TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XIV Thường Niên -Năm C

“Sự bằng yên của các con sẽ đến trên người ấy”. (Lc 1-12. 17-20)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Thứ bảy - 05/07/2025 14:40 |   25
“Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần.” (Mt 10,7-15)

10/07/2025
Thứ NĂM tuần 14 THƯỜNG NIÊN

t5 t14 TN

Mt 10,7-15


sứ mạng cấp bách
“Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần.”
(Mt 10,7-15)

Suy niệm: Thấy đám đông dân chúng “lầm than vất vưởng như chiên không có người chăn” lại đang khao khát đến với Chúa để nghe Lời Ngài, Chúa Giê-su đã chạnh lòng thương. Đó chính là lý do và động lực thúc đẩy Chúa chọn gọi mười hai môn đệ và sai họ lên đường và dặn dò. Sứ mệnh tuy bao la nhưng không được ôm đồm. Các ông chưa thể “đi về phía các dân ngoại”, vì việc cần làm ngay lúc này là đến với những người đồng bào, “những chiên lạc nhà Ít-ra-en”. Sứ mệnh thật khẩn cấp. Vì thế, phải loại bỏ những hành trang cồng kềnh gây trở ngại. Phải tận dụng mọi thời gian ít ỏi, bởi vậy khi còn đang đi dọc đường đã phải bắt đầu rao giảng rồi. Các môn đệ lúc được Chúa sai đi hẳn không được trang bị kỹ năng chuyên môn nào ngoài quyền năng “chữa lành bệnh tật và khu trừ ma quỷ”. Những chỉ thị đó là để các ông tập trung vào trọng tâm của sứ điệp: “vào nhà nào hãy chúc bình an” với nội dung chính của lời rao giảng: “Nước Trời đã đến gần”.

Bạn thân mến, đừng đợi khi có điều kiện này, phương tiện kia thì bạn mới rao giảng. Bạn cũng đừng nghĩ phải thuyết giảng trong một sự kiện có tầm cỡ hoành tráng mới là loan báo Tin Mừng. Trái lại, trước khi rao giảng bằng lời nói, bạn hãy ‘nói’ bằng cuộc sống của bạn, tức là bằng những việc nhỏ bé, bình thường trong cuộc sống đời thường khi bạn làm những việc đó với tâm tình và ý hướng của người tông đồ.

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ cho một người bé mọn với lời cầu nguyện cho việc truyền giáo.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban cho chúng con nhiều thợ gặt, và sai con đi làm thợ gặt trong cánh đồng của Chúa.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ NĂM tuần 14 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, chúng tôi tưởng nhớ lại lòng thương xót của Chúa, ngay trong đền thánh Chúa. Lạy Chúa, cũng như thánh danh Chúa, lời khen ngợi Chúa sẽ vang  đến tận cùng trái đất; tay hữu Chúa đầy đức công minh.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, nhờ con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) St 44, 18-21. 23b-29; 45, 1-5

“Ðể cứu sống anh em mà Thiên Chúa đã sai em xuống Ai-cập trước anh em”.

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Giuđa lại gần mà nói thật thà với Giuse rằng: “Thưa ngài, xin ngài nghe tôi tớ của ngài nói đôi lời, xin ngài đừng phẫn nộ với tôi tớ của ngài, vì sau vua Pharaon ngài là chủ của tôi. Trước đây ngài đã hỏi các tôi tớ ngài rằng: “Các ngươi còn cha, còn đứa em nào nữa chăng?” Chúng tôi đã trả lời với ngài rằng: Chúng tôi còn cha già, và một đứa em út sinh ra lúc cha chúng tôi đã già. Anh áp út đã chết rồi: mẹ nó chỉ còn lại một mình nó, cha chúng tôi thương nó lắm. Vậy mà ngài đã bảo các tôi tớ ngài: “Hãy đem nó tới đây cho ta xem thấy nó”. Chúng tôi đã thưa với ngài rằng: “Ðứa nhỏ không thể bỏ cha nó được”. Nhưng ngài đã nói dứt khoát với các tôi tớ ngài rằng: “Nếu em út các ngươi không tới với các ngươi, thì các ngươi sẽ không thấy mặt ta nữa”. Vậy khi chúng tôi trở về cùng tôi tớ của ngài là cha chúng tôi, chúng tôi đã thuật lại hết mọi điều ngài đã nói. Cha chúng tôi bảo rằng: “Các con hãy trở lại mua thêm ít lúa thóc nữa”. Chúng tôi trả lời với người rằng: “Chúng con không thể đi được. Nếu em út đi với chúng con, thì chúng con cùng đi chung với nhau. Nếu em út không đi với chúng con, thì chúng con không dám đến trước mặt người”. Cha chúng tôi nói: “Các con biết rằng bạn ta chỉ sinh ra cho ta hai đứa con trai, một đứa đã ra đi và các con đã nói nó phải thú dữ ăn thịt, và cho đến nay chưa thấy nó trở về; các con lại đem thằng này đi nữa, nếu dọc đường có gì rủi ro xảy đến cho nó, thì các con đưa cha già đầu bạc sầu não này xuống suối vàng cho rồi”.

Khi ấy Giuse không thể cầm lòng nổi trước mặt mọi người đang đứng đấy, nên truyền cho mọi người ra ngoài, và không còn người nào khác ở đó lúc ông tỏ cho anh em biết mình, ông khóc lớn tiếng: những người Ai-cập và cả nhà vua đều nghe biết. Giuse nói với các anh em rằng: “Tôi là Giuse đây, cha còn sống không?” Các anh em sợ hãi quá nên không dám trả lời. Giuse nói với anh em cách nhân từ rằng: “Hãy đến gần tôi”. Khi họ đến gần, ông lại nói: “Tôi là Giuse em các anh mà các anh đã bán sang Ai-cập. Các anh chớ khiếp sợ, và đừng ân hận vì đã bán tôi sang đất này, vì chưng để cứu sống các anh em mà Thiên Chúa đã sai tôi sang Ai-cập trước anh em”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 104, 16-17. 18-19. 20-21

Ðáp: Các ngươi hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm 

Xướng: Chúa đã gọi cảnh cơ hàn về trên đất nước, và rút đi mọi sự nâng đỡ bằng cơm bánh. Ngài đã sai một người đi trước họ: Giuse đã bị bán để làm nô lệ. 

Xướng: Thiên hạ đã lấy xiềng để trói chân người, và cổ người bị cột bằng xích sắt, cho tới khi ứng nghiệm lời tiên đoán của người, lời của Chúa đã biện minh cho người.

Xướng: Vua đã sai cởi trói cho người, Chúa của chư dân cũng đã giải phóng người. Vua đã tôn người làm chủ của mình, và làm chúa trên toàn diện lãnh thổ. 

Bài Ðọc I: (Năm II) Hs 11, 1b, 3-4, 8c-9

“Quả tim Ta thổn thức trong Ta và ruột gan Ta bồi hồi”.

Trích sách Tiên tri Hôsê.

Ðây Thiên Chúa phán: “Lúc Israel còn niên thiếu, Ta đã yêu thương nó, và Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.

“Ta đã dưỡng nuôi Ephraim, Ta đã bồng chúng trên cánh tay Ta mà chúng không biết Ta chăm sóc chúng. Ta đã dùng dây êm ái và mối yêu thương mà tập (cho) chúng đi; Ta đối xử với chúng như người dưỡng nuôi trẻ thơ, Ta đã ấp yêu chúng vào má. Ta nghiêng mình trên chúng và đút cho chúng ăn.

Quả tim Ta thổn thức trong Ta và ruột gan Ta bồi hồi. Ta sẽ không buông thả theo cơn giận của Ta. Ta sẽ không huỷ diệt Ephraim, vì Ta là Thiên Chúa chứ không phải người phàm; Ta là Ðấng Thánh ở giữa ngươi, Ta không thích tiêu diệt”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 79, 2ac và 3b. 15-16

Ðáp: Lạy Chúa, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống (c. 4b).

Xướng: Lạy Ðấng chăn dắt Israel, xin hãy lắng tai! Chúa ngự trên các vệ binh thần, xin hiện ra trong sáng láng. Xin tỉnh thức quyền năng của Chúa.

Xướng: Lạy Chúa thiên binh, xin thương trở lại; tự trời cao xin nhìn coi và thăm viếng vườn nho này. Xin bảo vệ vườn nho mà tay hữu Ngài đã cấy; bảo vệ ngành nho mà tay Ngài đã củng cố cho mình.

Alleluia: Tv 94, 8ab

Alleluia, alleluia! – Ước gì hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 10, 7-15

“Các con đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho nhưng không”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy đi rao giảng rằng “Nước Trời đã gần đến”. Hãy chữa những bệnh nhân, hãy làm cho kẻ chết sống lại, hãy làm cho những kẻ phong cùi được sạch và hãy trừ quỷ. Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không. Các con chớ mang vàng bạc, tiền nong trong đai lưng, chớ mang bị đi đường, chớ đem theo hai áo choàng, chớ mang giày dép và gậy gộc, vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

“Khi các con vào thành hay làng nào, hãy hỏi ở đó ai là người xứng đáng, thì ở lại đó cho tới lúc ra đi. Khi vào nhà nào, các con hãy chào rằng: “Bình an cho nhà này”. Nếu nhà ấy xứng đáng thì sự bình an của các con sẽ đến với nhà ấy. Nhưng nếu ai không tiếp rước các con và không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi nhà hay thành ấy và giũ bụi chân các con lại. Thật, Thầy bảo các con: Trong ngày phán xét, đất Sôđôma và Gômôra sẽ được xét xử khoan dung hơn thành ấy”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin Chúa dùng của lễ chúng con dâng tiến để thanh tẩy và hướng dẫn chúng con, cho chúng con ngày càng biết sống chân tình với Chúa. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao; Phúc cho ai tìm nương tựa ở nơi Chúa.

Hoặc đọc:

Chúa phán: “Hỡi tất cả những ai khó nhọc và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ mang đỡ bổ sức cho các ngươi”.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa chúng con vừa lãnh nhận hồng ân cao cả; xin cho chúng con được hưởng ơn cứu độ dồi dào và không ngừng chúc tụng tạ ơn Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

LÃNH NHẬN VÀ CHO ĐI
Lm. Gioan Trần Văn Viện

“Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy”. (Mt 10, 8)

Có lẽ các môn đệ là những người cảm nhận cách sâu sắc nhất về câu nói này của Chúa Giê-su. Từ chốn trời cao, Chúa đã đến ở giữa các ông, cho các ông cơ hội tiếp xúc và lắng nghe lời giảng dạy của Người. Còn các ông, từ những con người hèn kém và đầy yếu đuối, nhưng giờ đây các ông đã được Chúa chọn để đi loan báo Tin Mừng cứu độ cho những người khác. Các ông đã được biết Chúa, được nhận ơn huệ của Người và các ông có trách nhiệm mang Chúa đến cho anh chị em.

Anh chị em thân mến, mỗi chúng ta cũng được Thiên Chúa cho không và chúng ta cũng hãy cho không như vậy. “Cho không” không có nghĩa là thứ được cho không có giá trị gì nhưng bởi vì thứ đó có quá trị quá lớn, không thể định giá được. Ai có thể trả hết được tình yêu Thiên Chúa dành cho họ. Mỗi chúng ta khi sinh ra cũng chỉ là một đứa trẻ trần trụi, không có gì, nhưng đến giây phút hiện tại này, chúng ta tự hỏi chính mình về nhiều điều mà chúng ta đang sở hữu. Thời gian trôi đi, con người càng lớn dần lại càng cảm thấy Chúa đã ban cho quá nhiều ân huệ: như trong công việc, trong gia đình, con cái… Nhiều người đã thầm cảm tạ Chúa vì họ đã nhận được điều mà họ mong muốn. Và nếu chúng ta suy nghĩ sâu xa hơn nữa, thì được sinh ra trên cõi đời này là một ân huệ lớn lao. Không ai trong chúng ta dám khẳng định là tôi có quyền được sinh ra và sống cả. Một hồng ân cao cả hơn là mỗi chúng ta được Chúa yêu thương và cho chúng ta trở thành con cái của Ngài qua bí tích Rửa tội. Con Một Thiên Chúa, Chúa Giê-su Ki-tô đã chết vì tội của chúng ta để cho chúng ta được sống. Như thế, nếu chúng ta suy gẫm và nhìn lại cuộc đời đã qua, chúng ta đã nhận được quá nhiều từ Thiên Chúa.

Cảm nhận được điều trên, chúng ta hãy cho không đối với người khác. Hãy mang Chúa đến với tất cả mọi người, cách đặc biệt là những anh chị em xung quanh, để họ cũng cảm nhận được tình yêu và bình an của Ngài.

 

CHÚA HUẤN DỤ CÁC TÔNG ĐỒ (Mt 10, 7-15)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Sau khi gọi 12 Tông đồ lại, ban cho các ông được quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền, Chúa Giê-su huấn dụ các Tông đồ nhiều điều khi sai các ông đi thực tập truyền giáo.

Trong huấn dụ truyền giáo, Chúa Giê-su dạy các Tông đồ khi đi truyền giáo thì “đừng mang gì cả”. Người tông đồ của Chúa không được lệ thuộc vào vật chất nhưng cần nhẹ nhàng thanh thoát như một người lữ hành. Hơn nữa, một người loan báo Tin Mừng phải hoàn toàn tin tưởng, phó thác nơi Chúa quan phòng.

2. Bài Tin Mừng hôm nay đặc biệt họa lên chân dung của một vị Tông đồ của Chúa Giê-su trong sứ vụ rao giảng Tin Mừng: mang sứ điệp Nước Trời, chữa lành người đau yếu, sống khó nghèo và đem bình an đến cho mọi người. Vậy Chúa Giê-su sai mười hai Tông đồ đi thực tập truyền giáo tới nơi nào? Dặn dò các ông mang những gì? Truyền cho các ông phải nói gì? Phải có thái độ nào khi người ta tiếp đón hay hay không tiếp đón, thậm chí còn bị người ta xua đuổi… Đó là những điều chúng ta cần tìm hiểu trong bài này.

3. Trước hết, Chúa bảo các ông phải rao giảng Nước Trời. Đó là nội dung sứ điệp các ông phải giảng dạy. Nước Trời đã được Ngài loan báo và thiết lập, nghĩa là với sự xuất hiện của Ngài, Nước Trời không còn xa xôi, cũng không còn là lời hứa, nhưng đã hình thành trong thời gian qua sự hiện diện của Ngài, đã đến cùng với Ngài, chính Ngài thiết lập Nước Trời ở trần gian.

Tiếp đến là khi đi truyền giáo, Chúa bảo các ông phải hoàn toàn phó thác vào Thiên Chúa, nghĩa là người môn đệ ra đi truyền giáo phải có tấm lòng từ bỏ tất cả, của cải vật chất, phải thoát ly ra ngoài vòng kiểm tỏa của tiền bạc…

Sau cùng, Chúa cho các ông biết: công việc rao giảng của các ông không dễ dàng, có người chấp nhận, có người không. Vậy các ông phải có thái độ thế nào? Gặp được nhà nào tốt lành chính đáng, niềm nở đón tiếp, thì ở lại đó  cho tới lúc ra đi. Làm như vậy là tỏ lòng kính trọng, trung thành và biết ơn lòng hiếu khách…

4. Tin Mừng hôm nay cũng cho thấy một điểm khó hiểu đến phi lý, đó là Chúa Giê-su sai các môn đệ ra đi vào một nơi vô định với hai bàn tay trắng, ngay cả một chút tiền túi cũng không, tất cả đều nằm trong chờ đợi. Thật là nghịch lý và khó hiểu, nhưng đó lại là điều Chúa muốn nơi các môn đệ: Ngài muốn cho họ sống nghèo khó để rồi khám phá ra đâu là sự giàu có đích thực. Người môn đệ nghèo, không phải vì họ không có khả năng làm giàu hoặc không được phép hưởng dùng của cải. Nhưng trong sự nghèo khó, họ sẽ khám phá ra ý nghĩa đích thực của giàu có và cảm nghiệm được tình yêu quan phòng của Thiên Chúa. Và cũng nhờ đó họ sẽ an tâm dồn nỗ lực cho việc rao giảng Tin Mừng cứu rỗi (Mỗi ngày một tin vui).

5. Hôm ấy là lễ thánh Têrêsa Avila, dòng kín Carmêlô tại Lisieux mở cửa cho giáo dân và du khách viếng thăm. Có một người du khách không hiểu lý do đời sống khắc khổ của các nữ tu đã thầm nghĩ: chỉ có những người không đủ ăn đủ mặc mới dấn thân vào đây. Gặp một nữ tu tại hành lang, ông nói: “Này chị, giả như chị có tòa nhà sang trọng như tòa nhà ở ngoài cổng đối diện với nhà Dòng, chị có thể hy sinh chôn mình trong bốn bức tường Dòng Kín này không”? Chị nữ tu mỉm cười trả lời: “Thưa ông, nhà ấy chính là nhà của tôi”. Quả thật, đó là nhà của chị thánh Têrêsa Hài Đồng mà người du khách hiếu kỳ vừa chất vấn.

6. Đối với chúng ta ngày nay, mỗi người chúng ta khi nhận phép Rửa tội và phép Thêm sức, chúng ta đều được Chúa mời gọi và sai đi rao giảng Nước Trời, tức là rao giảng về Chúa Giê-su, về tình thương của Ngài và những hồng ân của Thiên Chúa, có người bằng việc làm, có người bằng lời nói, nhưng tất cả đều rao giảng bằng chính đời sống của mình.

7.  Truyện: Nhạc sĩ phó tế Vũ Thành An.

Mới đây, với chủ đề nhạc thính phòng, trung tâm ca nhạc Thúy Nga có trụ sở tại Paris đã giới thiệu một số nhạc sĩ quen thuộc, trong đó nhạc sĩ Vũ Thành An được chú ý tới một cách đặc biệt. Người ta chú ý đến người nhạc sĩ này không phải vì những bài ca không tên bất hủ của ông hồi năm 1975  mà vì cuộc hành trình đức tin mà ông đã chia sẻ trong cuốn băng.

Như một linh mục đứng trên bục giảng trong nhà thờ, nhạc sĩ Vũ Thánh An cho biết ông đã gặp gỡ Chúa Ki-tô. Với tất cả niềm vui và xác tín của mình, ông đã kể lại cho mọi người nghe tại sao ông đã trở lại với đức tin Công giáo? Tại sao ông đã chuyển hướng để chỉ sáng tác thánh ca và hiện đang chuẩn bị để phục vụ Giáo hội trong chức phó tế vĩnh viễn.

Với những khán thính giả ngoài Kitô giáo, những điều chia sẻ của nhạc sĩ Vũ Thành An hẳn là một trong những bài giảng hay nhất và có sức thuyết phục nhất. Dù có dửng dưng và lạnh lùng đến đâu có lẽ không ai mà không bị đánh động bởi cung cách tuyên xưng và rao giảng Tin Mừng một cách vô cùng đơn sơ và cũng vô cùng can đảm của người nhạc sĩ này.

Truyền giáo là chia sẻ niềm tin mà mình đã và đang sống một cách xác tín và triệt để. Có lẽ nhạc sĩ Vũ Thành An đã thực thi đúng mệnh lệnh mà Chúa Giêsu đã truyền cho các Tông đồ trong bài Tin mừng hôm nay: Các con đã nhận lãnh nhưng không, các con cũng hãy cho nhưng không”.


CŨNG PHẢI CHO KHÔNG NHƯ VẬY
(THỨ NĂM TUẦN 14 TN NĂM LẺ) 
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 14 Thường Niên, Năm Lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Xin Chúa rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin Chúa cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh.

Được hưởng phúc trường sinh, nhờ biết hết lòng hết dạ thờ phượng Thiên Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Sử Biên Niên Quyển I nói về: Chuẩn bị xây Đền Thờ. Sự thánh thiện của Đavít sáng ngời đến độ truyền thống đã xem ông như người khai sinh các cơ cấu tôn giáo, chỉ đứng sau ông Môsê: đó là điều có thể thấy trong đoạn sách này, được viết trong thời hậu lưu đày. Nếu vua Đavít không được vinh dự xây Đền Thánh, thì điều ông làm còn cao quý hơn nữa: ông dạy ta yêu mến Chúa hết sức hết lòng, và trong mọi hoàn cảnh. Đó là cách thờ phượng đích thực mà Thiên Chúa ưa thích. Giờ đây, hãy hết lòng hết dạ tìm kiếm Đức Chúa, Thiên Chúa các ngươi. Đứng lên đi, xây thánh điện của Đức Chúa là Thiên Chúa; nào ta tiến vào nơi Chúa ngự, phủ phục trước bệ rồng. Chúa phán: Nhà của Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của muôn dân.

Được hưởng phúc trường sinh, nhờ biết thức tỉnh nghe tiếng Chúa và mở lòng ra đón Người, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Amrôxiô nói: Đền thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và đền thờ ấy chính là anh em… Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa; Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta. Phúc cho đầy tớ ấy nếu chủ về mà thấy anh ta đang làm như vậy.

Được hưởng phúc trường sinh, nhờ biết tin tưởng vào sự quan phòng sắp đặt của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Sáng Thế, ông Giuse nói: Thiên Chúa đã gửi tôi sang Aicập để cứu sống anh em. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 104, vịnh gia cho thấy: Hãy nhớ lại những kỳ công Chúa thực hiện. Chúa cho nạn đói hoành hành khắp xứ, làm cạn nguồn lương thực nuôi dân. Chúa đã phái một người đi trước họ là Giuse, kẻ bị bán làm tôi.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta bằng một tình yêu nhưng không, ấy thế mà, chúng ta thường lãng quên tình Chúa thương yêu ta, vì thế, chúng ta cần phải sám hốitin vào Tin Mừng. Chúng ta phải quay trở về hết lòng hết dạ thờ phượng Chúa, mở lòng ra để nghe tiếng Chúa nói với chúng ta, nhất là, trong những nghịch cảnh đau thương, như tình cảnh của ông Giuse khi bị bán sang Aicập, Chúa có chương trình của Chúa, phần của ta là, tin tưởng cậy trông Chúa sẽ thực hiện lời hứa của Người. Đức Kitô là Vầng Đông, tỏa sáng khắp vũ hoàn và chiếu soi vạn vật. Ai mong ước, mở toang cửa lòng ra, thì sẽ nhận được ánh huy hoàng vĩnh cửu. Mặt trời, mà ta thấy hằng ngày, phải lặn đi, để màn đêm tiếp nối, còn, mặt trời công chính thì không bao giờ lặn. Phúc thay ta được Đức Kitô gõ cửa. Cửa của ta chính là đức tin, lòng sám hối. Nếu cửa này vững chắc, thì, toàn ngôi nhà sẽ được kiên cố. Đức Kitô tiến vào qua cửa này, Người sẽ ban tặng bình an cho ta, và Người cũng sai ta mang bình an đến cho nhà khác, được cho không, ta cũng hãy cho không như vậy, nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của ta sẽ đến với họ, nếu không, thì bình an sẽ trở về với ta. Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Chúa đã thương cứu chúng ta ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, ước gì chúng ta sẽ được hưởng phúc trường sinh. Ước gì được như thế!


PowerPoint-t5-t14-TN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây