Chào tháng bảy
Chào tháng bảy, cơn mưa buồn bất chợt
Ngắm nắng chiều, tay bắt được mùa thu
Chấm hỏi?
Tháng sáu chiều nay buồn quá lắm
Cái nắng oi nồng thiếu cơn mưa
Mây trôi mờ bóng chim hờ hững
Buông thả cánh buồn phía tít xa.
Buồn bay theo gió mây lành lạnh
Cuốn chút tình si dọi nắng hè
Gam màu pha chút sầu nhân thế
Sắc tím nhạt nhòa thoáng bâng khuâng .
Em ơi tháng sáu chiều man mác
Mây chẳng buồn rơi nắng chẳng hồng
Đắng lòng nhìn ngắm chiều lướt vội
Hối hả tìm về cõi mênh mông.
Cõi lòng ngơ ngác anh gọi sóng
Sóng ở biển xa, sóng lặng nhìn
Lời tình réo gọi sóng lặng thinh
Có phải bởi vì xa cách trở,
Mà buông tay chống để thuyền trôi?
Hồng Bính
+++++++++++
Chào tháng bảy
Chào tháng bảy, cơn mưa buồn bất chợt
Ngắm nắng chiều, tay bắt được mùa thu
Ngó lại sau, tiếng ve sầu ngái ngủ
Ru nhạt nhòa, khao khát nợ nàng thơ.
Chào tháng bảy, nghe đêm về than thở
Gió hững hờ, hiu hắt thổi sương sa
Đêm điệp trùng, rả rích tiếng xót xa
Đàn dế nhỏ, tỉ tê lời tịch lặng.
Chào tháng bảy, mưa bay về gõ cửa
Thăm một người, cô quạnh suốt năm canh
Đêm vò võ, ôm giấc mộng không lành
Chờ trời sáng, trên đầu thêm sợi bạc.
Chào tháng bảy, dáng ai về lãng đãng
Đứng bên nhau chênh chếch dưới trăng mờ
Bàn tay nhỏ vụng về bởi ngu ngơ
Hồn biển động lay hàng cây gợn sóng.
Hồng Bính
+++++++++++++
Em ngồi nghe mưa
Em ngồi nghe tiếng mưa rơi
Ngọt ngào tí tách từng lời yêu thương
Thì thầm mưa đổ phố phường
Giăng từng sợi nhớ, tơ vương sợi tình.
Gió trời ngắm nụ cười xinh
Hôn lên mái tóc lung linh môi hồng
Mây chiều trải rộng mênh mông
Chữ thương chữ nhớ chữ trông chữ chờ.
Lại thêm một chữ bất ngờ
Cầu vồng ngũ sắc đợi chờ thuyền hoa
Rộn ràng nhạc tấu ngân nga
Gió mưa hòa khúc mặn mà tình quê.
Dật dờ gió nhẹ vỗ về
Ru êm thuyền bến lời thề nên đôi
Thủy chung cầm sắt một đời
Bên nhau đi tới chân trời yêu thương.
Em ngồi nghe tiếng vấn vương
Tơ lòng thổn thức hai phương tìm về
Trùng phùng tay nhỏ vân vê
Mừng vui mở hội kết duyên cau trầu.
Ước gì chẳng phải mưa ngâu
Niềm vui rực cháy u sầu đi xa
Để ta kết nối Ngân Hà
Thuyền hoa rẽ sóng, đồng hành trăm năm.
Hồng Bính
Nỗi lòng trong mưa hạ
Ngày mùa hạ mưa thường về bất chợt
Rớt dầm dề cứ rả rích lê thê
Dáng liêu xiêu cất tiếng gọi ai về
Cây run rẩy ướp bờ môi lạnh ngắt.
Con ve nhỏ tắt bài ca réo rắt
Đón hạ về ướt đẫm cánh co ro
Im thin thít không một tiếng nhỏ to
Kiếp ve sầu ôm nỗi buồn da diết.
Có vẻ giống gã si tình em biết
Thích thẩn thờ hứng gió để làm thơ
Thích ngu ngơ ôm hết nỗi mong chờ
Mưa ướt đẫm mà ước thành suối lệ.
Mưa rớt rơi tan vỡ giọt lệ gầy
Nuốt vào lòng say đắm mặn vành môi
Ngày mới đến tình đẹp sẽ lên ngôi
Đời ngọt ngào thắm nồng môi thiếu nữ.
Ừ em nhỉ, mong sao cùng thổn thức
Nhớ về nhau để trao tiếng yêu nồng
Lòng ấm áp giữa cái rét mùa đông
Và mát dịu trong nắng trời mùa hạ.
Hồng Bính