TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XVII Thường Niên -Năm C

“Các con hãy xin thì sẽ được”. (Lc 11,1-13)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Ơn hiểu Nước Trời

Thứ tư - 23/07/2025 08:41 | Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |   73
Anh em mắt phúc tràn đầy,
Được xem, được hiểu, được nghe lời Thầy.
Ơn hiểu Nước Trời
Ơn hiểu Nước Trời

Thứ Năm Tuần XVI - Mùa Thường Niên
    Mt 13,10-17


Môn đệ hỏi Chúa dịu hiền,
“Vì sao dụ ngôn Ngài truyền dạy dân?”
Người rằng: “Ơn hiểu muôn phần,
Cho anh em biết lẽ chân Nước Trời.

Ai có, sẽ được thêm thôi,
Có dư hạnh phúc, sáng soi ơn lành.
Ai không, mất cả mong manh,
Dù chi giữ được cũng đành tiêu tan.

Vì lòng cứng cỏi gian nan,
Mắt nhìn chẳng thấy, tai làm ngơ đi.
Nghe rồi mà chẳng khắc ghi,
Trái tim khép kín, chẳng gì đổi thay.

Anh em mắt phúc tràn đầy,
Được xem, được hiểu, được nghe lời Thầy.
Xưa bao tiên tri đêm ngày,
Khát mong chẳng gặp, đắng cay mong chờ.”

Phạm Hùng Sơn 
(John Pham)



Vẻ Đẹp Của Tâm Hồn Có Sẹo

Đời người qua mấy bão giông,
Mới hay sâu thẳm trong lòng là ai.
Có khi vết xước trên vai,
Lại mang dáng dấp hình hài kiên cường.

Ai chưa từng bước đoạn trường,
Làm sao thấu hiểu tình thương vỡ òa?
Ai chưa rơi giữa phong ba,
Sao nghe được hết thiết tha cõi người?

Sẹo là dấu tích một thời,
Chẳng che giấu được, cũng không cần che.
Là nơi đau đã từng ghé,
Là nơi ta học lặng lẽ đứng lên.

Có sẹo – nghĩa đã từng quên,
Từng tha, từng khóc, từng quen nỗi buồn.
Từng đi qua cõi cô đơn,
Từng yêu trọn vẹn – dẫu hồn rách tưa.

Tâm hồn nào chẳng sớm trưa,
Mang theo vài vết ngày xưa chưa lành.
Nhưng từ thương tích mong manh,
Lại sinh ra ánh chân thành rất sâu.

Sống sâu là đã từng đau,
Sống thật là biết cúi đầu cảm ơn.
Cảm ơn tháng năm dỗi hờn,
Dạy ta nhìn rõ nguồn cơn chính mình.

Đẹp thay một kẻ hữu tình,
Không tròn trịa, chỉ chân thành, bao dung.
Vẻ đẹp chẳng đến từ phung,
Mà từ im lặng – sau cùng – thấu tim.

Nếu ai từng sống nỗi niềm,
Xin đừng xấu hổ với tim đã mòn.
Chính nơi từng đổ hoàng hôn,
Là nơi bình minh sinh tồn thắp lên.

Phạm Hùng Sơn 
(John Pham)


TRÁI TIM NHẠY BÉN

Nước Trời rất gần đâu xa,
Chỉ nơi trái tim thật thà lắng nghe.
Không tìm kiếm cõi cao siêu,
Mà trong từng phút, từng điều nhỏ thôi.

Ai yêu Lời Chúa, sống rồi,
Thấy trong ánh sáng một trời nhiệm sâu.
Trái tim mở cửa từ lâu,
Là nơi Thiên Chúa khơi màu niềm tin.

Nhưng ai lòng dạ lặng thinh,
Chai cứng ánh sáng, lặng thinh tiếng mời.
Dẫu nghe, mà chẳng thấu lời,
Dẫu thấy, mà vẫn xa vời mầu thiêng.

Người xưa từng thấy lửa thiêng,
Vẫn quay thờ ngẫu, chẳng nghiêng lòng thờ.
Chúa buồn, dân chẳng đợi chờ,
Bỏ mạch nước sống, mà mơ suối cạn.

Chúa không ẩn, cũng không xa,
Chỉ là tim khép, hồn ta chẳng mời.
Càng mê thế tục, lòng vơi,
Càng xa ánh sáng, rụng rời ân thiêng.

Trái tim – mảnh đất bình yên,
Cần vun, cần xới, cần chuyên đón mầm.
Khiêm cung một tấm lòng thầm,
Sẽ nghe Chúa gọi, sẽ cầm tay đi.

Lời Người là ánh diệu kỳ,
Rơi trên đất tốt nở vì tin yêu.
Khao khát – thì được ban nhiều,
Không khát – mất cả những điều từng mang.

Xin cho tim mãi dịu dàng,
Dám xa bóng tối, dám mang ánh trời.
Nước Trời chẳng ở đâu rời,
Ở trong tim biết sống đời lắng nghe.

Phạm Hùng Sơn 
(John Pham)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây