TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Thánh Phêrô và Phaolô, tông đồ

“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt 16,13-19)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Sóng gió giữa đời, niềm tin giữa tâm bão

Thứ hai - 30/06/2025 03:21 | Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |   31
Lo âu, thất bại, chơi vơi,Nghi ngờ, sợ hãi rối bời niềm tin.Nhiều khi Chúa tựa lặng thinh,Để ta nhận biết: chính mình yếu thay.
Sóng gió giữa đời, niềm tin giữa tâm bão

“SÓNG GIÓ GIỮA ĐỜI – NIỀM TIN GIỮA TÂM BÃO”


Đời người như chiếc thuyền nan,
Giữa bao sóng gió muôn vàn bủa vây.
Biển khơi nổi trận cuồng quay,
Thuyền con chao đảo, đêm ngày lao đao.

Giữa cơn bão tố dạt dào,
Chúa cùng môn đệ chung vào hiểm nguy.
Ngài ngủ yên giữa hiểm nguy,
Như thầm nhắn nhủ: “Hãy ghi trong lòng…

Sóng to gió dữ cuồng phong,
Sao còn sợ hãi, còn mong cậy gì?
Hãy tin, hãy vững bước đi,
Khi Ta hiện diện, sợ chi bão bùng.”

Lời Ngài phán dạy vang rung,
Biển khơi lặng sóng, mây ngừng gió tan.
Thuyền con bình an rỡ ràng,
Môn sinh bàng hoàng, miệng vang hỏi rằng:

“Người là ai giữa thế gian,
Mà trời với biển vâng răm lệnh Người?”
Lời vang muôn thuở khắp nơi,
Ngài là Thiên Chúa – Đấng Trời uy linh.

Cuộc đời mỗi bước hành trình,
Cũng như con thuyền giữa nghìn phong ba.
Bão ngoài chưa đủ xót xa,
Bão trong tâm trí xé nát lòng người.

Lo âu, thất bại, chơi vơi,
Nghi ngờ, sợ hãi rối bời niềm tin.
Nhiều khi Chúa tựa lặng thinh,
Để ta nhận biết: chính mình yếu thay.

Ngài không bỏ mặc ta này,
Mà cho ta học cách quay về Ngài.
Đức tin không phải nắng mai,
Mà trong giông tố, vẫn hoài vững tin.

Bão đời dù có điên điên,
Nếu còn có Chúa, an nhiên cõi lòng.
Ngài là Đấng khiến gió ngừng,
Là nguồn bình an giữa từng khổ đau.

Thuyền ta vững giữa bạc đầu,
Dẫu cho thế sự đổi màu, đổi thay.
Chúa còn, sóng gió mặc bay,
Tâm ta neo chặt vào Thầy Giêsu.

Xin Ngài củng cố nhân từ,
Cho con vững bước trên đường đức tin.
Dẫu đời giông bão rập rình,
Vững lòng tín thác, vững tình theo Cha.

Phạm Hùng Sơn (John Pham)

KỆ – ĐỂ BÌNH AN Ở LẠI VỚI MÌNH













Kệ đi… ai nghĩ mặc ai,
Đâu ai sống hộ tháng ngày của ta.
Đâu ai thấu nỗi xót xa,
Mấy lần nước mắt chan hoà trong đêm.

Kệ đi… lời gió, ý thêm,
Thị phi như áng mây mềm bay qua.
Sống sao lòng được an hoà,
Không ham tranh chấp, không sa bụi trần.

Mỗi người một nỗi nhọc nhằn,
Một phần số kiếp, một phần riêng mang.
Ai mà trọn vẹn huy hoàng,
Chẳng qua mưa nắng ngập tràn bước chân.

Kệ đi… hơn thiệt gian truân,
Buông ra cho nhẹ, thanh xuân ở hoài.
Buông luôn những nỗi u hoài,
Nhẹ tâm, nhẹ gánh, nhẹ ngày tháng trôi.

Người đời không hiểu được tôi,
Đừng mong giải thích cho vời vợi thêm.
Thương mình giữa kiếp bon chen,
Giữ cho tâm sáng, giữ bên Chúa gần.

Kệ đi… gió thoảng, bụi trần,
Hơn thua chi nữa, phân vân để làm?
Chúa thương, Chúa vẫn dịu dàng,
Dìu qua giông bão, qua ngàn truân chuyên.

Bỏ đi những chuyện đảo điên,
Giữ cho lòng sạch, giữ miền bình an.
Sống sao chân thật, giản đơn,
Đêm về nằm xuống – chẳng hờn, chẳng lo.

Kệ đời… cho gió cuốn qua,
Nghe trong tĩnh lặng lời Cha ngọt ngào.
Giữa bao bão táp lao đao,
Tựa vào Thiên Chúa – dạt dào bình yên.

Xin dâng cả những ưu phiền,
Cả bao vết sẹo, cả miền đớn đau.
Chúa ơi, dìu dắt con mau,
Dẫu qua bão tố – ngọt ngào niềm tin.

Phạm Hùng Sơn (John phạm)

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây