Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.com/assets/images/logo.png
Thứ bảy - 26/07/2025 20:12 |
Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |
45
Cỏ kia gom đốt tro tàn,Lúa vàng thu lại, bình an kho đầy.”
Cứ để cùng lớn lên Thứ Bảy Tuần XVI - Mùa Thường Niên
Mt 13,24-30
Người xưa gieo giống thiện lành,
Trong ruộng hy vọng, mong thành mùa sau.
Kẻ thù lén đến gieo rào,
Cỏ lùng chen giữa, phủ bao hận thù.
Khi lúa đơm bông sáng thu,
Cỏ xấu cũng mọc, chen đua ngỡ ngàng.
Đầy tớ lo lắng hỏi sang,
“Xin ông nhổ sớm kẻo lan khắp đồng?”
Chủ nhà đáp nghĩa khoan hồng,
“Cứ cho lớn cả, đến trong mùa gặt.
Nhổ vội e lúa bật rặt,
Hãy đợi mùa chín, phân tách rõ ràng.
Cỏ kia gom đốt tro tàn,
Lúa vàng thu lại, bình an kho đầy.”
Phạm Hùng Sơn
(John Pham
CÓ PHÚC VÌ CÓ GIÊSU (Thánh Gio-a-kim và thánh An-na, song thân Đức Ma-ri-a )
Ơn trời rạng ánh bình minh,
Tổ tiên đạo hạnh đức tin vững bền.
Thánh Gio-a-kim chí hiền,
Thánh An-na dạy cháu hiền cháu ngoan.
Dẫu xưa chẳng thấy Ngôi Hai,
Nhưng lòng hướng vọng tương lai Đấng Thần.
Dưỡng nuôi Đức Mẹ tinh tuyền,
Gieo hạt thánh thiện, dựng nền đức tin.
Bao đời ngôn sứ khát khao,
Mong ngày Đấng Thánh đến rao Tin Mừng.
Giê-su là ánh thái dương,
Rạng soi trần thế, mở đường phục sinh.
Người xưa ước thấy mà không,
Ta nay hữu phúc được trông cậy Ngài.
Dù không tai nghe, mắt hoài,
Vẫn tin, vẫn mến, vẫn hoài khao khát.
Có Chúa – hạnh phúc tuyệt vời,
Giàu hơn châu báu, cao vời thế nhân.
Chẳng là lợi lộc phù vân,
Mà là Thiên Tử – Thánh ân muôn đời.
Phúc thay những kẻ nghèo thôi,
Nhưng trong lòng có Chúa Trời ngự luôn.
Phúc thay ai giữ lòng son,
Sống trong hiện tại, mà còn tương lai.
Có phúc – chẳng bởi hình dung,
Mà là có Chúa sống cùng, sống trong.
Tạ ơn Thiên Chúa chí công,
Ban Con Một Chúa – tình nồng vô biên
.
Xin cho con sống bình yên,
Trong lòng tín thác, kết hiệp không rời.
Nguyện nên ánh sáng đời đời,
Chiếu soi nhân thế, rạng ngời tình yêu.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham
TỬ TẾ VÀ TỈNH TÁO
Tử tế chẳng hẳn thật lòng,
Có khi ấm áp chỉ mong lợi mình.
Một lời ngọt nhẹ thắm tình,
Lại che toan tính ẩn hình phía sau.
Người cười, kẻ ngó ngọt ngào,
Đâu vì mến mộ, mà vào để xin.
Lúc ta còn đứng vững tin,
Tử tế ghé lại như nghìn cánh hoa.
Nhưng khi mất mát xót xa,
Ai còn ở lại bên ta tháng ngày?
Lòng tốt – có kẻ mượn thay,
Làm chiêu bài đẹp để bày dối gian
.
Có người chỉ bước lại gần,
Khi trong tay bạn còn phần họ mong.
Cũng người ấy sẽ lạnh lùng,
Khi ta chẳng giữ được không cho gì.
Vậy nên hãy sống nhu mì,
Nhưng đừng khờ dại, thầm thì tin ai.
Quan sát – giữ một khoảng dài,
Để không thất vọng u hoài mai sau.
Đừng đa nghi đến khép lòng,
Nhưng đừng ngây dại bẻ cong chính mình.
Tình người thật sự chân tình,
Đâu từ lời nói, mà sinh ở hành.
Là người ở lại lặng thinh,
Dẫu ta trắng tay, không còn chi trao.
Nếu ai làm bạn nghẹn ngào,
Hãy coi là học – chớ vào oán chi.
Giữa bao giả dối thị phi,
Vẫn còn kẻ thật khắc ghi nghĩa tình.
Không cần chiều ý nhân sinh,
Chỉ cần sáng suốt phân minh giả – thật.
Tử tế giữ trong lòng sạch,
Tỉnh táo là cách bảo vệ tim ta.
Yêu thương có thể bao la,
Nhưng đừng để lạc vào xa rỗng tàn.
Thế gian rộng, lòng người gian,
Tim ta mỏng lắm – chứa ngàn yêu thương.
Xin trao đúng chốn đúng đường,
Cho ai biết giữ, biết nhường trái tim.