Tin Thầy là Đức Kitô
Phạm Hùng Sơn
2025-07-28T07:28:17-04:00
2025-07-28T07:28:17-04:00
https://gpbanmethuot.com/van-hoc-nghe-thuat/tin-thay-la-duc-kito-20118.html
https://gpbanmethuot.com/uploads/news/2025_07/28072021_225650.jpg
Giáo Phận Ban Mê Thuột
https://gpbanmethuot.com/assets/images/logo.png
Thứ hai - 28/07/2025 07:28 |
Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |
103
Mácta thưa giữa đoạn đường:
“Con tin Thầy chính Con Thiên Chúa Trời,
Đấng đem cứu rỗi cho đời,
Đấng đem hy vọng sáng ngời thế gian.”
Tin Thầy là Đức Kitô
Thứ Ba Tuần XVII - Mùa Thường Niên
Các thánh Mác-ta, Ma-ri-a và La-da-rô
Ga 11,19-27
La-da-rô mất, buồn thay,
Mác-ta đón Chúa, lệ cay rưng rưng.
“Thưa Thầy, nếu sớm về cùng,
Em con nào chết, nào chôn dưới mồ.
Nhưng con vẫn giữ niềm tin,
Điều Thầy xin Chúa, Người liền ban trao.”
Chúa thương phán dạy ngọt ngào:
“Em con sẽ sống, ngày sau phục hồi.”
Mácta vẫn một dạ rồi,
Tin nơi sự sống, phục hồi thế nhân.
Chúa rằng: “Ai sống tin Thầy,
Sẽ không chết nữa, vui thay phúc trường.”
Mácta thưa giữa đoạn đường:
“Con tin Thầy chính Con Thiên Chúa Trời,
Đấng đem cứu rỗi cho đời,
Đấng đem hy vọng sáng ngời thế gian.”
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
BÊTANIA NHÀ ÂN TÌNH
(Mừng ba thánh Mác-ta, Ma-ri-a, La-da-rô)
Bê-ta-ni-a, mái nhà thân,
Nơi ba người bạn giữ chân Chúa Trời.
Mác-ta tất bật rạng ngời,
Dọn bữa cơm nóng, rạng ngời tình thân.
Ma-ri-a lặng lẽ ngồi gần,
Lắng nghe lời Chúa, trong ngần tâm can.
Một bên lo liệu bữa ăn,
Một bên lặng lẽ mộng vàng hồn thiêng.
La-da-rô – bóng dáng hiền,
Chết rồi sống lại nhờ quyền Thầy ban.
Ba người – ba cách chứa chan,
Nhưng chung một mối: tin an Giê-su.
Chúa nhìn Mác-ta ân cần:
“Một điều cần thiết, phần em đã phần.”
Ma-ri-a chọn phần thâm,
Chính là Lời Chúa – nguồn ân dạt dào.
Không chê chị cả lao đao,
Chúa mời ta sống bước vào bình an.
Một bên phục vụ không than,
Một bên lắng đọng, vững vàng niềm tin.
Đức tin chẳng chỉ ở hình,
Mà nơi trái tim giữ tình sắt son.
Khi tay vẫn vững việc trần,
Mà hồn gắn bó với ân vô biên.
Hỡi ai vất vả thường xuyên,
Đừng quên ghé lại bên hiên Nhà Thầy.
Giữa bao dâu bể trần ai,
Dành phần thinh lặng cho ngày an vui.
Ngước nhìn Ba Thánh trên trời,
Dạy ta sống trọn hai nơi: lòng – đời.
Lao công nhưng vẫn thảnh thơi,
Lắng nghe tiếng Chúa gọi mời yêu thương.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
AI CŨNG CÓ HOÀN CẢNH CỦA MÌNH
Mỗi người một mảnh chuyện riêng,
Gieo trên mặt đất phận duyên không cùng.
Người thì êm ấm nhung nhung,
Kẻ lo cơm áo, mịt mùng tháng năm.
Có ai chẳng khát khao thầm,
Giấc mơ nở giữa bao lần đớn đau?
Đường ai cũng có u sầu,
Đâu ai giống được nỗi đau của người.
Hiểu nhau – một chút thôi ơi,
Cũng là ngọn gió mát trời trần gian.
Lặng nhìn sâu một ánh nhàn,
Mới hay sau đó là ngàn nhọc nhằn.
Ai mà chẳng có đôi lần
Ngồi nghe lòng nặng, bước chân ngập ngừng.
Chúng ta – trong kiếp người chung,
Mỗi tâm hồn giữ một vùng tối riêng.
Chẳng cần hiểu hết truân chuyên,
Chỉ xin đừng vội ưu phiền phán ai.
Tôn nghiêm mỗi nỗi lặng dài,
Đời người mỗi khúc – chẳng ai như mình.
Có người trụ vững đấu tranh,
Đổi mồ hôi với mỏng manh đồng tiền.
Tiền đâu phải thứ thấp hèn,
Nhưng mê theo nó dễ quên chính mình.
Cuộc đời muôn vẻ rung rinh,
Nốt trầm – nốt bổng, cung tình – cung đau.
Chỉ mong giữa chốn chen nhau,
Ta còn giữ được trước sau thật thà.
Đừng quên nghỉ giữa phong ba,
Thả buông một chút cho qua nỗi buồn.
Hãy nghe tim mách, yêu thương,
Và sống cuộc sống theo đường của ta
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)