Chẳng ai sống trên đời này mà không mong muốn để lại những dấu ấn để nhắc nhớ về. Ai cũng mong khi đã mất, xin đừng quên tôi! Vì khi ta quên là khi ai đó đã chết trong ta một lần nữa. Xin hãy nhớ đến tôi! Đó là lời cầu khẩn của các linh hồn đã qua đời.
Giáo hội đã không quên các linh hồn đã qua đời, từ trong Cựu Ước sách Macabê đã nhắc nhớ cầu nguyện cho các linh hồn: “: “Ông Giu-đa quyên được khoảng 2000 quan tiền, và gửi về Giê-ru-sa-lem để xin dâng lễ đền tội; ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại. Thực thế, nếu ông không hy vọng rằng những chiến binh đã ngã xuống sẽ sống lại, thì cầu nguyện cho người chết quả là việc dư thừa và ngu xuẩn. Nhưng vì ông nghĩ đến phần thưởng rất tốt đẹp dành cho những người đã an nghỉ trong tinh thần đạo đức, thì đây quả là một ý nghĩ đạo đức và thánh thiện. Đó là lý do khiến ông đến dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (2 Mcb 12,43-46).
Khi ta nhớ đến các linh hồn trong lời cầu nguyện cùng hy sinh, làm việc bác ái, tham dự thánh lễ là khi ta xin nhờ công phúc Chúa Chịu chết trên Thánh Giá thương xót đến các ngài. "Chúng ta hãy giúp họ và hãy nhớ đến họ. Nếu các con của ông Gióp đã được thanh luyện nhờ việc hiến lễ của cha (G 1,5), tại sao chúng ta còn nghi ngờ là những lễ tế của chúng dâng lên Thiên Chúa, để cầu cho người quá cố, lại không đem đến cho họ một phần an ủi nào? Đừng do dự giúp đỡ và cầu nguyện cho những người đã qua đời"(x. T.Gio-an Kim Khẩu, Bài Giảng về 1 Cr 41, 5).
Các linh hồn nơi thanh luyện chắc chắn ngày nào đó các ngài sẽ tham dự vào hàng ngũ các thánh sau ngày thanh luyện. Chính các ngài khi vào Nước Chúa sẽ chuyển cầu cùng Chúa cho ta. “Do mầu nhiệm "Các Thánh Hiệp Thông", Hội Thánh phó thác người quá cố cho Thiên Chúa từ bi và cầu nguyện cho họ, đặc biệt trong Thánh Lễ” (Gltc 1055).
Hãy nhớ đến tôi! Là lời nhắc nhớ của các linh hồn nơi thanh luyện. Như ta đã từng nhớ đến các ngài khi còn sống ở đời này, dù cách nhớ ấy như thế nào chăng nữa. Khi các ngài đã qua đời cũng hãy nhớ đến các ngài, cầu nguyện cho các ngài, đừng để các ngài chết trong ta một lần nữa.
Ta có thể dâng những đoá hoa để tưởng nhớ, nhưng hoa sẽ tàn.
Ta có thể thắp lên những nén nhang, nhang khói ấy sẽ bay đi.
Ta có thể mở tiệc đám giỗ để nhớ, đám tiệc rồi cũng qua.
Ta có thể đến viếng mộ, ngôi mộ các ngài cũng cô đơn khi đêm về.
Ta có thể nhớ câu chuyện của các ngài, câu chuyện ấy sẽ cũ với đàn cháu.
Ta có thể nhớ qua hình ảnh, những hình ảnh rồi sẽ chẳng còn ai xem.
Ta chỉ có thể nhớ:
Hãy cầu nguyện, hy sinh, làm việc bác ái, dâng những Thánh lễ, đó mới là nhớ cách hữu hiệu, để các ngài được hưởng hiệu quả trong hy lễ Chúa Kitô. Chính Chúa sẽ cho ghi nhớ các ngài đời đời trong sổ bộ các thánh.
L.m Giuse hoàng Kim Toan