Chúa Nhật XXVI Thường Niên - Năm A

"Nó hối hận và đi làm. Những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông". (Mt 21, 28-32)
Chúa Nhật XXVI Thường Niên - Năm A



 

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến! Tình yêu Thiên Chúa trong chương trình cứu độ được biểu lộ bằng sự quan phòng nhiệm mầu của Ngài, đó là quyền năng được thể hiện qua việc thương xót và tha thứ, vì nếu Thiên Chúa xử lý với con người theo luật công bằng, thì khó có ai đứng vững trước nhan thánh Ngài, nên Ngài đã xử lý theo lượng từ bi nhân hậu.

Vậy chúng ta hãy chân thành nhìn nhận thân phận tội lỗi yếu hèn của mình trước Thiên Chúa ngàn trùng Chí Thánh cùng với các thành viên trong cộng đoàn, mà dâng lên Chúa tâm tình thống hối ăn năn.

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã tác tạo mọi sự cho chúng tôi hưởng dùng, Chúa đã xét xử công bình. Vì chúng tôi đã phạm tội và không tuân giữ các giới răn Chúa; nhưng xin Chúa hãy ban cho danh Chúa được vinh hiển, và xin hãy đối xử với chúng tôi theo lượng từ bi của Chúa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, khi Chúa thương xót và tha thứ, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả; xin không ngừng ban ơn giúp chúng con đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban mà chúng con đang hết lòng theo đuổi, chúng con cầu xin....

Bài Ðọc I: Ed 18, 25-28

"Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, nó sẽ được sống".

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Ðây Chúa phán: "Các ngươi đã nói rằng: "Ðường lối của Chúa không chính trực". Vậy hỡi nhà Israel, hãy nghe đây: Có phải đường lối của Ta không chính trực ư? Hay trái lại đường lối của các ngươi không chính trực? Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính và phạm tội ác, nó phải chết, chính vì tội ác nó phạm mà nó phải chết. Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ được sống. Nếu nó suy nghĩ và từ bỏ mọi tội ác nó đã phạm, nó sẽ sống chớ không phải chết".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 24, 4bc-5. 6-7. 8-9

Ðáp: Lạy Chúa, xin hãy nhớ lòng thương xót của Chúa

Xướng: Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa; xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con, và con luôn luôn cậy trông vào Chúa.

Xướng: Lạy Chúa, xin hãy nhớ lòng thương xót của Ngài, lòng thương xót tự muôn đời vẫn có. Xin đừng nhớ lỗi lầm khi con còn trẻ và tội ác, nhưng hãy nhớ con theo lòng thương xót của Ngài, vì lòng nhân hậu của Ngài, thân lạy Chúa.

Xướng: Chúa nhân hậu và công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho con nhận biết đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người khiêm cung đường lối của Ngài.

Bài Ðọc II: Pl 2, 1-5 {hoặc 1-11}

"Anh em hãy cảm nghĩ trong anh em điều đã có trong Ðức Giêsu Kitô".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.

Anh em thân mến, nếu có sự an ủi nào trong Ðức Kitô, nếu có sự khích lệ nào trong đức mến, nếu có sự hiệp nhất nào trong Thánh Thần, nếu có lòng thương xót nào, thì anh em hãy làm cho tôi được trọn niềm hân hoan, để anh em hưởng cùng một niềm vui, được cùng chung một lòng mến, được đồng tâm nhất trí với nhau, chớ làm điều gì bởi ý cạnh tranh hay bởi tìm hư danh, nhưng hãy lấy lòng khiêm nhường mà coi kẻ khác vượt trổi hơn mình, mỗi người đừng chỉ nghĩ đến những sự thuộc về mình, nhưng hãy nghĩ đến những sự thuộc về kẻ khác. Anh em hãy cảm nghĩ trong anh em điều đã có trong Ðức Giêsu Kitô.

{Người tuy là thân phận Thiên Chúa, đã không nghĩ phải dành cho được ngang hàng với Thiên Chúa; trái lại, Người huỷ bỏ chính mình mà nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài người với cách thức bề ngoài như một người phàm. Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu, để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong hoả ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Ðức Giêsu Kitô là Chúa, để Thiên Chúa Cha được vinh quang.}

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Ga 14, 23

Alleluia, alleluia! - Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 21, 28-32

"Nó hối hận và đi làm. Những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: "Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho cha!" Nó thưa lại rằng: "Con không đi". Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: "Thưa cha, vâng, con đi". Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?" Họ đáp: "Người con thứ nhất". Chúa Giêsu bảo họ: "Tôi bảo thật các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài".

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến, chúng ta hãy dâng lên Chúa Cha những lời khẩn nguyện thiết tha, xin Người thương ban ơn trợ giúp để chúng ta luôn sống theo mẫu gương Con Chúa đã để lại, đồng thời phó thác mọi sự trong tay Ngài với cả tâm hồn và đời sống.

1. Xin cho các thừa tác viên của Giáo Hội, không bị tinh thần thế tục chi phối nhưng luôn trung thành thi hành thánh ý Chúa khi thi hành sứ mạng Ngài trao.

2. Xin cho các Kitô hữu biết mau mắn đón nhận người khác, với tất cả sự khiêm nhường, và nỗ lực xây dựng sự hiệp nhất bằng tình yêu và tha thứ.

3. Xin cho các Kitô hữu biết đối xử nhẫn nại với những người không sống phù hợp với Tin Mừng để giúp họ nhận ra rằng Thiên Chúa luôn quan tâm săn sóc họ.

4. Xin cho các quyết định của mỗi người trong cộng đoàn chúng ta luôn hướng tới sự thiện hảo và phù hợp với thánh ý Chúa Cha cũng như kế hoạch Người chuẩn đã bị cho mỗi người.

Chủ tế: Lạy Cha nhân từ và hay thương xót, xin hướng dẫn chúng con mỗi ngày trong suốt cuộc đời, xin giúp chúng con luôn biết can đảm chọn lựa và thi hành thánh ý Cha. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con dâng những lễ vật này, xin Chúa vui lòng chấp nhận, và mở cho chúng con nguồn mạch mọi ơn phúc. Chúng con cầu xin...

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa, đối với tôi tớ Chúa, xin nhớ lại lời Chúa, vì Chúa đã cho tôi hy vọng vào lời Chúa, đó là điều an ủi tôi trong lúc tôi khốn khổ.

Hoặc đọc:

Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa, là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình vì anh em.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, trong thánh lễ này, chúng con đã chung phần đau khổ với Ðức Kitô Con Một Chúa; xin Chúa thương đổi mới xác hồn chúng con, để chúng con được hưởng vinh quang với Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm

TỰ DO ĐỂ THI HÀNH Ý CHA (Mt 21,28-32)

“Người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất: ‘Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho.’ Nó đáp: ‘Con không muốn đâu!’ Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi’.” (Mt 21,28-29)

Suy niệm: Con người có thể trả lời không với Thiên Chúa. May thay con người còn có khả năng thay đổi ý kiến. Nhờ đó, con người luôn luôn có cơ hội để sửa chữa lỗi lầm. Nhưng đó cũng là một khả năng thật đáng ngại. Bởi vì người ta có thể thưa: “Vâng, con sẽ đi làm vườn nho cho Cha” nhưng rồi lại không đi. Không phải chỉ một lần đồng ý với Chúa trong bí tích Rửa tội là đã nắm chắc được vào Nước Trời. Phải có thái độ sẵn sàng hoán cải, thưa “có” thay vì nói “không” với Chúa. Điểm thứ hai còn quan trọng hơn: Nói “có” mà thôi chưa đủ, còn phải lên đường thi hành ý muốn của Cha với thái độ tự do vâng phục của người con thảo. Vì không phải những ai nói ‘Lạy Chúa, lạy Chúa’ là được vào Nước Trời, mà chỉ những người thi hành ý Chúa mới được vào thôi.

Mời Bạn: Thiên Chúa muốn coi bạn như người con, và là người con trưởng thành, biết ý thức bổn phận của mình đối với Cha và mau mắn đảm nhận trách nhiệm ấy với tâm tình con thảo: vui vẻ tự nguyện chu toàn các việc bổn phận hằng ngày của mình. Và nếu như có “lỡ” từ chối Ngài, Chúa vẫn cho bạn cơ hội để bạn bắt đầu lại: Bạn hãy mau mắn rút lại lời nói “không” tai hại ấy và làm hoà với Chúa bằng cách “đi làm vườn nho” cho Ngài.

Chia sẻ: Để có thể làm hoà với Thiên Chúa trước tiên phải biết làm hoà với anh em.

Sống Lời Chúa: Trước khi đi ngủ, bạn đừng quên giục lòng ăn năn tội để làm hoà với Chúa.

Cầu nguyện: Đọc kinh Ăn Năn Tội.

Trở lại
Sưu tầm

Đoạn Tin Mừng sáng hôm nay đặt chúng ta trước một người cha hiền lành và nhân hậu truyền bảo hai người con của mình đi làm vườn nho. Thực vậy, hình ảnh người cha này chính là hình ảnh Thiên Chúa của Đức Kitô, hoàn toàn trái ngược với hình ảnh Thiên Chúa mà các thượng tế đã giới thiệu cho người Do Thái.

Đúng thế, người ta thường hay vẽ ra một Thiên Chúa thích trừng phạt và áp đặt những mệnh lệnh độc đoán, khác hẳn với hình ảnh Thiên Chúa do Đức Kitô mạc khải, là một người cha nhân từ và tha thứ. Ngay cả lệnh truyền của Ngài cũng chỉ là một lời mời gọi: Hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho cha.

Thái độ của hai người con cũng trái ngược nhau một cách đặc biệt. Hình ảnh hai người con có lẽ đã diễn tả được tính chất mâu thuẫn của hai quan niệm biết Chúa và sống đạo.

Người con thứ nhất khẳng định tự do của mình bằng tiếng không với cha anh. Nhưng sau đó, anh đã suy nghĩ lại và đã quy thuận, đặt tự do của mình phục vụ lợi ích chung của gia đình qua việc thi hành ý muốn của cha. Có một sự giằng co trong chọn lựa của anh. Để thực thi ý muốn của cha, anh đã phải can đảm từ bỏ cách sử dụng tự do theo tính tự phát của cái tôi ích kỷ, của những sở thích, những dục vọng đi ngược lại với hạnh phúc chung của gia đình xã hội.

Trái lại người con thứ hai từ đầu đến cuối đã tỏ ra bất nhất, vô trách nhiệm đối với ích lợi chung và chỉ biết có mình. Câu trả lời của anh ta: Thưa cha vâng, thật ra chỉ là một câu nói hình thức, dửng dưng, máy móc nhằm mục đích đánh lừa người cha. Anh ta không yêu mến cha mình và do đó cũng tỏ rõ mình là người ích kỷ, không thể yêu thương bất cứ một ai khác. Vì tình yêu không ở trong những điệu bộ khách sáo, đầu môi chót lưỡi mà phải đi vào hành động đi vào việc làm.

Trong thực tế, phần đông chúng ta đều cảm thấy khó mà thực thi ý Chúa bởi vì nó ngược với sở thích vị kỷ cá nhân của mình. Thái độ tránh né vốn là thái độ thường tình, nhất là khi gặp phải khổ đau và thử tháchy. Phải chấp nhận sự trăn trở, giằng co, chiến đấu với bản thân rồi mới nhìn ra thánh ý Chúa và can đảm thực hành. Giá trị cuộc đời chúng ta chủ yếu là nhờ sự phản tỉnh và quay trở lại cùng Chúa.

Nhìn vào xã hội, chúng ta thấy còn đầy dẫy những chuyện bê bối, tiêu cực, chẳng hạn, vấn đề tham nhũng, trộm cắp và những tội phạm hình sự. Có lúc ở rất gần chúng ta, ngay bên trong giáo xứ và biết đâu, ngay bên trong bản thân chúng ta. Thử hỏi chúng ta phải làm gì? khoanh tay lên án theo kiểu Pharisêu hay kiên trì hành động, làm cho tình trạng nói không với Chúa, trở thành tình trạng nói có với Chúa, bằng một lòng xác tín vào tình thương tha thứ của Ngài. Bởi vì Ngài luôn luôn sẵn sàng tha thứ cho chúng ta, nếu chúng ta biết sám hối quay trở về với Ngài.

CHÚA NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN – NĂM A
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 21, 28-32)
 
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: “Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho cha!” Nó thưa lại rằng: “Con không đi”. Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: “Thưa cha, vâng, con đi”. Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?” Họ đáp: “Người con thứ nhất”. Chúa Giêsu bảo họ: “Tôi bảo thật các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài”.
 
Suy niệm
 
Tuần lễ thứ 26 thường niên trở về, lời mời từ Mẹ Giáo hội qua phụng vụ Lời Chúa gởi đến mỗi tín hữu Kitô, hãy sống niềm tin của mình bằng những việc làm cụ thể, sống động và hữu hiệu, để giúp mảnh đất tâm hồn của bản thân ngày càng phong phú, sinh nhiều hoa thơm quả tốt từ cây đức tin, đồng thời, những hoa quả tình yêu đó, giúp tha nhân tìm lại được mối tương quan huynh đệ gia đình với nhau. Từ đây, mọi người cùng nhau hướng về sự hoàn thiện mà Đức Giêsu mong muốn, đó là hãy hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện.
 
Trở lại hành trình đức tin của dân riêng Thiên Chúa, họ được Ngài đồng hành qua lề luật, qua đời sống phụng tự, qua những con người được ngài đích thân gởi tới như các tiên tri, các vị vua. Những vị đại diện đó, hướng dẫn họ luôn đúng đường lối của Thiên Chúa, để họ được hưởng phần phúc mai sau. Lời chỉ dạy của các tiên tri là những lời nhắc thiết thực dành cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người tội lỗi, nếu họ nghe, sám hối, thay đổi cuộc đời, họ sẽ được sống trong mái ấm gia đình của Thiên Chúa: “Hỡi nhà Israel, hãy nghe đây: Có phải đường lối của Ta không chính trực ư? Hay trái lại đường lối của các ngươi không chính trực? Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính và phạm tội ác, nó phải chết, chính vì tội ác nó phạm mà nó phải chết. Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ được sống. Nếu nó suy nghĩ và từ bỏ mọi tội ác nó đã phạm, nó sẽ sống chớ không phải chết”. Làm sao con người hiểu được đường lối của Thiên Chúa, làm sao con người biết được ý định của Ngài, nếu như Ngài không tỏ lộ. Từ đây, có thể hiểu được phần nào, nếu con người thực thi những giáo huấn của Ngài, đi theo con đường Ngài hướng dẫn, họ sẽ được thông dự vào niềm vui của Thiên Chúa và sống trong vinh quang của Nước Trời. Hơn nữa, còn được sống với Thiên Chúa bắt đầu từ hôm nay tại trần thế.
 
Được tin cộng đoàn giáo hội tại Philiphê có nhiều câu chuyện thiếu tình hiệp nhất và huynh đệ cộng đoàn, thánh Phaolô đã mời gọi mỗi người hãy hướng về một Đức Kitô, đấng đã sống cho, sống cùng và sống với con người. Hơn nữa, Ngài đã chấp nhận một bản án tử, tất cả vì yêu con người. Trước một tấm gương sống động về lòng vị tha, về sự hy sinh, thánh nhân nhắc nhở cộng đoàn: “Nếu có sự an ủi nào trong Ðức Kitô, nếu có sự khích lệ nào trong đức mến, nếu có sự hiệp nhất nào trong Thánh Thần, nếu có lòng thương xót nào, thì anh em hãy làm cho tôi được trọn niềm hân hoan, để anh em hưởng cùng một niềm vui, được cùng chung một lòng mến, được đồng tâm nhất trí với nhau, chớ làm điều gì bởi ý cạnh tranh hay bởi tìm hư danh, nhưng hãy lấy lòng khiêm nhường mà coi kẻ khác vượt trổi hơn mình, mỗi người đừng chỉ nghĩ đến những sự thuộc về mình, nhưng hãy nghĩ đến những sự thuộc về kẻ khác. Anh em hãy cảm nghĩ trong anh em điều đã có trong Ðức Giêsu Kitô”. Đức Giêsu đã chết, đã sống lại trong vinh quang của Thiên Chúa, đã ban Thánh Thần Ngôi Ba cho nhân loại, Chúa Thánh Thần là nhịp cầu kết nối mọi tâm hồn, mọi con người và mọi gia đình lại với nhau, tạo nên một đại gia đình của Thiên Chúa. Ngài còn mời gọi con người hãy từ bỏ lối sống của thế gian là ích kỷ, là ghen tuông, là hiềm khích, là giận hờn, để đón nhận một đường lối mới trong sự đồng tâm nhất trí với Thánh Thần.
 
Không nhận lời đi làm vườn nho cho cha, rồi thay đổi suy nghĩ và ra đi, người khác thì nhận lời rồi cũng thay đổi suy nghĩ và không đi nữa, là thái độ của hai người con trong dụ ngôn của bài Tin Mừng. Đức Giêsu đã dùng dụ ngôn hai người con, để gởi trao cho mỗi người thông điệp về hành vi đức tin của mình. Tin là chấp nhận, là dấn bước vào một hành trình mới, là lên đường, không tin là khước từ lời mời, là từ chối lên đường vào cuộc phiêu lưu: “Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: “Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho cha!” Nó thưa lại rằng: “Con không đi”. Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: “Thưa cha, vâng, con đi”. Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?” Họ đáp: “Người con thứ nhất”. Dù yêu thương người cha, nhưng mỗi người con có thái độ đáp trả khác nhau. Không nhận lời đi làm rồi hối hận, thay đổi và ra đi, ngược lại, người kia nhận lời, nhưng không màng tới giá trị nội tại của lời mời, đã thay đổi ý định và không ra đi. Tình yêu thương là một khái niệm thuộc phạm vi tinh thần, vì không thể nhìn thấy hay nắm bắt được, nên tình yêu thương đó cần có những việc làm, những biểu hiện bên ngoài để biểu lộ. Chính những việc làm, những hình thức bên ngoài khẳng định cho giá trị của tình yêu thương đó, và cũng từ đây, họ sẵn sàng dấn thân cho tình yêu thương đó, tiếc thay, con người luôn cần những hình thức, những gì cụ thể mới can đảm dấn thân. Do đó, tình yêu thương theo thời gian, được cụ thể hóa bằng những việc làm, những hình thức, do chịu ảnh hưởng từ môi trường thực dụng của cuộc sống. Niềm tin của con người đặt vào Thiên Chúa cũng bị tác động như thế, tin là một hành vi thuộc thế giới tâm linh, nhưng để niềm tin đó trở nên sống động, cần có những việc làm cụ thể, chứ không dừng lại nơi công thức. Vì thế, hai khái niệm về niềm tin cần bổ trợ cho nhau và song hành với nhau, tiếc thay, con người đã đề cao một phần và để phần kia rơi vào quên lãng. Việc làm của niềm tin luôn được quan tâm, còn chiều sâu nội tại của niềm tin là sự chấp nhận dấn thân, ít được chăm sóc. Vì thế, người tín hữu hôm nay thường tập chú vào những hình thức bên ngoài như tham dự các nghi thức phụng vụ và sinh hoạt tôn giáo, nhưng ít ai dám đo lường chiều sâu, chiều rộng về niềm tin của mình vào Thiên Chúa bằng đời sống thiêng liêng.
 
Khi niềm tin chưa thực sự bén rễ sâu vào tâm hồn, vào trong nhịp sống và mọi sinh hoạt của người tín hữu, niềm tin đó rất dễ đổ vỡ, vì mong manh như thế, niềm tin người tín hữu hôm nay cần được củng cố với những việc làm thiết thực, không mang màu sắc của hình thức, không dừng lại nơi những công thức, mà những việc làm đó phải xuất phát từ lòng mến, từ tình yêu của bản thân dành cho Thiên Chúa. Yêu mến Thiên Chúa không dừng lại nơi đầu môi chóp lưỡi, nhưng là sự chân thành và lệ thuộc bởi có chân thành mới tìm thấy chiều sâu nội tâm, có lệ thuộc mới thấy Thiên Chúa là đấng đầy lòng thương xót, nhân từ và luôn chăm sóc như người mẹ chăm sóc con cái.
 
Sống ơn gọi nào cũng là thái độ đáp trả của niềm tin và lòng mến dành cho Thiên Chúa, trên mỗi hành trình đó, người tín hữu Kitô có nhận ra lời mời của Thiên Chúa nơi ơn gọi đó, để sống tử tế với Ngài, những việc làm thiết thực trong mỗi ơn gọi có làm hiển lộ được sự chân thành và yêu mến của bản thân dành cho Thiên Chúa không? Ta cần lòng nhân chứ không cần lễ tế. Có những khoảnh khắc trong mỗi ơn gọi, người tín hữu cần trở về với giá trị thực của tình yêu thương Thiên Chúa dành cho mình, để đền đáp, để cảm nghiệm và để gắn bó với Ngài trong mọi hoàn cảnh. Bởi đang sống trong một thế giới chuộng hình thức, công thức, nhiều tín hữu đã để niềm tin và lòng mến của mình tục hóa với những hình thức, công thức như thế gian. Thiên Chúa đợi chờ nơi con người sự chân thành và khiêm tốn, Ngài sẽ tuôn đổ tình yêu và lòng nhân từ xuống trên mỗi tâm hồn nhiều hơn nếu con người ý thức hơn những giá trị thiêng liêng của niềm tin.
 
Lạy Chúa, Chúa mời chúng con vào làm vườn nho cho Chúa và trả công cho chúng con bằng những giá trị của tình yêu thương, trong lúc chúng con cứ mãi ganh tị lẫn nhau và chưa thực sự cảm nghiệm giá trị của tình yêu thương đó, xin cho chúng con, dù không thấy được tình yêu thương, nhưng biết dùng trái tim, niềm tin và lòng mến, để đền đáp tình Chúa yêu chúng con mỗi ngày. Chúa đón tiếp chúng con như người bạn, như người cùng một mái ấm gia đình, tất cả là vì yêu chúng con, xin cho mỗi người biết họa lại bức tranh tình yêu đó với sự chân thành và khiêm tốn đủ, để hoa trái của tình yêu được nẩy nở trong cuộc đời mỗi người. Amen.

Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

LÀM NGAY HÔM NAY!

(Chúa Nhật XXVI TN A) - Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Những gì hôm qua thì đã qua, chuyện ngày mai thì chưa tới, còn việc hôm nay thì đang ở trong tầm tay. Đã là người có lương tri bình thường thì không ai vô tâm, bạc tình khi sống quay lưng với cội nguồn lịch sử và cũng ít có ai sống mà không hướng tới tương lai. Tuy nhiên, không thể chối cãi rằng cái hôm nay mới là cái mang tính quyết định. Chính vì thế nhiều lúc chúng ta cần phải có thái độ “tự do” một cách nào đó với những gì đã qua và với những gì chưa tới.

Đừng quá bám víu vào sự đã qua cho dù đó là những thành quả lẫy lừng, những chiến công hiển hách hay là những thất bại ê chề, những lỗi lầm tủi nhục. Nếu quá khứ của ta là những sự màu hồng thì đáng trân trọng, nhưng hãy coi chừng chuyện thường tình của kiếp người là rất dễ ngủ quên trên chiến thắng và nhất là hãy đề phòng cám dỗ tự kiêu, tự mãn, một cám dỗ thường gây “hậu quả đặc biệt nghiêm trọng”. Thực tiễn cho thấy chuyện vì tự hào, tự mãn “đã đánh thắng hai đế quốc to”, nên các nhà lãnh đạo nước Việt Nam đã dần đưa đất nước ngụp lặn trong hố sâu của nghèo khó, tụt hậu do chính cái tư duy, nếp nghĩ và cung cách hành xử kiểu “chủ quan, duy ý chí” một thời gian không ngắn. Nếu quá khứ của ta vướng đầy những sự nhuốm màu tím hay đen thì cũng đáng nghiền ngẫm để tự kiểm và rút kinh nghiệm, nhưng cũng phải canh chừng cám dỗ buông xuôi, ngã lòng. Lỗi lầm nào cũng để lại vết thương đau. Thất bại là mẹ thành công. Có người do bị ám ảnh bởi những lỗi lầm, hay thất bại của quá khứ mà nản chí, buông xuôi. Cũng có người biết tích lũy những vết thương đau thành chuỗi kinh nghiệm làm nền tảng cho những thành quả hôm nay. Bài học lịch sử thật đáng quý, tuy nhiên lịch sử không phải là vòng tròn lặp lại cái đã qua như cũ, như xưa.

Đừng quá ảo vọng vào những gì chưa đến. Tương lai thường chất chứa những sự tốt đẹp, vì đó là ước mơ của con người. Chẳng ai lại đi mơ ước điều xấu xa tồi tệ cho chính mình. Họa hiếm mới có một đôi người, khi ở trong tình trạng bất bình thường, mới mong những sự chẳng nên cho bản thân. Đã là người, cần phải có hoài bão và ước mơ. Tuy nhiên cũng cần thận trọng trước cám dỗ xa rời thực tế. Đã có đó một vài chủ thuyết vẽ vời viễn ảnh tương lai “to đẹp hơn gấp mười, gấp trăm ngày nay” để rồi lòe bịp đồng loại lãng quên không nhìn thẳng vào cái hiện tại, một hiện tại đầy bất công, dối trá…

Thiên Chúa là Đấng của hôm nay: Với Thiên Chúa, cái hiện tại là cái quan trọng nhất, là cái có tính quyết định. Trước đây ngươi sống công chính mà bây giờ ngươi làm điều gian ác thì ngươi phải chết. Người tội lỗi xưa làm nhiều sự gian ác mà bây giờ bỏ điều dữ, làm điều chính trực công minh thì sẽ được sống. Ngôn sứ Êdêkien minh nhiên nói thay Thiên Chúa sự thật này (x.Ed 18,27-28).

Đến trần gian, Chúa Kitô thường cảnh tỉnh nhiều vị lãnh đạo Do Thái thời bấy giờ, những người vốn tự hào về công nghiệp đã qua của mình. Khi kể câu chuyện về hai người con, Chúa Kitô đã làm nổi rõ cái giây phút hiện tại. Người con cả sở dĩ được chấp nhận dù trước đó không vâng lời cha nhưng giờ này anh hối hận và vâng theo lời cha. Trái lại, người con thứ, trước đó đã mau mắn đáp vâng lời cha mà giờ này anh lại không làm theo ý cha thì cũng bằng không. Để khẳng định chân lý này Chúa Kitô còn nói với những Thượng Tế và kỳ mục hôm ấy bằng một kiểu nói long trọng: “Tôi bảo thật các ông: Những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông. Vì ông Gioan đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy, còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin” (Mt 21,31-32). Một số nhà chú giải phân tích chữ “trước” còn có nghĩa là “thay thế”, nghĩa là những người thu thuế và gái điếm sẽ thế cái chỗ của các vị Thượng Tế và kỳ mục trong Nước Trời. Kết thúc dụ ngôn “Người Cha nhân hậu”, Chúa Kitô đã nêu bật lời của người cha với đứa con cả: “Chúng ta phải ăn mừng và hoan hỉ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy” (Lc 15, 32).

Sống mà không có ngày mai là một cuộc sống thiếu định hướng, thiếu tinh thần cầu tiến. Tuy nhiên cái của ngày mai phải được đặt nền tảng vững vàng trên cái của hôm nay. Nhiều khi chúng ta có thể quá lo lắng cho những sự chưa đến mà bỏ quên bổn phận trong hiện tại. “Anh em đừng lo lắng về ngày mai, ngày mai, cứ để ngày mai lo…” (Mt 6,34). “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày” (Mt 6,11). “Hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Người, đừng cứng lòng nữa!” (x.Tv 95,7-8).

Đừng để đến ngày mai những gì tốt đẹp và phải đạo có thể làm trong ngày hôm nay: Xét về mặt tiêu cực, dưới nhãn quan đức công bằng thì nếu giam tiền công nhật của người làm công đến hôm sau là đã phạm lỗi bất công (x.Lv 19,13). Còn trên bình diện đức ái thì nếu bỏ qua một việc tốt, một việc lành trong khả năng và hoàn cảnh của ta hôm nay thì đã phạm một điều tồi tệ, đó là tội thiếu sót mà chúng ta thường đấm ngực thú lỗi trong phần khởi đầu của Thánh Lễ: Tôi thú nhận cùng Thiên Chúa và cùng anh chị em: tôi đã phạm tội nhiều trong tư tưởng, lời nói và những điều thiếu sót…”.

Lúc sinh thời, mỗi khi gặp những người bệnh tật, dù đó là ngày Lễ nghỉ và theo luật Do Thái giáo bấy giờ thì không được phép, nhưng Chúa Giêsu vẫn ra tay thi ân giáng phúc, bất chấp nhiều luật sĩ và biệt phái giận dữ chống đối và thậm chí còn tìm cách giết Người. Phải làm ngay hôm nay, lúc này, ở đây (hic et nunc) những điều chính đáng và phải đạo trong hoàn cảnh và khả năng của mình. Bởi chưng, nhiều lúc, chính khi không làm điều thiện là làm điều ác, không cứu sống là giết chết, không bênh vực công lý là toa rập với sự gian dối, bất công… (x.Mc 3,4).

Những kẻ tự cao là những người luôn nhớ và muốn kẻ khác nhớ mình đã làm một sự gì đó. Những người tự ti là những người không thể quên và nghĩ rằng người ta không thể quên mình đã lầm lỡ một sự gì đó. Những người lười biếng là những người luôn muốn làm một sự gì đó (mà không bao giờ làm) (Les paresseurs sont ceux qui toujours veulent faire quelque chose - Ngạn ngữ Pháp). Những người hèn nhát là những người luôn khát khao một sự gì đó (mà không dám làm). Còn những người công chính là những người bắt tay làm ngay những sự phải làm, đáng làm, nên làm, hôm nay, lúc này.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...