TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật 33 TNC -Các Thánh Tử Đạo VN

“Các con cứ bền đỗ, các con sẽ giữ được linh hồn các con”. (Lc 21,5-19)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Như hạt lúa thối đi

Thứ hai - 10/11/2025 07:51 | Tác giả bài viết: L.m Giuse Hoàng Kim Toan |   29
Như hạt lúa thối đi

Như hạt lúa thối đi

 

 

(Gv 1, 2 – 8)

“Phù vân, quả là phù vân,
tất cả chỉ là phù vân.”

Thế hệ này đi, thế hệ kia đến,
gió thổi vòng quanh,
sông đổ ra biển,
và biển chẳng bao giờ đầy.
Mặt trời mọc rồi lặn,
ngày lại về chỗ cũ.
Mắt nhìn mà chẳng no,
tai nghe mà chẳng thỏa.

Có ai từng dừng lại
giữa dòng chảy của phù vân,
mà nghe nhịp đập thinh lặng của sự chết?
Có ai dám nhìn vào nỗi mất mát
như nhìn vào gương mặt thật của chính mình?

Khi ta biết chết,
ta mới thật sự sống.
Biết chết là biết rơi bỏ
mọi giả tạm, mọi hư danh,
mọi công trình dựng nên dưới ánh mặt trời.
Biết chết là biết sinh ra,
trong lòng thương xót vô cùng của Đấng hằng sống.

Ta không thể quay lại quá khứ,
nhưng có thể đi vào thanh luyện,
nơi lửa không thiêu đốt
mà thanh tẩy bằng ánh sáng của Tình Yêu.
Ở đó, mọi đau thương không bị xóa đi,
mà được thánh hóa.
Mọi vết thương không bị phủ lấp,
mà được chữa lành bằng máu cứu chuộc.

Chúa không trừng phạt,
Ngài dạy ta yêu.
Không bằng hình phạt,
mà bằng khả năng chịu đựng vì người khác.
Không bằng quyền năng,
mà bằng hiến tế:
“Con tự hiến thánh con để họ cũng được thánh hiến.” (Ga 17, 19)

Và khi ta biết chết đi 
cho chính mình,
cho tội lỗi,
cho tiếng nói tự mãn của phù vân 
ta bắt đầu sống chuyển cầu cho các linh hồn
bằng sức sống của Thiên Chúa.
Nơi thanh luyện biến thành hiệp thông,
và hiệp thông hóa thành tình yêu,
tràn qua cõi chết,
trổ sinh trong đời đời.

Phù vân – là khởi đầu,
Biết chết – là cứu rỗi.
Và chính trong cái chết ấy,
sự sống được tỏ lộ,
như bình minh không bao giờ tắt
nơi trái tim Thiên Chúa.

Joshkimt 

 Tags: phù vân

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây