêsu Kitô. Vì thế, có lời Thánh Kinh rằng: "Ðây Ta đặt tại Sion tảng đá góc tường, được tuyển chọn và quý giá, ai tin Người, sẽ không phải hổ thẹn". Vậy, vinh dự cho anh em là những kẻ tin; nhưng đối với những kẻ không tin, thì tảng đá mà thợ xây loại bỏ, đã trở thành đá góc tường, đá vấp ngã và đá chướng ngại cho những kẻ chống lại và không tin lời Chúa, và số phận của họ là thế. Còn anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân tộc thánh thiện, dân riêng của Chúa, để rao giảng quyền năng của Ðấng đã gọi anh em ra khỏi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu của Người.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Ga 14, 6

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy". - Alleluia.

Phúc Âm: Ga 14, 1-12

"Thầy là đường, là sự thật và là sự sống".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi". Ông Tôma thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?" Chúa Giêsu đáp: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người". Philipphê thưa: "Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con". Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: "Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư, Philipphê? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha, sao con lại nói "Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha"? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha".

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế : Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu đã nói : “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”. Người là đường dẫn đến Chúa Cha, là chân lý mạc khải dung mạo Chúa Cha, là Đấng đã làm cho Thiên Chúa vô hình trở nên hữu hình. Nhờ Chúa Giêsu, giờ đây chúng ta dâng lên Chúa Cha những lời cầu nguyện.

1. Chúa Giêsu là đường dẫn nhân loại đến với Chúa Cha. Nhờ Lời Chúa Giêsu, xin cho mỗi người nhận ra phương thế giúp họ sống công chính, và góp phần xây dựng thế giới theo ý muốn của Thiên Chúa.

2. Chúa Giêsu là viên đá sống động, bị loài người loại bỏ, nhưng Chúa Cha đã tuyển chọn. Xin cho mỗi Kitô hữu hiệp thông sâu xa với Chúa Kitô, viên đá góc, để xây dựng nước Thiên Chúa.

3. Chúa Giêsu là chân lý giúp nhân loại nhận ra tình yêu của Chúa Cha. Xin cho mọi người lắng nghe lời Chúa Giêsu, để có thể nhận ra dung mạo Thiên Chúa trung tín, Đấng đã ban tặng Chúa Giêsu vì phần rỗi của nhân loại.

4. Chúa Giêsu là sự sống giúp chúng ta kết hiệp mật thiết với Chúa Cha. Xin cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta sống theo mẫu gương khiêm hạ phục vụ của Chúa Giêsu, để bày tỏ những giá trị vững bền của Tin Mừng mà chúng ta tin tưởng và rao giảng.

Chủ tế: Lạy Cha, xin lắng nghe lời cầu nguyện của chúng con. Với ơn Chúa Thánh Thần, xin làm cho chúng con trở thành dân thánh, được xây dựng trên đá tảng vững bền là Chúa Giêsu, Con Cha, nhờ đó, chúng con sẽ ca ngợi những kỳ công Cha đã thực hiện cho chúng con. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con tin Chúa sẽ thực hiện trong thánh lễ này một cuộc trao đổi kỳ diệu là làm cho bánh và rượu chúng con dâng tiến trở nên Mình và Máu Thánh Ðức Kitô, để chúng con được thông phần thiên tính của Chúa. Xin cho chúng con biết ăn ở thế nào cho phù hợp với chân lý chúng con tin nhận. Chúng con cầu xin...

Lời tiền tụng Phục Sinh

Ca hiệp lễ

Chúa phán:"Thầy là cây nho thật, các con là nhành, ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái" - Alleluia.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, xin phù trợ chúng con là đoàn dân của Chúa. Chúa đã lấy bánh bởi trời mà nuôi dưỡng chúng con, xin cũng giúp chúng con từ bỏ nếp sống cũ và hân hoan bước vào đời sống mới. Chúng con cầu xin...

Suy niệm

Con Đường Giêsu

Sưu tầm

Đầu tháng hai năm 1990, báo chí đã làm cho nổi tiếng một con đường ở ngoại ô thành phố Saigon. Con đường ấy, một đầu là biểu ngữ giăng ngang khai trương phòng vật lý trị liệu, một kiểu mãi dâm trá hình. Còn đầu kia là sừng sững một khách sạn mini sang trọng, làm nhà riêng của ông giám đốc Xacogiva, người đã từng biển thủ công quỹ. Con đường ấy chợt nổi tiếng vì những vụ tai tiếng.

Thế nhưng, đã 20 thế kỷ trôi qua, trong Giáo Hội chúng ta biết có một con đường luôn nổi tiếng. Con đường ấy mở ra bằng một tình thương và kết thúc bằng một hạnh phúc. Con đường ấy trải dài bằng tin yêu để vươn lên tới sự sống bất diệt. Con đường ấy thắp sáng niềm hy vọng và dẫn tới quê hương Nước Trời. Con đường dẫn tới vĩnh cửu. Đó là con đường mang tên Giêsu.

Thực vậy, qua đoạn Tin Mừng sáng hôm nay, Ngài đã trả lời cho Tôma: Thầy là đường là sự thật và là sự sống. Qua đó, chúng ta thấy: chỉ có một con đường duy nhất được mở ra cho ơn cứu độ. Và con đường ấy chính là Ngài.

Trước hết, Ngài là đường chân lý, một chân lý sống động, làm tiêu chuẩn hướng dẫn cho mọi cuộc đời. Đường chân lý ấy, không phải là một mớ những tín điều, những sự phải tin, nhưng là toàn thể cuộc sống của Ngài, từ tư tưởng cho đến lời nói và việc làm. Tất cả đều hướng tới chân trời cứu độ. Nhưng không phải ai cũng nhận ra con đường này, bởi vì trong phiên toà xet xử, Philatô cũng đã hỏi: Sự thật là gì? và Chúa Giêsu đã không trả lời bởi vì sự thật chính là Ngài đang đứng đó.

Tiếp đến, Ngài là đường sự sống bởi vì Ngài là nguồn phát sinh mọi sự sống tự nhiên cũng như siêu nhiên. Sự sống phần xác trong công trình tạo dựng, cũng như sự sống phần hồn trong công trình cứu chuộc. Ngài đã chết để mọi người được sống và Ngài đã sống lại để mãi mãi mở ra một con đường dẫn vào cõi sống vĩnh cửu. Sự sống vật chất một ngày nào đó sẽ tan biến, nhưng sự sống mà Ngài trao ban sẽ là một sự sống trường tồn bất diệt. Chính vì thế mà chúng ta thường kết thúc lời cầu nguyện bằng câu: Người hằng sống và hiển trị cùng Chúa Cha, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Sau cùng, Ngài là con đường dẫn tới nhà Cha, dẫn tới quê hương Nước Trời, bởi vì Chúa Cha và Ngài không thể tách lìa nhau. Chúa Cha ẩn mình trong Chúa Con và Chúa Con ẩn mình trong Chúa Cha. Vẫn là một tự ngàn xưa và mãi mãi là một đến muôn thuở muôn đời. Vì thế con đường mang tên Giêsu, tất nhiên sẽ dẫn tới địa chỉ Nhà Cha và ngược lại, muốn đến nhà Cha thì phải đi trên con đường Giêsu. Có nghĩa là muốn được bước vào quê hương Nước Trời, chúng ta phải thực thi những điều Đức Kitô truyền dạy.

Chúa Nhật V Phục Sinh – A
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 14, 1-12).
 
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người”. Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con”. Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư, Philipphê? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha, sao con lại nói “Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha”? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha”.
 
Suy niệm
 
Khi giới thiệu với các môn đệ về bản thân, Đức Giêsu không nói Ta là Con Thiên Chúa, là Thiên Chúa, nhưng Ngài đã giới thiệu cho các ông: Ta là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống. Ngài dùng những hình ảnh rất hiện thực, để nói về thân phận mình, về cả sứ mạng của Ngài khi đi vào lịch sử nhân loại.
 
Trở lại với Phụng vụ Lời Chúa qua bài đọc 1, chúng ta nghe tác giả sách Tông Đồ Công Vụ giới thiệu về những sinh hoạt thưở ban đầu của Giáo hội. Vì con số các tín hữu ngày một đông mà số người hướng dẫn ngày một ít, các ông đã được Chúa Thánh Thần hướng dẫn, tuyển chọn một số người giữa các anh em cộng sự, để giúp các Tông Đồ trong việc chăm sóc phần hồn của các tín hữu và đặc biệt giúp đỡ những người thiếu may mắn. Họ đã chọn bảy anh em đầy Thần Khí và đức tin, khôn ngoan và khiêm tốn, để giúp đỡ cộng đoàn: “Vậy thưa anh em, anh em hãy chọn lấy bảy người trong anh em có tiếng tốt, đầy Thánh Thần và khôn ngoan, để chúng tôi đặt họ làm việc đó. Còn chúng tôi, thì sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ lời Chúa”. Những tiêu chí cần thiết để tuyển chọn những người giúp cộng đoàn đó là đầy Thánh Thần, có đức tin vững mạnh và sự khôn ngoan đủ. Đầy Thánh Thần ở đây được hiểu là tất cả cuộc đời của những anh em đó thuộc về Thiên Chúa, từ suy nghĩ, nhận thức, đến thao thức phục vụ và sự khiêm tốn đủ, họ cần có sự khiêm tốn để lắng nghe tiếng nói của Thánh Thần qua các Tông Đồ và cộng đoàn, họ cần có đức tin vững mạnh để có thể giúp cộng đoàn đứng vững trước những làn sóng bắt bớ và vu khống. Bên cạnh đó, họ cần có sự khôn ngoan cần thiết để có thể hướng dẫn anh chị em trong các cộng đoàn sống tình hiệp nhất, loại bỏ dần sự chia rẽ giữa người Do-thái và dân ngoại, bởi tất cả là một gia đình của Thiên Chúa.
 
Tâm tình của thánh Phêrô gởi đến các cộng đoàn ban đầu cho chúng ta thấy những khó khăn, những nỗi đau về mặt tinh thần của anh chị em tín hữu Kitô. Họ phải nhận chịu những lời miệt thị từ những người không có chung niềm tin tôn giáo, họ bị đàn áp bởi cung cách sống hàng ngày như đi ngược lại với mọi người, bởi thế, thánh Phêrô đã động viên anh chị em các cộng đoàn Giáo hội sơ khai với những tâm tình rất mạnh mẽ khởi đi từ cuộc đời và sứ mạng của Thầy Chí Thánh là Đức Giêsu Kitô, Đấng đã bị mọi người ghét bỏ, bị bắt bớ, bị kết án, rồi bị đóng đinh vào khổ giá, đã được mai táng và ngày thứ ba, Ngài đã sống lại trong vinh quang: “Anh em thân mến, khi đến cùng Chúa là tảng đá sống động, bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa tuyển chọn và tôn vinh, chính anh em như những tảng đá sống động, xây dựng toà nhà thiêng liêng, chức vụ tư tế thánh thiện, để hiến dâng của lễ thiêng liêng đáng Thiên Chúa chấp nhận nhờ Ðức Giêsu Kitô”. Thầy mình đã bị ghét bỏ, bị giết chết, thì chúng ta cũng không ở ngoài câu chuyện đó, bởi chúng ta là con cái của Ngài. Do đó, khi Ngài đã trở nên viên đá góc cho bao người được vững mạnh trong niềm tin, thì anh em cũng phải trở nên viên đá góc cho gia đình, cho cộng đoàn, cho những người vừa mới bước vào trong gia đình của Thiên Chúa. Tiếp bước Thầy Chí Thánh, anh em hãy lên đường, hãy là chỗ dựa cho những người sẽ gia nhập vào gia đình của Thiên Chúa qua Giáo hội. Vì thế, “anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân tộc thánh thiện, dân riêng của Chúa, để rao giảng quyền năng của Ðấng đã gọi anh em ra khỏi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu của Người”.
 
Sau khi Đức Giêsu về trời, các Tông Đồ lên đường loan tin mừng cứu độ cho thế giới, các ngài ra đi theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, dù rằng khởi đầu có những lúc họ bối rối, họ hoảng sợ và không biết ngày mai sẽ ra sao, họ quên đi một điều là bên cạnh luôn có sự hiện diện của Chúa phục sinh. Hơn nữa, họ còn quên luôn những lời trấn an của Thầy trước khi về trời: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Trong hành trình truyền giáo của các Tông Đồ, mỗi ngày các ông khám phá nhiều điều các ông chưa hiểu được, ngay cả trong chính con người của các ông, người quê ở Do Thái, người quê ở ngoại lai, người thì học thức, kẻ thì quê mùa dốt nát, thế mà mỗi người tùy theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, các ông đã làm tròn vai của người môn đệ. Xa hơn nữa, các ông đã dần quen với con đường Thầy mình đã đi là con đường phục vụ, là con đường hy sinh, là con đường tự hủy, là con đường tình yêu. Dần dần, các ông mới hiểu được những lời Thầy nói với các ông thưở nào: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người”. Chính lúc các ông nhận ra được những chân lý đó và thực hiện trong sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, cũng là lúc các ông đang thực hiện thánh ý của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy Chí Thánh xuống trần gian cứu độ con người.
 
Nhận lấy sứ mạng Thầy Giêsu trao lại, Giáo hội tiếp bước đi vào trong lịch sử nhân loại với muôn vàn thăng trầm. Giáo hội mời gọi con cái luôn ý thức trách vụ Đức Giêsu đã trao phó, để trong hoàn cảnh và ơn gọi nào, hãy là một tảng đá kiên định và vững chắc cho anh em trước những nghịch cảnh của cuộc sống. Với ơn gọi hôn nhân, khi con người bước vào ơn gọi sống gia đình, họ chưa ý thức trọn vẹn giá trị và căn tính của đời sống hôn nhân, chỉ chân nhận đó là một vòng xoay của con người khi bước vào thế giới này. Do đó, tinh thần trách nhiệm và bổn phận chưa thực sự được chú tâm và thực hiện, xa hơn là chưa thực sự có một tình yêu vợ chồng được phóng chiếu từ tình yêu Thiên Chúa yêu con người. Họ chỉ dừng lại nơi bổn phận phải làm, chứ chưa thực hiện vì yêu, vì tinh thần phục vụ lẫn nhau. Chính những khoảng khắc đó, họ cần phải tìm lại chân lý của tình yêu, con đường của ơn gọi và sự sống của gia đình Công giáo. Đức Giêsu phục sinh vẫn hiện diện giữa gia đình mỗi người, Ngài chính là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống, vì chúng ta chưa yêu mến Ngài đủ, chưa thực sự đi tìm Ngài, nên khi sống ơn gọi hôn nhân, con người chưa cảm nghiệm được sức mạnh của tình yêu tự hiến và phục vụ trong ơn gọi của mình.
 
Trong đời sống tận hiến, một ơn gọi được coi thuộc trọn về Thiên Chúa, thế nhưng, mỗi thành viên trong đời sống ơn gọi này đã thực sự chân nhận sự hiện diện của Đức Giêsu phục sinh trong cộng đoàn, trong hội dòng, trong linh đạo của mình đang sống chưa? Lắm lúc linh đạo của cộng đoàn chỉ là một thương hiệu, một mẫu mã, chứ chưa là một đường dẫn để mỗi thành viên tìm đến với Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, bởi khi họ tìm gặp được Đấng ấy, thì trong mọi nghịch cảnh của xã hội, họ luôn có sự bình an trong tâm hồn. Từ đó, họ sống linh đạo và ơn gọi của mình vẹn toàn với Thiên Chúa. Có thể nói nhiều lúc họ còn có nhiều xao xuyến trong tâm hồn như các môn đệ xưa vì niềm tin của họ chưa đủ lớn và đủ mạnh để chấp nhận một Đức Giêsu phục sinh nơi Bề Trên, nơi những thành viên đang bên cạnh mình trong cùng cộng đoàn. Mùa phục sinh với những chứng nhân của biến cố đó, với những lời trăn trối của Thầy Chí Thánh, mỗi người trong ơn gọi được trao gởi, có mạnh dạn tìm đến với Đấng là Chân lý, Chúa Thánh Thần, để xin Ngài hướng dẫn, để xin Ngài soi sáng, để xin Ngài tư vấn, giúp chân nhận tương quan của bản thân với Đức Giêsu phục sinh là một tương quan như thế nào. Rồi từ đó, mỗi người có dám đón nhận lời mời trở nên tảng đá an toàn và chỗ dựa tinh thần cho anh chị em, cho tổ ấm của mình và cho cộng đoàn mình đang sống, đang phục vụ không?
 
Lạy Đức Giêsu phục sinh, trước khi về trời, Chúa mời các Tông Đồ lên đường loan tin vui cứu độ cho thế giới, nhiều lúc tâm hồn các ông đầy băn khoăn và xao xuyến, nhưng Ngài đã ban Thánh Thần, Đấng bảo trợ cho họ, xin Chúa ban Chúa Thánh Thần cho chúng con, để Ngài hướng dẫn, soi sáng và đưa chúng con đi vào trong quỹ đạo của tình yêu cứu độ của Thiên Chúa, từ đó chúng con mạnh dạn lên đường, bước vào giữa lòng nhân loại với đôi chân nhanh nhẹn, với trái tim cảm thông và yêu thương, với vòng tay ấm áp và sẻ chia, với con người là nhịp cầu ngoại biên cho tất cả. Amen.
 

Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh


 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...