01/5/2025
THỨ NĂM TUẦN 2 PHỤC SINH
Lễ Thánh Giuse Thợ
Ga 3, 31-36
NÊN MỌI SỰ CHO MỌI NGƯỜI
“Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người; kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất.” (Ga 3, 31-36)
Suy niệm: Cuộc gặp gỡ với Thầy Giê-su đêm hôm ấy trở thành một ký ức rất đẹp với ông Ni-cô-đê-mô. Lúc đó ông không hiểu thấu hết lời Thầy Giê-su nói, bởi ông thuộc về đất, còn Thầy là Đấng từ trên cao mà đến. Thế nhưng, sau khi ông tiếp xúc với Thầy, Đấng là Em-ma-nu-en, Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta, ông ngộ ra những chuyện trên trời. Bởi vì, Thầy đã hạ mình xuống để nâng mọi người sa ngã lên, hiệp hành trên một con đường, cùng hòa mình với con người, cho họ được trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài. Ngài đến để cứu ta, đưa ta tháp nhập vào dòng chảy ơn cứu độ. Ký ức ấy vẫn mãi đồng hành với Ni-cô-đê-mô, giúp ông đi trọn con đường Khổ nạn – Phục sinh của Thầy.
Mời bạn: Một vài lần gặp gỡ riêng tư với Chúa Giê-su ghi đậm ấn tượng nơi bạn, bạn không thể nào quên cái “giờ hôm ấy, ngày hôm ấy, khoảng khắc ấy.” Nó trở thành ký ức đẹp rất riêng, không bao giờ có thể xóa nhòa. Đó là ân ban vô điều kiện bạn nhận lãnh. Bạn có ký ức đẹp nào với Đức Giê-su như ngày lễ Thánh tẩy, Hôn phối, Chịu chức, Khấn dòng,… Kinh nghiệm về ký ức đó được bạn sống, sẻ chia thế nào trong đời mình?
Sống Lời Chúa: Nhớ lại một vài ký ức đẹp với Chúa Giê-su, với người bạn thương mến để tạ ơn, cũng như để sống tinh thần hiệp hành mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã đến làm bạn với chúng con, bày tỏ cho chúng con nhận biết Tình yêu của Chúa Cha đối với nhân loại và với mỗi người chúng con. Xin cho con hiệp hành trong đức tin và lòng mến để Nước Chúa được nhiều người biết đến. Amen.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ NĂM TUẦN 2 PHỤC SINH
Ca nhập lễ
Lạy Chúa khi Chúa đứng đầu dân tộc tiến ra, Chúa lên đường với họ và ở trong họ, thì đất rung động và trời vỡ lở – Alleluia.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa từ bi nhân hậu, mầu nhiệm Vượt Qua đã đem lại cho chúng con ân huệ dồi dào; xin cho chúng con được thấy những ân huệ Chúa ban sinh hoa kết quả trong suốt cuộc đời chúng con. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: Cv 5, 27-33
“Chúng tôi là nhân chứng các lời đó cùng với Thánh Thần”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Hôm ấy, khi các thủ hạ dẫn các tông đồ đi, họ đem các ngài ra trước công nghị. Vị thượng tế hỏi các ngài rằng: “Ta đã ra lệnh cấm các ngươi nhân danh ấy mà giảng dạy. Thế mà các ngươi đã giảng dạy giáo lý các ngươi khắp cả Giê-ru-sa-lem; các ngươi còn muốn làm cho máu người đó lại đổ trên chúng tôi ư?” Phêrô và các tông đồ trả lời rằng: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người ta. Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã cho Ðức Giê-su sống lại, Ðấng mà các ông đã giết khi treo Ngài trên thập giá. Thiên Chúa đã dùng quyền năng tôn Ngài làm thủ lãnh và làm Ðấng Cứu Ðộ, để ban cho Israel được ăn năn sám hối và được ơn tha tội. Chúng tôi là nhân chứng các lời đó cùng với Thánh Thần, Ðấng mà Thiên Chúa đã ban cho mọi kẻ vâng lời Người?” Khi nghe những lời đó, họ liền phẫn nộ và tìm mưu giết các ngài.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 33, 2 và 9. 17-18. 19-20
Ðáp: Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao; phúc đức ai tìm nương tựa ở nơi Người.
Xướng: Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai. Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ, Ngài cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo.
Xướng: Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát. Người hiền đức gặp nhiều bước gian truân, nhưng Chúa luôn luôn giải thoát.
Alleluia: Ga 16, 7 và 13
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy sẽ sai Thần Chân Lý đến, người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật”. – Alleluia.
Phúc Âm: Ga 3, 31-36
“Ðức Chúa Cha thương mến Con Ngài, nên ban toàn quyền trong tay Con Ngài”.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.
Khi ấy, ông Gio-an nói để làm chứng về Chúa Giê-su rằng: “Ðấng từ trên cao mà đến thì vượt trên hết mọi người. Kẻ bởi đất mà ra, thì thuộc về đất và nói những sự thuộc về đất. Ðấng từ trời mà đến thì vượt trên hết mọi người. Ðiều gì Người thấy và nghe, thì Người làm chứng về điều đó. Nhưng lời chứng của Người không ai chấp nhận. Ai chấp nhận lời chứng của Người, thì quả quyết Thiên Chúa là Ðấng chân thật. Ðấng được Thiên Chúa sai đến thì nói lời của Thiên Chúa, vì được Chúa ban cho thần linh khôn lường. Cha yêu mến Con, nên đã ban mọi sự trong tay Con. Ai tin vào Con thì có sự sống đời đời. Còn ai không tin vào Con, thì sẽ không được thấy sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên người ấy”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin vui nhận bao ý nguyện cầu, cùng với những lễ vật chúng con dâng làm hy lễ. Chúa đã thương thanh tẩy chúng con, xin ban ơn phù trợ giúp chúng con ăn ở thế nào cho xứng với mầu nhiệm tình yêu của Chúa. Chúng con cầu xin…
Lời tiền tụng Phục Sinh
Ca hiệp lễ
Này đây Ta sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế – Allêluia.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, nhờ mầu nhiệm Ðức Ki-tô sống lại, Chúa đã thương đổi mới chúng con cho đáng hưởng sự sống muôn đời. Xin làm cho mầu nhiệm ấy sinh hoa kết quả tốt đẹp trong tâm hồn chúng con, và làm cho thần lương chúng con vừa lãnh nhận trở nên nguồn sinh lực dồi dào. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
“CƠN THỊNH NỘ” CỦA THIÊN CHÚA
Lm. Gioan Trần Văn Viện
Trong bốn sách Phúc Âm, chỉ một lần duy nhất chúng ta đọc thấy thuật ngữ “cơn thịnh nộ” của Thiên Chúa. Chúng ta càng khó hiểu hơn khi mà chính Thánh Gio-an, người đã đưa ra định nghĩa Thiên Chúa là tình yêu, lại sử dụng thuật ngữ này, cách đặc biệt trong bối cảnh của đoạn Tin Mừng đang nói về sự yêu thương, về niềm tin và sự sống đời đời. Liệu “cơn thịnh nộ” có phải là một cách diễn tả của sự giận giữ, hận thù? Thưa không phải thế. Thậm chí đây là một yếu tố cần thiết của tình yêu đối với những người muốn từ chối tình yêu.
Vì yêu thương, Thiên Chúa đã dựng nên con người. Thiên Chúa biết con người chỉ là thân phận bụi tro và sẽ trở về cát bụi. Ngài biết con người yếu đuối và tội lỗi. Do đó Ngài đã sai Con Một xuống trần để giải thoát và đem lại sự sống đời đời cho con người. Đức Giê-su, Đấng là sự sống, Đấng từ trời cao uy linh đang hiện diện “dưới đất” để mạc khải cho con người về tình yêu của Thiên Chúa. Người là món quà quý giá mà Thiên Chúa dành cho nhân loại.
Tuy nhiên, chỉ có những ai tin vào Đức Giê-su, nghĩa là chấp nhận tình yêu của Thiên Chúa, mới có sự sống đời đời. Còn những kẻ từ chối Người, là đang từ chối tình yêu và lời mời gọi bước vào sự sống viên mãn từ Thiên Chúa. Giờ đây, chúng ta hiểu rằng vì sao “cơn thịnh nộ” của Thiên Chúa đè nặng lên những kẻ không tin Con của Ngài. Ngài “giận dữ” vì thương họ, vì tiếc cho họ đã không chọn phần phúc về mình. Họ đã muốn xa rời Chúa và đương nhiên Ngài luôn tôn trọng sự lựa chọn đó.
Ngày hôm nay, có lẽ Thiên Chúa vẫn còn đang nổi “cơn thịnh nộ” với nhiều người trong số chúng ta. Mỗi khi chúng ta phạm tội, là một lần chúng ta từ chối Đức Giê-su, từ chối tình yêu của Thiên Chúa. Xin Ngài vẫn tiếp tục yêu thương và giúp chúng ta nhìn nhận lại những thiếu sót của bản thân, là những suy nghĩ và hành động thuộc về “dưới đất”, qua đó chúng ta sửa đổi và hoàn thiện chính mình để cùng hướng về trời cao, là nơi Thiên Chúa ngự trị.
HÃY TIN ĐỂ ĐƯỢC SỐNG (Ga 3,31-36)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
1. Bài Tin Mừng hôm nay vẫn tiếp tục câu chuyện giữa Đức Giê-su và ông Ni-cô-đê-mô. Chúa nói cho ông cũng như cho mọi người biết sứ mạng của Ngài đến trần gian là để cứu chuộc mọi người, và bổn phận của mỗi người là phải biết lựa chọn: tin hay không tin Ngài. Tin thì được sống, không tin thì sẽ bị trầm luân.
2. “Đấng từ trên cao mà đến…”.
Qua câu này, chủ đich thánh sử Gio-an là làm nổi bật sự tương phản:
– Đức Giê-su thuộc về thiên giới, Ngài đến để thiết lập Nước Thiên Chúa: ”Nước tôi không thuộc thế gian này”. Ngài thiết lập Hội thánh trần gian và qui tụ mọi người vào Hội thánh để được ơn cứu độ và được sự sống Nước Trời mai sau.
– Dân Do thái tượng trưng bởi Ni-cô-đê-mô trong cuộc đàm thoại với Đức Giê-su, đến với Đức Ki-tô trong một nhãn giới nhân loại “nói những chuyện dưới đất”. Người Do-thái cho rằng Nước Thiên Chúa như một thực tại trần thế, vừa tầm tay họ.
3. “Người làm chứng về những gì…”.
Đức Giê-su đến thế gian để làm chứng về Chúa Cha: “Ai thấy Thầy thì cũng thấy Cha Thầy”. Người Do-thái, cũng như những ai từ chối Đức Giê-su, đã không nhận lời chứng của Ngài (lời chứng qua lời giảng dạy, các phép lạ). Đức Giê-su mạc khải Ngài đồng bản tính với Chúa Cha, nếu ai không tin nhận Ngài, thì không thấy Chúa Cha được.
4. Tin Mừng theo thánh Gio-an hôm nay, ghi lại lời Đức Giê-su mạc khải cho ông Ni-cô-đê-mô biết về nguồn gốc của Ngài – Đấng đến từ trời cao, Ngài là vị Thiên Chúa làm người như Gio-an đã mở đầu Tin Mừng bằng việc xác định cội nguồn của Ngài: “Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta” (Ga 1,14) và Giáo hội đã tuyên xưng: “Người đã từ trời xuống thế…”. Bởi cái chết, sự Phục sinh và lên Trời, Ngài đã khai thông lối về thiên quốc cho nhân loại. Ngài là trung gian nối đất trời như chiếc thang mà tổ phụ Gia-cóp đã thấy trong giấc mộng (x. St 28,12). Trung gian như chiếc thang nối đất trời mà chính Đức Giê-su cũng nói tới: Trời rộng mở, các thiên sứ lên xuống trên Con Người (x.Ga 1,51).
5. Đức Giê-su đã xác nhận Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm người cứu chuộc nhận loại. Như vậy, vấn đề còn lại là bổn phận của mỗi người chúng ta. Thiên Chúa đã ban sự sống và hạnh phúc cho chúng ta, đón nhận hay từ chối là tùy mỗi người. Thiên Chúa là ánh sáng, ai từ chối ánh sáng là tự đọa đầy mình vào tối tăm, ai từ chối là nhận lấy cái chết, Thiên Chúa không cần tuyên án nữa. Đón nhận ánh sáng hay từ chối là một lựa chọn tự do và tự nguyện của mỗi người. Cũng thế, ai chọn sự thiện thì ở trên đường đến với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là nguồn mọi sự thiện, ai chọn sự dữ thì ở trên đường lìa xa Thiên Chúa, vì nơi Thiên Chúa không có sự dữ.
6. Maurice Zundel một nhà tu đức học nổi tiếng có nói: “Chúng ta không sinh ra đã thành người. Con người có bổn phận phải thành người”. Sách Tin Mừng nói “phải sinh lại’ lần thứ hai để làm con Thiên Chúa: một người con có phẩm cách, có bản lãnh làm người, có mầm mống của sự trường tồn bất tử. Không có lần sinh này chúng ta không thể trở thành một con người trọn vẹn” (Trích “Sự hiện diện khiêm hạ).
Một bà già 104 tuổi sống trong một căn hộ nhỏ tại Croydon. Khi bà được 100 tuổi, một nhà truyền giáo đến thăm bà và giải thích cho bà nghe đoạn Tin Mừng Gioan 3,16: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Ngài để ai tin người Con đó, thì khỏi phải chết và được sống đời đời”.
Bà đáp:
– Thật là tuyệt vời, Thiên Chúa tốt lành khi Ngài tha thứ cho tôi đã bỏ cả trăm năm không học biết Ngài.
Cuộc trở lại của bà được tạp chí London City Mission thuật lại và kết thúc bằng câu “Sinh 1825. Sinh lại 1925” (góp nhặt).
7. Truyện: Chứng từ của Avares.
Tạp chí Time số tháng 4, 1995 có ghi lại chứng từ rất cảm động của một cựu tù nhân Mỹ tại Việt Nam.
Ông Avares là một phi công hải quân, ông đã bị bắn hạ trong một phi vụ dọc theo duyên hải Bắc Việt ngày 05/08/1964. Ông đã bị giam tại Cửa Lò trong vòng 8 năm rưỡi.
Vào năm 1993, một nhà sản xuất phim đã mời ông và một nhóm cựu binh sĩ Mỹ trở lại Việt Nam để thực hiện một cuốn phim tài liệu về chiến sự thời Mỹ ở Việt Nam.
Avares đã trở lại căn phòng nơi ông bị giam cầm, điều duy nhất trong ký ức ông muốn nhìn lại là hình Thánh giá trên bức tường đàng sau phòng giam mà ông đã nhìn lên đó để cầu nguyện mỗi khi thất vọng. Lời cầu nguyện đã nâng đỡ ông trong những tháng ngày dài thiếu thốn và cô đơn.
Ngày nay bức tường đã được tô vôi, cây Thánh giá đã bị một lớp sơn vẽ chồng lên, và ông cho biết có một cái gì đó đã được chôn chặt trong ông, đó không phải là hối hận hay căm thù, mà là tâm tình tri ân Thiên Chúa đã cho ông trở về với gia đình và đã ban cho ông biết tha thứ và quên đi.
MỌI SỰ TRONG TAY NGƯỜI CON
(THỨ NĂM TUẦN 2 PHỤC SINH)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 2 Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Mầu Nhiệm Vượt Qua đã đem lại cho chúng ta ân huệ dồi dào, xin Chúa cho ta được thấy những ân huệ Chúa ban sinh hoa kết quả trong suốt cuộc đời chúng ta.
Những ân huệ Chúa ban sinh hoa kết quả trong suốt cuộc đời, khi ta kiên trì giữ vững đức tin đến cùng, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Khải Huyền nói về: Thư gửi các Hội Thánh Xácđê, Philađenphia và Laođikia. Luôn luôn hiện diện trong Hội Thánh, Chúa Kitô mời gọi chúng ta gắng giữ đức tin cho sống động... Ai nghe tiếng Ta và ra mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy. Ta sẽ dùng bữa với người ấy, người ấy sẽ dùng bữa với Ta. Ai thắng, Ta sẽ cho ăn quả cây sự sống trồng ở trên thiên đàng của Thiên Chúa.
Những ân huệ Chúa ban sinh hoa kết quả trong suốt cuộc đời, khi ta cử hành hy tế như Chúa đã truyền, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách thánh Gauđenxiô Bơrétsia nói về: Gia bảo trong Tân Ước… Đức Giêsu cầm lấy tấm bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các môn đệ và nói: Đây là Mình Thầy, hy sinh vì anh em. Anh em hãy làm như Thầy vừa làm, mà tưởng nhớ đến Thầy. Đây là bánh từ trời xuống, ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời.
Những ân huệ Chúa ban sinh hoa kết quả trong suốt cuộc đời, khi ta can đảm làm chứng cho Chúa với lòng tin tưởng phó thác trọn vẹn, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ: Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng cùng với Thánh Thần. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 33, vịnh gia cho thấy: Kẻ nghèo hèn kêu xin, và Chúa đã nhận lời. Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa, câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi. Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy: hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người!
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Này anh Tôma, vì đã thấy Thầy nên anh mới tin. Phúc thay những người không thấy mà tin. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Chúa Cha yêu thương người Con và đã giao mọi sự trong tay Người. Chúa Cha đã giao mọi sự trong tay Người Con, vì thế, khi ông Tôma nhìn thấy Thầy mình là Đấng Phục Sinh, ông tin ngay: Thầy mình chính là Thiên Chúa. Mặc dù, chúng ta không được nhìn thấy Đức Giêsu Phục Sinh, nhưng nếu, ta tin Người chính là Thiên Chúa: Chúa các chúa, Vua muôn vua, thì thật là phúc cho ta. Hiện tại, ta không thể nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng, Người luôn hiện diện cách bí tích với ta, nếu ta tin, ta sẽ gặp thấy Người và sẽ được lãnh nhận những ân huệ dư tràn từ Người. Lễ tế kỳ diệu do Đức Kitô thiết lập, quả là: gia bảo mà Người để lại trong Giao Ước Mới. Gia bảo ấy, trong đêm bị trao nộp, Người đã để lại cho chúng ta làm bảo chứng về sự hiện diện của Người. Người muốn các ân huệ của Người tồn tại nơi ta. Người muốn các linh hồn đã được cứu chuộc, bằng máu châu báu của Người, luôn luôn được thánh hóa, nhờ Thánh Lễ là hình ảnh Cuộc Thương Khó của Người. Chính các linh mục và mọi tín hữu khi nhìn thấy Cuộc Thương Khó của Chúa Kitô diễn ra hằng ngày, cũng như, khi cầm Mình Thánh Chúa trong tay, rồi rước vào miệng và mang trong lòng, thì, tất cả chúng ta đều phải giữ mãi kỷ niệm không phai mờ về ơn Chúa cứu chuộc ta. Tất cả chúng ta như những hạt lúa miến, được nghiền nát, trộn với nước và nướng bằng lửa Thánh Thần, để làm nên thân mình Chúa Kitô, một thân mình duy nhất, kết tinh lại bởi biết bao người trong toàn thể nhân loại. Chúng ta hãy hăm hở đem lòng đạo đức ra mà đón nhận lễ tế Vượt Qua sinh ơn cứu độ này, để ta được thánh hóa tự trong đáy lòng, nhờ chính Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, Đấng mà chúng ta tin đang hiện diện trong các bí tích của Người. Mầu Nhiệm Vượt Qua đã đem lại cho ta những ân huệ dồi dào, ước gì chúng ta được nhìn thấy những ân huệ Chúa ban sinh hoa kết quả trong suốt cuộc đời ta. Ước gì được như thế!
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Lễ Thánh Giuse Thợ
Ca nhập lễ
Phúc thay tất cả những ai tôn sợ Thiên Chúa. Những ai ăn ở theo đường lối của Người. Công quả tay bạn làm ra bạn được an hưởng, bạn được hạnh phúc và sẽ gặp may – Alleluia.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa tạo thành trời đất, Chúa đã muốn cho con người lao động để tiếp tục công trình của Chúa. Xin nhận lời thánh cả Giuse chuyển cầu, cho chúng con biết noi gương người để lại là chu toàn nhiệm vụ Chúa đã trao phó hầu được hưởng niềm vui Chúa đã hứa cho tôi tớ trung thành. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: St 1, 26 – 2, 3
“Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều đầy mặt đất, và thống trị nó”.
Trích sách Sáng Thế.
Thiên Chúa phán: “Chúng ta hãy dựng nên con người theo hình ảnh giống như Ta, để chúng làm chủ cá biển, chim trời, dã thú khắp mặt đất, và tất cả loài bò sát di chuyển trên mặt đất”. Vậy Thiên Chúa đã tạo thành con người giống hình ảnh Chúa. Người tạo thành con người giống hình ảnh Thiên Chúa. Người tạo thành họ có nam có nữ. Thiên Chúa chúc phúc cho họ và phán rằng: “Hãy sinh sôi nảy nở cho nhiều đầy mặt đất, và thống thị nó, hãy bá chủ cá biển, chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất”.
Thiên Chúa phán: “Ðây Ta ban cho các ngươi làm thức ăn mọi thứ cây cỏ mang hạt giống trên mặt đất, và toàn thể thảo mộc sinh trái có hạt tuỳ theo giống. Ta ban mọi thứ cây cỏ xanh tươi làm thức ăn cho mọi dã thú trên mặt đất, chim trời và toàn thể sinh vật di chuyển trên mặt đất”. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm rất tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ sáu. Thế là trời đất và mọi vật trang điểm của chúng đã hoàn thành.
Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn tất công việc Người đã làm. Và sau khi hoàn tất công việc Người đã làm, thì ngày thứ bảy Người nghỉ ngơi. Người chúc phúc và thánh hoá ngày thứ bảy, vì trong ngày đó Người nghỉ việc tạo thành.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc: Cl 3, 14-15. 17. 23-24
“Tất cả những gì anh em thực hiện, anh em hãy thành tâm thực hiện như cho Thiên Chúa, chớ không phải cho người đời”.
Trích thư của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Cô-lô-xê.
Anh em thân mến, trên hết mọi sự, anh em hãy có đức yêu thương, đó là dây ràng buộc điều toàn thiện. Nguyện cho bình an của Chúa Ki-tô làm chủ trong lòng anh em, sự bình an mà anh em đã được kêu gọi tới để làm nên một thân thể. Anh em hãy cảm tạ Thiên Chúa.
Và tất cả những gì anh em làm, trong lời nói cũng như trong hành động, tất cả mọi chuyện, anh em hãy làm vì danh Chúa Giê-su Ki-tô, nhờ Người mà tạ ơn Thiên Chúa Cha.
Tất cả những gì anh em thực hiện, anh em hãy thành tâm thực hiện như cho Thiên Chúa, chứ không phải cho người đời; vì anh em biết rằng anh em sẽ lãnh nhận phần thưởng gia nghiệp do Thiên Chúa trao ban, nên anh em hãy phục vụ Chúa Ki-tô.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 89, 2. 3-4. 12-13. 14 và 16
Ðáp: Lạy Chúa, xin củng cố sự nghiệp tay chúng con làm ra
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: Ôi Thiên Chúa, trước khi núi non sinh đẻ, trước khi địa cầu và vũ trụ nở ra, tự thuở này qua thuở kia, vẫn có Ngài.
Xướng: Thực ngàn năm ở trước thiên nhan, tựa hồ như ngày hôm qua đã khuất, như một đêm thức giấc cầm canh. Chúa khiến con người trở về bụi đất, Ngài phán: “Hãy trở về gốc, hỡi con người”.
Xướng: Xin dạy chúng con biết đếm ngày giờ, để chúng con luyện được lòng trí khôn ngoan. Lạy Chúa, xin trở lại, chứ còn để tới bao giờ? Xin tỏ lòng xót thương tôi tớ của Ngài!
Xướng: Xin cho chúng con sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con được mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng con. Xin cho các bầy tôi nhìn thấy sự nghiệp của Chúa, và cho con cháu họ được thấy vinh quang Ngài.
Alleluia: Tv 67, 20
Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Chúa trong mọi ngày, Thiên Chúa là Ðấng Cứu Ðộ chúng ta, Người vác lấy gánh nặng của chúng ta. – Alleluia.
Phúc Âm: Mt 13, 54-58
“Ông ta không phải là con bác phó mộc sao?”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.
Khi ấy, Chúa Giê-su trở về quê nhà, giảng dạy dân chúng trong hội đường, họ bỡ ngỡ và nói rằng: “Bởi đâu ông này khôn ngoan và tài giỏi như thế? Ông không phải là con bác thợ mộc ư? Mẹ ông không phải là bà Ma-ri-a? và Gia-cô-bê, Giu-se, Si-mon và Giu-đa không phải là anh em của ông sao? Và tất cả chị em của ông không phải ở nơi chúng ta đó sao? Vậy bởi đâu ông được mọi điều ấy như thế?” Và họ lấy làm gai chướng về Người. Nhưng Chúa Giê-su nói với họ: “Không có tiên tri nào được vinh dự nơi quê hương và nơi nhà mình”. Và Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ cứng lòng tin.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa là nguồn mạch lòng thương xót, xin đoái nhìn lễ vật chúng con dâng trước Thánh Nhan nhân ngày lễ thánh Giu-se thợ. Chúng con khẩn khoản nài xin Chúa cho của lễ này trợ giúp chúng con. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Tất cả những gì anh em làm, trong lời nói cũng như trong hành động, tất cả mọi việc anh em nhân danh Chúa mà thi hành, anh em hãy tạ ơn Thiên Chúa – Alleluia.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã lấy lương thực bởi trời nuôi dưỡng chúng con, xin dạy chúng con biết noi gương thánh Giu-se để lại mà làm chứng về đức ái Chúa đã đổ xuống tâm hồn chúng con, nhờ đó chúng con sẽ được hưởng bình an mãi mãi. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
Nghĩ về lao động
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Ngày mùng 01 tháng 5, ngày Quốc Tế Lao Động, ngày lễ thánh Giuse thợ. Đúng thật là một cơ hội tốt đẹp để chúng ta suy nghĩ về ý nghĩa của lao động theo quan điểm kitô giáo.
Lần giở lại những chương đầu của Sách Sáng Thế, chúng ta thấy sau khi tạo dựng vũ trụ mọi loài mọi vật, “Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn địa đàng, để họ trồng tỉa và coi sóc vườn” (St 2, 15). Như thế, con người được tạo dựng giống hình ảnh Chúa, không những giống trong tư tưởng và lòng yêu thương, mà còn giống trong sự sáng tạo nữa. Lao động là một phần trong tình trạng nguyên thủy của con người và đã có trước khi con người phạm tội. Do đó lao động không phải là hình phạt hay một lời chúc dữ. Lao động chỉ trở nên vất vả và cực nhọc khi con người (Adam và Eva) phạm tội phá vỡ tình thân nghĩa thiết với Thiên Chúa, với vũ trụ vạn vật và với nhau.
Phải khẳng định rằng: Lao động có một vị trí danh dự, vì đó là nguồn đem lại sự phú túc, là công cụ hữu hiệu để chống lại sự nghèo đói, góp phần phát triển cá nhân, gia đình cũng như xã hội. Tất cả những thành tựu mà nhân loại đạt được trên thế giới hôm nay chính là thành quả của lao động. Ai cũng biết “lao động là vinh quang”, “bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm” (Trích “Bài ca vỡ đất”- Hoàng Trung Thông).
Phải chăng con người ngày nay đã và đang phá vỡ mối quan hệ hòa thuận với Thiên Chúa khi con người tàn phá thiên nhiên, làm ô nhiễm môi trường và suy kiệt tài nguyên? Phải chăng lao động đang trở thành gánh nặng khi đất đai khô cằn, nhiễm độc do thuốc trừ sâu, phân bón hóa học; cá tôm không sống nổi khi sông ngòi và biển cả bị ô nhiễm bởi các nguồn nước thải do chăn nuôi, bụi bùn, hóa chất phun màu; gây ô nhiễm khí quyển làm thủng tầng ôzôn?
Con người với lòng tham và sự tàn nhẫn độc ác, đã biến lao động thành nỗi hãi hùng cho người khác. Lao động có còn ở “vị trí danh dự”, là “vinh quang” hay không khi người ta bị bắt làm nô lệ, bị cưỡng bức lao động, bị lao động khổ sai nơi các trại tập trung, trại cai nghiện và các nhà tù ở nhiều nơi trên thế giới?
Toàn thể trái đất vang lên lời ca ngợi tôn vinh sự làm việc, thì Kitô Giáo nói gì, nghĩ gì về lao động, về nền văn minh trần thế, và về sự giầu có? Đức Giêsu dạy thế nào về việc làm và liên quan đến việc làm? Người thúc đẩy chúng ta làm việc hay nhìn vào đó với sự lo âu?
Phải khẳng định rằng, lao động là một phần chương trình tình yêu của Thiên Chúa; con người được mời gọi vun trồng và giữ gìn tất cả các thiện ích của thụ tạo, và như thế tham dự vào công trình tạo dựng! Lao động là yếu tố nến tảng đối với phẩm giá của một người. Lao động làm cho chúng ta được tràn đầy phẩm giá; giúp chúng ta giống Thiên Chúa, là Ðấng đã làm việc, đang làm việc, và luôn làm việc (x. Ga 5,17). Lao động cho chúng ta khả năng nuôi sống chính mình, gia đình mình, góp phần vào việc phát triển quốc gia, thăng tiến nhân loại.
Để phục hồi phẩm giá con người, lấy lại ý nghĩa của lao động, Con Thiên Chúa đã thân hành xuống thế, sinh ra trong một gia đình lao động. Phúc Âm thánh Máthêu kể rằng trong một lần Chúa Giêsu trở về thăm quê hương mình là Nagiarét và giảng trong hội đường, các người đồng hương kinh ngạc trước sự khôn ngoan của Người và hỏi nhau: “Ông ấy không phải là con bác thợ mộc sao?” (Mt 13,55). Chúa Giêsu đã bước vào lịch sử của chúng ta, Người đến giữa chúng ta, sinh ra từ Ðức Maria bởi công trình của Chúa Thánh Thần, nhưng với sự hiện diện của thánh Giuse, người cha hợp pháp, giữ gìn Chúa và dạy Chúa làm việc.
30 năm lao động với bàn tay của mình: người ta gọi Đức Giêsu là bác phó mộc và là nông dân. Chắc chắn Người đã lao động ở xưởng mộc Nagiaret, đã trồng những cây ôliu, cây nho, đã chăn chiên. Người biết giá trị của lao động để kiếm cơm ăn áo mặc. Biết đồng tiền là cần thiết và dĩ nhiên bàn tay Người đã tiếp nhận những đồng tiền người ta trả về cho những đồ vật Người làm, và đã chọn những tông đồ đầu tiên giữa các người đánh cá. Người đã nâng lao động chân tay lên khỏi tình trạng thấp hèn. Nếu Đấng Sáng Tạo đã không chê bai lao động, Đức Giêsu cũng không hờn dỗi việc làm, thì không có người nào trên thế giới lại phải lấy đó làm cực nhọc, xấu hổ. Đỉnh cao của giáo huấn Thánh Kinh về lao động là mệnh lệnh phải nghỉ ngơi ngày Chúa nhật, để con người không trở thành nô lệ cho lao động.
Khoa học kỹ thuật càng phát triển thì con người càng khai thác triệt để lao động. Bên cạnh đó, lối sống thiên về hưởng thụ vật chất cũng thôi thúc con người lao động quần quật để đáp ứng nhu cầu mua sắm, tiêu dùng, hưởng thụ các phương tiện hiện đại, thỏa mãn các “nhu cầu ảo”. Một ngày người ta cố làm việc nhiều ca, làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm, làm luôn Chủ nhật và ngày lễ. Người ta thấy vui khi được tăng ca để kiếm thêm tiền. Và nại vào công việc, họ không có thì giờ để quan tâm, thăm viếng nhau, không có thì giờ cho việc cầu nguyện hay Kinh, Lễ. Phải chăng trong trường hợp này, con người đã “nô lệ tự nguyện” cho lao động và biến lao động thành “ngẫu tượng”?
Khiến tiền bạc lên ngôi ông chủ, con người làm việc hết lòng hết sức để mong chiếm hữu được thật nhiều tiền của vật chất. Danh vọng lên ngôi ông chủ, sai khiến con người tìm đủ mọi cách để đánh bóng mình trước mắt mọi người. Tình dục và những khoái lạc xác thịt cũng có lúc lên ngôi, chúng trói buộc con người trong cái vòng vây xiết chặt. Ông chủ của ta còn có thể xuất hiện dưới nhiều dáng dấp khác nhau: một chiếc điện thoại cao cấp, một chiếc xe hợp thời, một ngôi nhà tiện nghi… Giữa cuộc sống hiện đại, những ông chủ ấy đi vào cuộc đời ta, chiếm hữu tâm trí ta, thu hút toàn bộ năng lực của ta, dần dần biến thành mục đích sống duy nhất của đời ta. Ngạn ngữ có câu: tiền bạc là một đầy tớ tốt, nhưng là một ông chủ hà khắc... Cái nguy hiểm không hẳn nằm ở tiền bạc, nhưng nằm con tim mỏng manh mà tham lam của con người. Một khi tiền bạc và những của cải vật chất lên ngôi, rất dễ làm con người hoán đổi vị trí và tôn tiền bạc lên làm ông chủ của mình. Hãy nhớ rằng, ngay từ thủa ban đầu của tạo dựng: “Thiên Chúa đã đặt con người làm chủ”.
Mừng lễ Thánh Giuse Thợ, xin Ngài cầu thay nguyện giúp để mọi người biết mến yêu lao động, vì lao động giúp ta cộng tác vào công trình cứu độ của Chúa. Chúng ta không làm việc một mình, nhưng có Chúa cùng hoạt động. Lao động là cần thiết, nhưng chính Thiên Chúa mới là nguồn gốc của sự sống và là mục tiêu cuối cùng của con người.
Lạy Chúa, xin củng cố việc tay chúng con làm. Amen.
Ghi nhận lịch sử – Phụng Vụ
Lễ này đã được Đức Giáo Hoàng Piô XII thiết lập năm 1955 và được ấn định vào ngày 1 tháng 5 để mang lại cho lao động một chiều kích Kitô-giáo. Thật vậy, khuôn mặt thánh Giuse, người thợ mộc ở Nagiarét, đã kỳ diệu góp phần giúp chúng ta hiểu được giá trị và sự cao cả của giới lao động. Từ Hy-lạp Tectôn được dịch là “thợ mộc” gán cho Giuse có lẽ chỉ định người thợ mộc, thợ đá hoặc thợ kim loại và cũng có thể là thợ xây dựng nhà cửa.
Do truyền thống gia đình, chắc chắn Đức Giêsu đã được hướng dẫn để làm nghề này. Vì thế, chúng ta đọc trong Tin Mừng của Marcô: (Đức Giêsu) không phải là bác thợ, con Bà Maria sao ? (Mc 6,3). Đối với người Do Thái thuộc thời soạn thảo Kinh thánh, công việc tay chân cũng thánh thiêng, đối với các Rabbi hay các tư tế cũng thế. Các Rabbi bình giảng sách Giảng viên cũng nói: “Con hãy lo cho mình có được một nghề nghiệp, song song với việc học hỏi lẽ khôn ngoan”. Thế rồi, không những hành nghề mà thôi, song còn phải truyền nghề cho con cái vì như sách Talmud đã chép: “Kẻ nào không dạy nghề tay chân cho con mình, kẻ đó như thể cướp mất sự nghiệp sinh tồn của con cái”. Sách này còn nhấn mạnh đến tính chất thánh thiêng và giá trị của công việc tay chân: “Người thợ, trong lúc lao động, không buộc đứng dậy tiếp bậc kinh sư cho dù là vị cao trọng nhất… Kẻ nào giúp ích cho người đồng loại bằng sức lao động của mình thì cao trọng hơn người học biết Thiên Chúa… Kẻ nào nuôi sống mình bằng sức lao động thì cao trọng hơn người vô công rỗi nghề, chỉ biết giam mình trong các tâm tình đạo đức …”
2. Thông điệp và tính thời sự
a. Lời nguyện trong Thánh lễ gợi cho chúng ta “Gương thánh Giuse”, được Tin mừng gọi là “người thợ mộc” (Mt 13,55). Truyền thống cho thấy ngài sống thân tình với Đức Maria, hôn thê của mình và với trẻ Giêsu, chính Người cũng được gọi là “bác thợ mộc” (Mc 6,3). Như thế cả ba vị đều tôn vinh Thiên Chúa, Đấng tạo thành vũ trụ; Người muốn con người lao động để tôn vinh Người và tiếp tục công trình sáng tạo của Người (lời nguyện nhập lễ).
b. Bài đọc – Kinh sách, trích Vaticanô II (Hội thánh trong thế giới ngày nay) làm nổi bật ý nghĩa Kitô giáo trong các sinh hoạt của con người. “Nỗ lực này đáp ứng với ý định của Thiên Chúa… Điều ấy cũng bao gồm các sinh hoạt thông thường nhất. Vì con người, nam cũng như nữ, khi nuôi sống mình và gia đình, đều phải hoạt động phục vụ xã hội. Họ có quyền nghĩ rằng sức lao động của họ mở mang công cuộc của Đấng tạo hóa và mang lại hạnh phúc cho các anh chị em, cũng như khả năng riêng của mỗi người, cũng góp phần kiện toàn kế hoạch của Thiên Chúa trong lịch sử”. Nơi khác, cũng Hiến chế này ghi nhận: “Nhờ việc làm của mình dâng lên Thiên Chúa, con người cộng tác vào chính công cuộc cứu rỗi của Đức Giêsu Kitô, Đấng đã nâng cao giá trị của việc làm khi Người làm việc với chính hai bàn tay của mình tại Nagiarét. Do đó, mỗi người có bổn phận phải trung thành làm việc và cũng có quyền làm việc nữa” (Vaticanô II: LG 67,2).
Enzo Lodi
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn