Chỉ vài chiếc bánh và ít con cá. Chúa muốn nói đến bánh của tình yêu mới đủ nuôi sống nhiều người.
“Kẻ ăn không hết, kẻ lần không ra”. Khi tấm bánh thừa mứa không đem chia cho ai hết hoặc có đem chia phải có điều kiện trao đổi, đấy là tấm bánh làm hư nát nhiều khía cạnh khác của trần thế này. Tấm bánh này người xưa thường gọi là “tấm bánh của ô nhục”. Chính vì cái cõi ô nhục, mới phải gói tấm bánh ấy lại bằng nhiều thứ tiện nghi cao cấp, xa xỉ để bọc lấy nó. Dù nó có hình thức bề ngoài sang trọng và đắt giá như thế nào chăng nữa đó cũng chỉ là tấm bánh đã thối rữa từ trong ruột. Tấm bánh này là thứ bánh của trần gian hoàn toàn và là mối băng hoại nhiều cá nhân muốn có nó.
Chúng ta cũng thường thấy nhiều con người vì tấm bánh này mà mất hết nhân cách, cốt lõi nhân phẩm của một con người và cũng làm cho các giá trị tốt đẹp bị hoen úa, băng hoại.
Tấm bánh đã được ban cho nhân loại là Chúa Giêsu Kitô. Tấm bánh của Đấng “Chạnh lòng thương”. Tấm bánh của đau khổ của người vô tội mang lấy thân phận của những người tội lỗi: “Khi sai chính Con mình đến mang thân xác giống như thân xác tội lỗi chúng ta để đền tội chúng ta, Thiên Chúa đã lên án tội trong thân xác Con mình” (Rm 8, 3 ).
Tấm bánh được bẻ ra cho nhân loại trên Thập Giá và cũng là tấm bánh Phục Sinh để cho con người “Được sống và sống dồi dào” (Ga 10, 10). Tấm bánh bởi trời cần thiết cho từng cá nhân trong nhân loại phục hồi sự sống đã đánh mất vì tội lỗi.
Đức Giáo Hoàng Gioan Phalô II phát biểu: “Khi thiếu bánh chân lý, thứ bánh tinh thần thì con người trở nên suy nhược bệnh họan. Trong thế giới lộn xộn này con người lấy sự dữ làm sự thiện, lấy sai lầm làm chân lý, lấy vấp phạm làm quyền lợi”.
Cần thiết có Tấm bánh chân lý cho đời, một Tấm bánh “Chạnh lòng thương”.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan