Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.com/assets/images/logo.png
Thứ ba - 29/07/2025 20:33 |
Tác giả bài viết: Nguyễn Thái Hùng |
38
CN 18 TN C - 5 phút Lời Chúa với Thiếu Nhi Tin Mừng thánh Lu-ca 12, 13-21
CN 18 TN C - 5 phút Lời Chúa với Thiếu Nhi Tin Mừng thánh Lu-ca 12, 13-21
Chào các em,
Hôm nay, Chúa Nhật thứ 18 Thường Niên năm C, Tin mừng theo thánh Lu-ca. Bài Tin mừng hôm nay thuật việc Chúa Giê-su dạy về việc tránh mọi sự tham lam và cảnh giác về việc sự giàu có như chướng ngại trên đường dẫn đến Nước Trời.
Có một người đến thưa với Chúa Giêsu: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. (Lc 12,13). Theo phong tục của người Do thái, khi gặp vấn đề trong cuộc sống, người ta thường đến với các vị thông luật để xin một lời khuyên hoặc nhờ phân xử, Nhận thấy Chúa Giêsu là một người khôn ngoan và có những lời dạy chân thật, nên người thanh niên này đến nhờ Chúa Giêsu phân xử. Theo Luật của người Do thái, người anh cả được thừa kế 2 phần 3 gia tài (Đnl 21, 17), phần còn lại chia cho các người em. Trong trường hợp này, hình như người anh muốn chiếm hết gia tài. Nhân cơ hội này, Chúa Giêsu đưa ra lời cảnh giác về tham lam của cải: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (Lc 12, 15). Tham lam không chỉ là việc muốn có nhiều hơn, mà còn là sự ham muốn vô độ, không biết điểm dừng, và sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu.Lòng tham có thể dẫn đến những hành động sai trái như trộm cắp, lừa dối, bóc lột, và làm tổn hại đến người khác. Lòng tham không chỉ là việc muốn có nhiều tiền, mà là một tính xấu nguy hiểm, dẫn đến sự ham muốn vô độ, coi trọng vật chất và có thể gây ra những hậu quả tiêu cực cho bản thân và xã hội. Điều Răn thứ 10 dạy chúng ta rằng “Chớ tham của người”.
Để minh họa cho điều này, Chúa Giêsu kể dụ ngôn người phú hộ ngốc nghếch: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: "Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu! Rồi ông ta tự bảo: "Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!” (Lc 12, 17-19). Ông phú hộ có nhiều ruộng nương và sinh nhiều hoa lợi. Nối bận tâm duy nhất của ông là làm thế nào thu tích cho thật nhiều của của như sự đảm bảo cho cuộc sống của mình và chỉ nghĩ đến vui hưởng một cách ích kỷ những thành quả do công lao khó nhọc của mình mà không nghĩ đến Thiên Chúa và tha nhân.
Chúa Giêsu kể tiếp: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai??” (Lc 12, 20).“Đồ ngốc”, từ ngữ Kinh Thánh chỉ những ai chối bỏ sự hiện diện của Thiên Chúa như tác giả thánh vịnh nói:“Kẻ ngu si tự nhũ: Làm chi có Chúa Trời!” (Tv 13: 1). Ông phú hộ được coi là kẻ ngu dại bởi vì ông chỉ lo thu tích của cải trần thế như một bảo đảm cho tương lai chắc chắn của mình mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa. Ông đã quên Thiên Chúa và người thân cận.
Chúa Giêsu kết luận : “Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy” (Lc 12, 21). Trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa là gì? Nghĩa là thu tích những kho tàng ở trên trời như Chúa Giêsu dạy: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh em ở đó” (Lc 12, 33). Các em thân mến, chúng ta có thể làm giàu trước mặt Thiên Chúa được không? Có chuyện kể rằng: “Một người kia suốt đời chỉ lo thu gom tiền bạc, cho nên rất giàu. Khi chết, ông còn mang túi vàng theo mình đi sang cuộc sống bên kia. Đi một hồi, ông thấy đói. Bỗng ông thấy một quán ăn bên đường, liền ghé vào. Vì hà tiện, ông hỏi người chủ quán: - Tô cơm nhỏ này giá bao nhiêu? - Chỉ một đồng thôi. - Còn tô lớn kia? - Cũng chỉ một đồng thôi. Thấy rẻ, ông gọi luôn hai tô lớn. Nhưng người chủ quán bảo: - Ở đây chỉ xài loại tiền-cho-đi thôi. Ông có không? Người hà tiện chỉ vào túi tiền của mình. Nhưng chủ quán nói: - Đó chỉ là thứ tiền-lấy-vào. Ở đây không xài được. - Thế tiền-cho-đi là tiền gì? - Khi còn sống, mỗi lần ông cho ai bao nhiêu đồng thì ông được nhận lại bấy nhiêu đồng loại tiền-cho-đi. Ông nhà giàu lục lọi khắp nơi trong mình, nhưng chẳng có đồng nào thuộc loại tiền-cho-đi cả. Bao nhiêu đồng tiền cho đi là bấy nhiêu đồng tiền để dành cho đời sau vậy.
Các em còn nhớ kinhThương người có 14 bốn mối. Thương xác 7 mối: Thứ nhất: Cho kẻ đói ăn / Thứ hai: Cho kẻ khát uống / Thứ ba: Cho kẻ rách rưới ăn mặc / Thứ bốn: Viếng kẻ liệt cùng kẻ tù rạc / Thứ năm: Cho khách đỗ nhà / Thứ sáu: Chuộc kẻ làm tôi / Thứ bảy: Chôn xác kẻ chết.
Khi thực hành những điều này là chúng ta đã làm giàu trước mặt Thiên Chúa.
Hãy trở nên những học trò ngoan của Thầy Giê-su các em nhé.